Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 245: Thú Hồn Trùng Giáp Kỵ Sĩ

Thừa dịp ban đêm, Hàn Sâm triệu hoán ra thú hồn thần huyết Tiểu Biến Sắc Thú, có được năng lực ẩn thân, lặng lẽ đi xuống hồ nước.
Con sinh vật thần huyết kia ở bên kia hồ nước, nhưng Hàn Sâm vẫn rất cẩn thận khi di chuyển, không dám có một chút chủ quan nào.
Đến tận khi hắn thận trọng lẻn tới giữa hồ, mà vẫn không bị con sinh vật thần huyết kia phát hiện, lúc này mới khẽ thở dài một hơi, nhưng hắn cũng không dám quá thả lỏng.
Đã rất lâu rồi không có sinh vật thần huyết nào có thể ép hắn sử dụng thủ đoạn ám sát, lần này thật sự là thật không còn chiêu khác nữa, chỉ có thể đợi ở trong hồ, đợi con sinh vật thần huyết kia xuống nước, sẽ cho nó một kích tàn nhẫn.
Con sinh vật thần huyết kia dù có bị thương hay không, gần như mỗi ngày đều sẽ xuống nước mấy lần, cũng không biết rốt cuộc nó làm gì.
Ngâm trong nước mãi mà Hàn Sâm không cảm giác được nước này có chỗ đặc biệt gì, thế mà con sinh vật thần huyết kia ngâm một lát lại có vẻ thanh thần khí sảng, dù có bị thương cũng nhanh chóng khỏi.
Thế nhưng Hàn Sâm xuống nước một hồi lâu, trên người lại không có một chút cảm giác thoải mái nào, đây rõ ràng chỉ là nước bình thường mà thôi.
Trên thực tế, trước khi Hàn Sâm nghi ngờ nước này có vấn đề, hắn đã từng sử dụng năng lực ẩn thân để lặng lẽ lấy đi một chút nước ở trong hồ nước, tự mình cũng uống một chút, nhưng không có tác dụng gì, chỉ là nước thường.
Sau khi xuống nước, Hàn Sâm tìm một nơi toàn cây rong để trốn một chút, giải trừ thú hồn ẩn thân, đây chính là thú hồn thần huyết, một mực sử dụng không trụ được mấy giờ.
Hàn Sâm trốn trong cây rong ở một chỗ rất xa, đợi đến khi con sinh vật thần huyết kia muốn xuống nước, lại sử dụng thú hồn ẩn thân để lặn xuống rồi đi tới giữa hồ nước cũng không muộn.
Hắn chờ hai, ba giờ thì thấy con sinh vật thần huyết kia đã bắt đầu xuống nước đi tới giữa hồ, Hàn Sâm vội vàng sử dụng thú hồn ẩn thân, chậm rãi đi về chỗ đó.
Trên người Hàn Sâm mặc áo giáp thần huyết U Linh Tinh Nghĩ, trong tay nắm ngân huyết tam nhận xoa, hòa vào trong trong hồ nước.
Dưới tác dụng thay đổi của thú hồn Tiểu Biến Sắc Thú, cả người Hàn Sâm và các loại vũ khí ở trên người dường như đều biến thành nước, hòa thành một thể với hồ nước, dù có nhãn lực cao cũng khó có thể phân biệt được.
Trước kia hắn luyện thuật ám sát lâu như vậy cuối cùng cũng không có uổng phí, sau khi thu liễm khí tức và sát ý lại, con sinh vật thần huyết kia và Độc Giác Mã đều không phát hiện ra hắn.
Độc Giác Mã chờ con sinh vật thần huyết kia từng bước đi tới giữa hồ nước, đúng như Hàn Sâm dự đoán, mỗi lần nó xuống hồ nước đều đi đến vị trí kia.
Hàn Sâm buông lỏng thân thể, ở trong nước nheo mắt đợi con sinh vật thần huyết kia đi tới.
Con sinh vật thần huyết kia và Độc Giác Mã hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm đã tới gần, giống như thường ngày, lần nữa đi về giữa hồ nước.
Khi chúng gần đi đến giữa hồ nước, Độc Giác Mã lại đột nhiên kêu thảm một tiếng, móng trước thoáng vung lên, chỉ thấy dưới bụng nó, một vết thương thật dài, gần như xé toàn bộ bụng nó ra, máu tươi và nội tạng đều chảy tới, lập tức nhuộm nước hồ bốn phía thành màu đỏ.
Con sinh vật thần huyết kia từ trên lưng ngựa ngã xuống rơi vào trong nước.
Trong nội tâm Hàn Sâm cuồng hỉ, mục tiêu của hắn chính là Độc Giác Mã, trước tiên phế đi Độc Giác Mã, chẳng khác nào phế đi một nửa con sinh vật thần huyết kia, muốn giết nó sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Độc giác mã giãy dụa trong hồ nước máu, nhưng nó bị thương thật sự quá nặng, căn bản không có khả năng tái chiến, con sinh vật thần huyết kia thấy thể thì nổi giận dùng trường thương trong tay hung hăng đâm tới Hàn Sâm.
Hàn Sâm nghiêng người tránh đi, hắn tránh được một kích này, cả người đã đến gần con sinh vật thần huyết kia, ngân huyết tam nhận xoa trong tay hung hăng đâm tới con sinh vật thần huyết kia .
