Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 214: Học Tỷ Mời

Một cô bé đáng yêu khoảng mười hai mười ba tuổi mặc váy ngủ màu trắng, chân trần trắng nõn đứng ở trước mặt Hàn Sâm, đôi mắt to màu đen trong sáng đang nhấp nha nhấp nháy nhìn Hàn Sâm, tóc dài đen nhánh rũ xuống tới cái mông tròn đang vểnh lên.
- Thú hồn sủng vật… lại là thú hồn sủng vật…
Hàn Sâm nhìn cô bé hóa thành Thánh Chiến Thiên Sứ xinh đẹp ở phía trước mặt, thật sự không biết nên khóc hay nên cười.
Biến hóa này cũng quá lớn đi, liền cánh thiên sứ cùng vòng sáng thiên sứ đều không có, căn bản nhìn không ra đây là Thánh Chiến Thiên Sứ vô cùng hung hãn kia, hoàn toàn chính là một cô bé loài người mười ba mười bốn tuổi đáng yêu, thoáng cái từ ngự tỷ hung mãnh biến thành tiểu loli thanh tuần đáng yêu.
Mặc dù Thánh Chiến Thiên Sứ đáng yêu như vậy, nhưng mà không có sức chiến đấu gì cả, muốn nuôi nấng một thú hồn sủng vật cấp thần huyết đến trạng thái tiến hóa, quỷ mới biết cần tốn bao lâu.
Cũng may là Hàn Sâm thu được một thanh đại kiếm thần huyết bảo cụ, nếu không liền muốn khóc rồi, dù sao cũng đã hủy đi một thanh Tu La chiến đao cùng hai thanh binh khí biến dị cộng thêm một con Quỷ Diễm Điệp thần huyết để đổi lấy.
Nhưng mà có một việc Hàn Sâm rất rõ ràng, Thánh Chiến Thiên Sứ siêu cấp đáng giá, sủng vật cấp thần huyết vốn đã ít, nếu như là loại sủng vật khác, có lẽ còn không đáng giá lắm, nhưng mà thú hồn đáng yêu cơ hồ giống hệt như tiểu loli của nhân loại, tuyệt đối là có thể bán với giá trên trời.
- Em biết nói chuyện không?
Hàn Sâm tò mò nhìn Thánh Chiến Thiên Sứ hỏi, thật sự quá giống một cô bé loài người xinh đẹp rồi.
Thánh Chiến Thiên Sứ chỉ trừng đôi mắt to mỉm cười với hắn, như là một cô công chúa nhỏ trong trắng không tỳ vết.
Thấy Thánh Chiến Thiên Sứ không biết nói chuyện, Hàn Sâm hơi do dự một chút, liền gọi nó trở về, sau đó cầm thanh đại kiếm trong suốt hoa lệ kia lên.
Thanh kiếm giống như là băng tinh kim cương, cầm trong tay có hơi nặng, so với thiết kiếm bình thường nặng hơn một chút, nhưng mà vẫn còn ở trong phạm vi mà Hàn Sâm có thể chịu đựng được.
Tiện tay vung vài cái, cảm giác phá không mãnh liệt kia, khiến cho hắn dùng thanh đại kiếm này hết sức thông thuận.
- Đúng là một thanh kiếm tốt, cũng không uổng công mình hao tốn tiền vốn lớn như vậy.
Hàn Sâm càng dùng càng cảm thấy thuận tay, so với Tu La chiến đao còn thoải mái hơn.
Về phần sự sắc bén cùng độ cứng của thanh đại kiếm này, đã không cần phải thử nữa, liền áo giáp thần huyết đều có thể chém rách, có thể thấy thanh kiếm này sắc bén tới đâu.
Liền tấm chắn thần huyết của Ngón Tay Cái, đều bị nó chém tới vết thương chồng chất, bị chặt biến hình, mà thanh kiếm này một chút tổn hại đều không có, chứng minh nó mạnh mẽ tới cỡ nào.
- Đáng tiếc thanh kiếm này không thể thu lại giống như thú hồn, chỉ có thể mang ở trên thân thể, hơn nữa còn chỉ sử dụng ở trong thế giới Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ, hình dáng của thanh kiếm này quá hoa lệ đẹp mắt, chỉ liếc mắt là tuyệt đối không thể quên được, Thần Thiên Tử, Hoàng Phủ Bình Tình cùng Ngón Tay Cái đều đã thấy, về sau hắn muốn sử dụng, thật đúng là có hơi phiền toái, chỉ có thể dùng thân phận của Kim Tệ để sử dụng, nếu không rất dễ dàng khiến cho Thần Thiên Tử suy đoán ra hắn chính là Kim Tệ.
Rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở, máy truyền tin của Hàn Sâm lập tức vang lên.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua là dãy số của Hoàng Phủ Bình Tình, lập tức giận không chỗ phát tiết, lần trước bị cô ta làm thành như vậy, bây giờ Kỷ Yên Nhiên vẫn còn giận hắn.
Hàn Sâm nhận cuộc gọi, chính là muốn nói chuyện cho ra nhẽ với Hoàng Phủ Bình Tình, cho cô ta hiểu được cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sỉ, nhưng mà miệng mới mở ra, nhìn thấy bộ dáng bây giờ của Hoàng Phủ Bình Tình, lại trợn cả mắt lên rồi.
Hoàng Phủ Bình Tình vậy mà đang ở trong bồn tắm, mặc dù có lượng lớn bong bóng che dấu, nhưng mà cánh tay ngọc mịn màng, còn có gần nửa một thứ rất tròn như ẩn như hiện, khiến người nhìn tới miệng đắng lưỡi khô.
Mặc dù không thể thật sự nhìn thấy cái gì, nhưng mà chỉ cần hình tượng này đã làm đủ khiến cho người ta huyết mạch sôi trào.
- Tiểu học đệ, không quấy rầy đến cậu chứ?
Hoàng Phủ Bình Tình vừa nói chuyện, vừa giơ một cái chân trắng từ trong bồn tắm lên, lấy tay chậm rãi xoa nhẹ ở phía trên.
Hàn Sâm cảm giác trong lỗ mũi đã bốc nhiệt, đều sắp phun ra máu rồi, theo bản năng vuốt vuốt cái mũi, nghiêm mặt nói:
- Hoàng Phủ học tỷ, cô có chuyện gì không? Không có chuyện gì thì tôi tắt máy đây.
Nói xong, ánh mắt của Hàn Sâm lại vô tình liếc cẳng chân trắng kia một cái.
- Học tỷ tìm cậu đương nhiên là có chuyện, chuyện Cương Giáp Tí Hộ Sở xuất hiện Thần Vực Đảo cậu biết chứ?
Hoàng Phủ Bình Tình quyến rũ cười cười.
- Biết, nhưng mà chuyện đó có quan hệ gì tới tôi đâu, tôi không có cánh thần huyết, không thể bay lên.
Hàn Sâm hơi chột dạ.
- Tiểu học đệ cậu muốn đi lên còn không phải dễ dàng sao, tôi cho cậu mượn một đôi cánh thần huyết không được sao.
Hoàng Phủ Bình Tình nói xong, ở trong nước xoay người, tỳ lên trên bồn tắm, tới gần máy truyền tin nói ra.
Nhìn hai vùng rất tròn tuyết trắng lộ ra hơn phân nửa mang theo nước bóng nhoáng trước mắt kia, Hàn Sâm thật sự cảm giác mình sắp phun máu mũi rồi, vội vàng nói:
- Hoàng Phủ học tỷ cũng đừng nói giỡn với tôi, đồ vật quý giá như vậy mà cô sẽ cho tôi mượn sao?
- Tôi cũng không nói giỡn, nếu cậu muốn, bây giờ có thể tới lấy, học tỷ chưa đóng cửa nha.
Hoàng Phủ Bình Tình nháy mắt nói ra.
- Hoàng Phủ học tỷ, có lời gì cô cứ việc nói thẳng ra đi.
Hàn Sâm xoa mũi nói, hắn không tin Hoàng Phủ Bình Tình lại rộng rãi như vậy.
- Nếu như cậu đã không đến, chúng ta tìm một chỗ nói rõ chi tiết đi, ngay ở căn tin bên khu A kia đi.
Hoàng Phủ Bình Tình nói.
- Đừng, vẫn là ở bên trong Tí Hộ Sở nói đi.
Ngay lúc này, đúng là thời điểm vừa sáng sớm có rất nhiều sinh viên, nếu để cho người ta nhìn thấy hắn và Hoàng Phủ Bình Tình cùng đi ăn sáng, hắn thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Mặc dù Hoàng Phủ Bình Tình rất xinh đẹp mê người, luận sắc đẹp không hề thua Kỷ Yên Nhiên, hai người đều có vẻ phong tình, nhưng mà Hàn Sâm vẫn tương đối ưa thích kiểu người như Kỷ Yên Nhiên hơn.
Loại phụ nữ có tâm kế quá sâu như Hoàng Phủ Bình Tình, ngắm đẹp, nhưng mà ở chung thì sẽ bắt đầu mệt mỏi.
Đóng máy truyền tin, Hàn Sâm về tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, đi tới nơi hẹn đợi Hoàng Phủ Bình Tình.
Hoàng Phủ Bình Tình cũng không phải một cô gái mê trai ngu xuẩn, trái lại, cô ta khôn khéo hơn mọi người, nếu không phải là cô ta vừa tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, cũng sẽ không giả bộ như không quen biết Thần Thiên Tử, còn thành công để cho Thần Thiên Tử làm việc cho cô ta một lần, đem rất nhiều thú hồn đẩy lên giá cả rất cao.
Cánh thần huyết cũng bị đưa lên giá cả rất cao bán cho Lâm Bắc Phong, chỉ có điều bởi vì Thần Vực Đảo xuất hiện, đoán chừng Thần Thiên Tử lại tốn giá tiền rất lớn mua lại cánh thần huyết từ chỗ Lâm Bắc Phong, ngược lại giúp cho Lâm Bắc Phong kiếm lời một mớ.
Một cô gái như vậy tìm hắn, chắc chắn sẽ không phải đơn giản là nói chuyện yêu đương, nghe giọng điệu của cô ta, rất có thể là có quan hệ với sinh vật thần huyết ở trên Thần Vực Đảo.
Hắn biết rõ Thánh Chiến Thiên Sứ đã không còn, nhưng bọn Thần Thiên Tử lại không biết, bây giờ còn đang chuẩn bị săn giết Thánh Chiến Thiên Sứ.
- Cũng có thể thừa cơ kiếm chút chỗ tốt.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm tính toán, có lẽ có thể mượn cơ hội lần này từ chỗ Thần Thiên Tử, Hoàng Phủ Bình Tình kiếm chút chỗ tốt, chỉ là hắn không biết Thần Thiên Tử cùng Hoàng Phủ Bình Tình đến cùng có quan hệ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận