Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3057. tỉnh thể đen

Trong vài nét vẽ được khắc trên tường, Hàn Sâm thấy một hình vẽ mà hắn vô cùng quen thuộc.
Nó khắc hoạ hình dáng của một quả trứng, to bằng trứng bồ câu, dường như có hàng nghìn hàng vạn ngôi sao đang dịch chuyển trong nó, như thể ảnh thu nhỏ của một đại vũ trụ gen.
Mặc dù chỉ là một nét khắc đơn giản nhưng hình thái và kích thước của nó thực sự quá quen thuộc với Hàn Sâm. Ngày trước, khi giết Hắc Giáp Trùng cấp Thần Huyết trong Tí Hộ Sở, hắn đã thu được tinh thể đen thần bí, nó cũng có hình dạng và kích cỡ như vậy, gần như giống hệt thứ trong hình vẽ.
Sau đó Hàn Sâm hấp thu vỏ ngoài của tinh thể đen, bên trong tinh thể đen đó lại có cả một bộ Áo Giáp Hắc Tinh, cũng chính là bộ Áo Giáp Hắc Tinh đã kéo Hàn Sâm đến với vũ trụ đế quốc.
Vậy mà lúc này lại bắt gặp hình vẽ rất giống tinh thể đen trên vách tường. Hàn Sâm chợt giật mình.
“Là trùng hợp hay còn có bí mật gì khác?” Vô số ý nghĩ nảy ra trong đầu Hàn Sâm.
Sau khi bị Áo Giáp Hắc Tinh kéo vào đại vũ trụ gen, hắn xuất hiện ở Vạn Cổ Đại Thần Sơn, mà vị trí của bức bích họa cũng là Vạn Cổ Đại Thần Sơn, thật khó có thể không liên tưởng tới quan hệ giữa hai bên.
Hàn Sâm vội vàng xem xét tỉ mỉ hình điêu khắc bên trên, rất nhanh đã phát hiện trên đó khắc họa hình ảnh một số nhân loại đang cử hành nghỉ thức hiến tế nào đó.
Song, ở lễ tế ấy không có biểu tượng mang ý nghĩa tượng trưng cho một vị thần hay vị hoàng đế nào. Bọn họ hiến tế và cúng bái tinh thể đen, một thứ không rõ ràng lắm.
“Có vẻ trong tranh vẽ cảnh tiến hành một nghi thức tế lễ nào đó. Nhưng lạ thật đấy, theo ta biết thì bảy đế quốc lớn đều thờ phụng thần linh, song đó là những vị thân khác nhau. Ta chưa từng nghe nói có nước nào tế bái một quả trứng, chẳng lẽ đây là một trứng gen?” Quỷ La Sát nói.
“Ngươi không biết thì ta càng không biết.” Tuy ngoài miệng Hàn Sâm nói vậy nhưng trong lòng lại nghĩ: “Chẳng lẽ tinh thể đen thực sự là một quả trứng gen, Áo Giáp Hắc Tinh ở bên trong là một chủng gen?”
Nhưng nghĩ lại thì không đúng lắm, nếu tinh thể đen kia thật ra là một quả trứng gen, vậy nó chạy tới Tí Hộ Sở thứ nhất của Liên Minh bằng cách nào.
Vả lại sức mạnh của chủng gen hoàn toàn khác với sức mạnh của đại vũ trụ gen. Nếu tinh thể đen thật sự là trứng gen thì nó sẽ bị đại vũ trụ gen loại bỏ mới đúng chứ.
Thực tế trái ngược hoàn toàn, chẳng những tinh thể đen không bị loại trừ mà ngược lại còn có thể tăng cường sức mạnh cho dị sinh vật.
Hai người tiếp tục tiến về phía trước, vừa đi vừa quan sát hình vẽ trên vách tường, giống như đang xem tranh liên hoàn, những bức điêu khắc diễn tả cả quá trình tế lễ.
Vô số nhân loại cúng bái cầu nguyện trước tinh thể đen, cuối cùng còn có hình ảnh nhân loại hiến tế cho tinh thể đen bằng máu tươi của chính mình.
Càng về sau, nội dung điêu khắc càng trở nên kỳ dị. Một nhân vật có vẻ là quan tế tự nâng tinh thể đen bằng cả hai tay rồi ném tinh thể đen vào trong một nơi trông giống miệng núi lửa.
Trong bức khắc họa tiếp theo, một đám sương mù bốc lên từ miệng núi lửa, nhân loại quỳ lạy cầu nguyện trước sương mù.
Hàn Sâm và Quỷ La Sát đều muốn biết những chuyện xảy ra tiếp theo, cùng rảo bước tiếp tục tiến về phía trước, nhưng những gì họ thấy trong bức bích họa tiếp theo là điều họ không ngờ tới.
Nội dung được vẽ là một người ngoại lai từ trên trời giáng xuống, lao vào miệng núi lửa, bức kế tiếp chính là hình ảnh người ngoại lai nhặt tinh thể đen, lao ra khỏi miệng núi lửa rồi chạy trốn.
Bức cuối cùng vẽ cảnh rất đông nhân loại phẫn nộ nhìn lên trời, sau đó không còn bức nào khác, vết khắc cũng biến mất ở đây.
Bởi vì những nét khắc này rất đơn sơ và trừu tượng nên không thể xác định người vẽ chúng là ai, đương nhiên cũng chẳng biết ai là kẻ trộm tinh thể đen, nhưng Hàn Sâm lại bất giác nghĩ tới Tần Tu.
Song đây chỉ là suy đoán trong vô thức của Hàn Sâm mà thôi, cơ bản không có bất kỳ chứng cứ nào chứng minh kẻ trộm tinh thể đen là Tần Tu.
“Ngươi có từng nghe về tích xưa nào giống vậy không?” Hàn Sâm không hiểu rõ lịch sử của đại vũ trụ gen lắm, chỉ có thể liếc sang Quỷ La Sát, hy vọng sẽ tìm được thông tin có ích nào đó từ nàng.
Quỷ La Sát trầm ngâm một chốc, đáp: “Ta chưa từng nghe tích xưa nào như thế này. Có lẽ những nhân loại cúng tế trứng gen này là một tiểu quốc tương đối nhỏ. Vào thời viễn cổ, có rất nhiều vương quốc nhỏ, không giống bây giờ chỉ có bảy đại vũ trụ đế quốc. Có thể những gì được khắc trên đây là một chuyện xưa của một quốc gia cổ đại nhỏ bé.”
Hàn Sâm khẽ gật đầu, nhìn về vách tường đá trước mặt nhưng không †ìm ra bức vẽ nào khác, nhưng lại thấy đằng trước hang đá có một thềm đá dẫn xuống dưới.
‘Thềm đá đi xuống theo hình xoắn ốc, không biết cuối cùng sẽ dẫn đến đâu. Hai người liếc mắt nhìn nhau, bước dọc theo các bậc đá xuống dưới một cách ăn ý.
Hàn Sâm và Quỷ La Sát cùng nảy sinh niềm hứng thú mãnh liệt với nơi đây, cả hai đều muốn biết ai đã để lại nhiều thứ hay ho trong lòng Vạn Cổ Đại Thần Sơn này.
“Theo ta biết thì Độc Thiên Giao là chủng gen cấp Thần vô cùng hiếm gặp, nó xuất hiện trong truyền thuyết với số lượng có thể đếm được bằng một bàn tay. Nổi tiếng nhất là con của Mạc Ly. Nếu con Tử Hầu Kim Mao kia thực sự là Huyết Mị Linh thì con Độc Thiên Giao vừa nãy rất có thể là của Mạc Ly.” Quỷ La Sát vừa đi vừa nói.
“Nếu Mạc Ly đã bị giết ở hoàng cung Nguy Quốc thì chủng gen của hắn cũng chết theo mới phải, sao có thể xuất hiện ở đây?” Hàn Sâm đưa ra nghỉ vấn của mình.
“Không biết nữa, nhưng nếu không phải Mạc Ly thì ai có thể sở hữu cùng lúc cả Độc Thiên Giao và Huyết Mị Linh, điều này quá trùng hợp, đúng không?” Quỷ La Sát nói.
“Hiện tại chưa thể xác nhận Tử Hầu Kim Mao chính là Huyết Mị Linh, có lẽ không phải.
“Cũng đúng.” Quỷ La Sát gật đầu, không nói gì thêm.
Hai người men theo các bậc đá tiến thẳng xuống dưới, ít nhất cũng xuống được mấy trăm mét, rốt cuộc đã tới điểm cuối, trước mắt hiện ra một cánh cửa đá.
Quỷ La Sát quan sát một lát, không phát hiện điểm bất thường nào ở cửa đá, lấy tay đẩy, cửa đá vẫn chẳng nhúc nhích.
“Để ta thử.” Hàn Sâm lấy cột sắt trên tay đánh vào cửa đá, sức mạnh của hắn quá lớn, sau mấy lần đánh, cửa đá bị vỡ tung.
Ánh mắt hai người đổ dồn vào bên trong cửa đá, chỉ thấy trong đó là một đại điện cổ kính, trên vách tường vẽ rất nhiều bức hoạ mang phong cách giống hệt bên ngoài.
Ở trung tâm cung điện còn có một lò đá cao hơn ba mét, dưới lò là một ngọn lửa màu xanh vẫn đang cháy rực, chiếu sáng toàn bộ cung điện.
Hai người tiến vào trong điện thờ đá một cách thận trọng, chẳng mấy chốc đã phát hiện một bộ hài cốt mặc áo giáo, xương cốt sắp nứt ra, có vẻ chết lâu lắm rồi.
Hàn Sâm không nhìn ra bộ xương có gì đặc biệt, ánh mắt không nhịn
được mà hướng lên tranh vẽ trên tường, mới nhìn đã không khỏi sửng sốt.
Bên ngoài đều là hình vẽ, không có chữ. Phía trong lại khắc toàn là chữ, thậm chí Hàn Sâm còn đọc hiểu nó, thứ được khắc chính là “Vật Ngữ Gen”.
Hết chương 3057.
Bạn cần đăng nhập để bình luận