Con sinh vật thần huyết kia dùng trường thương cản lại, lập tức đánh bay ngân huyết tam nhận xoa.
Lúc này tay trái Hàn Sâm lại đột nhiên đánh ra một quyền, đánh thẳng đến lồng ngực của con sinh vật thần huyết kia.
Con sinh vật thần huyết này thật sự vô cùng mạnh, trong khoảng cách gần như thế, vẫn có thể lập tức thay đổi vị trí trường thương, dùng thân thương để ngăn cản một quyền này của Hàn Sâm.
Một quyền này của Hàn Sâm đụng vào xoáy tròn trên thân thương, không hề bị lực lượng của xoáy tròn kia kìm hãm, khẽ trượt qua, một quyền này hung hăng đánh vào lồng ngực sinh vật thần huyết.
Âm kình trực tiếp xuyên thấu qua áo giáp phía ngoài của sinh vật thần huyết truyền tới nội tạng, thân thể sinh vật thần huyết không bị sao, nhưng nó lại đột nhiên há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt nó cũng theo đó mà trở lên điên cuồng, vung trường thương lên, đâm tới đầu Hàn Sâm.
Thần sắc Hàn Sâm vẫn bất động, hắn rụt đầu lặn xuống nước, cả người nhất thời hòa thành một thể với nước, khiến con sinh vật thần huyết kia thất thần trong nháy mắt.
Tránh được một thương này, Hàn Sâm lại từ trong nước lao ra, tiếp tục đánh một quyền về phía con sinh vật thần huyết.
Con sinh vật thần huyết kia đã ăn thiệt thòi một lần, lần này lại dùng thương để ngăn cản quyền của Hàn Sâm, nó dùng lực lượng xoáy nghịch.
Thế nhưng lần này dùng lực lượng xoáy nghịch lại vô cùng không ổn, lần này Hàn Sâm dùng tới dương kình, lực lượng cả người đều ngưng tại một điểm, mà sinh vật thần huyết kia lại sử dụng xoáy nghịch hút một phát, khiến lực đánh của quyền này càng nhanh chóng đánh về phía lồng ngực của con sinh vật thần huyết kia.
Bành!
Con sinh vật thần huyết cứ thế bị một quyền của Hàn Sâm đánh ngã vào trong nước, khiến mặt nước rẽ sang hai bên.
Hàn Sâm chưa dừng lại, dùng ngân huyết tam nhận xoa nhào tới con sinh vật thần huyết vừa ngã vào trong nước.
Trước kia ở trên bờ, nó có Độc Giác Mã nên Hàn Sâm không tới gần thân thể của nó được, nhưng bây giờ ở trong nước, bản thân Độc Giác Mã cũng đã khó bảo toàn, một kẻ chỉ dùng binh khí nặng lại để người ám sát đến gần, có thể tưởng tượng ra hậu quả sẽ như thế nào.
Trong lúc nhất thời sóng máu phun lên, tia máu không ngừng phun ra ngoài, sau là ba bốn mươi giây, mặt nước lại đột nhiên yên tĩnh lại.
- Săn giết thần huyết Trùng Giáp Kỵ Sĩ, đạt được thú hồn Trùng Giáp Kỵ Sĩ, không thể ăn thịt.
- Săn giết thần huyết Ma Giác Thú, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiễn đạt được từ 0 đến 10 điểm thần gen.
Tiếng thông báo liên tục vang lên trong đầu Hàn Sâm, gần như là khi Trùng Giáp Kỵ Sĩ bị Hàn Sâm giết chết, con Ma Giác Thú kia cũng vì thương thế quá nặng mà chết đi.
- Phát rồi!
Hàn Sâm từ trong nước chui đi ra, hưng phấn đến mức muốn nhảy dựng lên, một lần săn giết được tận hai con sinh vật thần huyết, được một thú hồn với một con có thể ăn thịt, quả thực chính là vô cùng may mắn.
Thân thể Trùng Giáp Kỵ Sĩ quỷ dị rất nhanh tan biến, Hàn Sâm lập tức lấy trường thương của Trùng Giáp Kỵ Sĩ và kéo thi thể Ma Giác Thú lên bờ.
Thi thể Ma Giác Thú còn lớn hơn cả một con lạc đà, Hàn Sâm không dám chậm trễ, sau khi kéo lên bờ trực tiếp xử lý, dựng củi lửa để nấu.
Bởi vì hắn mang theo nồi quá nhỏ, chỉ có thể chia thành nhiều lần để nấu, sau khi nấu xong lại đặt trên lửa để hun, làm thế để có thể giữ thêm một ít thời gian, tránh chuyện ăn không hết sẽ bị hư.
Lữ Vĩ Nam hơn một tháng nay đều không xuất hiện, cũng không biết chạy đi nơi nào, xem ra y đã hoàn toàn buông tha cho hai con sinh vật thần huyết này, cũng không biết say này nếu hắn biết Hàn Sâm đã chém giết được hai con sinh vật thần huyết này thì sẽ có biểu lộ gì.
Sau đó Hàn Sâm còn tìm tòi quanh hồ nước kia, gần như muốn lật tung cả đều hồ nước lên nhưng vẫn không tìm được thứ gì đặc biệt.
Sau khi làm hết những việc này, Hàn Sâm mới có thời gian đi xem thú hồn thần huyết Trùng Giáp Kỵ Sĩ mà mình mới thu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận