Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3206. Dị biến của Kính Hồ

Hoa Viên Không Trung ở đại vũ trụ gen, Hàn Linh Nhi ngồi ở trên ghế đẩu, tay nhỏ bé nâng cằm, ngẩn người nhìn bầu trời.
“Tiểu Linh Nhi, ngươi có nhớ Vũ Hàng ca ca của nhà ngươi không nè.” Một người đàn ông cười đùa cợt nhả đi tới, nhìn Linh Nhi cười tửm tỉm rồi nói.
“Vũ Hàng gia gia, sao ngươi về nhanh thế?” Hàn Linh Nhi có hơi vui mừng nhìn Vương Vũ Hàng hỏi.
Mặt Vương Vũ Hàng xị xuống ngay: “Đã bảo là phải gọi Vũ Hàng ca ca rồi mà, gia gia gì ở đây, ta già tới vậy ư?”
“Nhưng mà bọn họ nói, cha cũng phải gọi ngươi là chú trẻ mà” Hàn Linh Nhi nháy mắt nói.
“Chúng ta đâu có quan hệ máu mủ, đương nhiên là muốn sao thì thế rồi, giao kèo của chúng ta không liên quan tới bọn họ, sau này ngươi cứ gọi ta là Vũ Hàng ca ca là được.” Vương Vũ Hàng nói.
“Đúng rồi, Tiểu Hoa ca ca nhà ngươi không có ở đây sao? Hắn đi đâu rồi?” Vương Vũ Hàng lại hỏi.
“Tiểu Hoa Hoa ca ca cùng Mộng nhi tỷ tỷ, Linh tỷ tỷ, Tiểu Thiên tỷ tỷ tới Thiên Ngoại Thiên rồi, nghe bảo bên Kính Hồ có phát hiện mới.” Linh Nhi nói.
“Có đột phá mới sao? Thế thì tốt quá, ta đang muốn mong ngóng tới thế giới phản vật chất xem thử, rốt cuộc tên nhãi Hàn Sâm kia sống thế nào.” Vương Vũ Hàng xoa tay hằm hè nói.
Nói rồi Vương Vũ Hàng bèn định rời khỏi Hoa Viên Không Trung tới Kính Hồ, nhưng chưa đi được hai bước thì đã bị một cái tay nhỏ kéo lại.
“Vũ Hàng ca ca, ngươi dẫn ta tới Thiên Ngoại Thiên có được không? Ta cũng muốn xem Kính Hồ” Linh Nhi nhìn Vương Vũ Hàng nói đầy vẻ đáng thương.
“Thế thì không được, ngươi còn quá nhỏ, nơi đó quá nguy hiểm đối với ngươi.” Vương Vũ Hàng lắc đầu lia lịa, hắn cũng không dám mang vị tiểu công chúa này của Hàn gia ra ngoài đâu.
Lỡ đâu xảy ra chuyện gì, thì sinh vật khủng bố của cả Hoa Viên Không Trung này sẽ liều mạng với hắn mất.
“Vũ Hàng ca ca, ngươi không muốn dẫn ta đi thật sao?” Dáng vẻ tội nghiệp ban nãy của Linh Nhi biến mất tăm, nàng nhìn Vương Vũ Hàng, nháy mắt hỏi.
“Không phải là không dẫn ngươi đi, mà là ở đó quá nguy hiểm, có rất nhiều rất sinh vật kinh khủng… A..” Vương Vũ Hàng vẫn chưa nói hết câu thì đột nhiên cảm thấy người mình bị đảo lộn đầu dưới chân trên, treo lơ lửng thành hình chữ đại ở trên không trung.
Linh Nhi lại ngồi xuống ghế đẩu, nâng cằm nhìn Vương Vũ Hàng, hào quang trắng rực trong mắt lưu chuyển, cười híp mắt nói: “Ngươi không dẫn ta đi thì cũng được thôi, thế thì ở lại đây chơi với ta đi.”
“Khụ khụ, ta có chuyện thật mà, hôm khác sẽ tới chơi với ngươi, thả ta xuống mau lên.” Vương Vũ Hàng cố sức giãy dụa, nhưng hắn lại không †ài nào thoát được, giống như bị dây thừng vô hình trói treo ở không trung vậy.
“Dẫn ta đi hoặc là ở lại chơi với ta” Linh Nhi cười dài nói.
Sắc mặt Vương Vũ Hàng nghiêm nghị, banh mặt nói: “Tiểu Linh Nhị, sao ngươi lại đối xử với ta như thế chứ, ta là Vũ Hàng gia gia của ngươi đó, mẹ của ngươi vẫn luôn dạy ngươi phải biết tôn kính trưởng bối mà đúng không? Linh Nhi là một đứa trẻ biết nghe lời, đừng quậy nữa.”
“Đúng vậy đó, mẹ dạy ta phải biết tôn kính trưởng bối, nhưng tự ngươi nói ngươi là Vũ Hàng ca ca, không phải là Vũ Hàng gia gia mà.” Linh Nhi nháy mắt nói.
“Thôi được rồi, thôi được rồi, vậy ta đây chơi với ngươi, ngươi muốn chơi kiểu gì, Vũ Hàng ca ca nhà ngươi xin hầu tới cùng.” Vương Vũ Hàng tức muốn nổ phổi, nhưng hắn lại không phản bác được, chỉ hận ban nấy bản thân nói linh tinh vớ vẩn.
“Tiểu Lục tử, chúng ta chơi trò chơi mà ngươi thích nhất có được hay không?” Linh Nhi vỗ tay nhỏ, thoáng cái Lục Nhĩ Di Hầu đã chạy tới, nịnh nọt ton hót đi tới trước mặt nàng.
Nghe thấy lời của Linh Nhi thì hai mắt của Lục Nhĩ Di Hầu chợt sáng lên, ánh mắt của nó nhìn về Vương Vũ Hàng.
“Ngươi muốn làm gì? Đừng tới đây…” Vương Vũ Hàng nhìn Lục Nhĩ Di Hầu không có ý tốt đang đi tới thì cảm thấy toang thật sự, trong lòng càng cảm thấy bất an.
Kính Hồ ở Thiên Ngoại Thiên, bên bờ Kính Hồ vốn có rất ít người đặt chân tới, lúc này lại có một căn cứ nghiên cứu khổng lồ được xây lên ở đó.
Trong căn cứ, rất nhiều người đều tỏ ra nghiêm túc nhìn màn sáng, cũng không có không ít người đang điều khiển các loại thiết bị.
“Vũ Phi tỷ, rốt cuộc tình hình hiện giờ ra sao rồi?” Hàn Nghiên không nhịn được bèn hỏi, những số liệu và thiết bị đó nàng nhìn chẳng hiểu gì cả.
Suốt mấy tháng nay, dị tượng trên Kính Hồ xảy ra liên tiếp, xuất hiện rất nhiều chuyện cổ quái, cả Thiên Ngoại Thiên đều bị ảnh hưởng.
Tộc Thái Thượng mãi vẫn không tra được ra nguyên nhân, chỉ đành phải mời cường giả của Hoa Viên Không Trung ra tay tương trợ, vậy nên mới có tòa căn cứ mà Hàn Vũ Phi xây ở bên Kính Hồ này.
Trên thực tế trong cả Hoa Viên Không Trung, cũng chỉ có mỗi Hàn Vũ Phi là khá hiểu về phương diện này, còn những người khác thì đều chịu bó tay hết.
Hàn Vũ Phi vừa quan sát những số liệu kia vừa nói: “Từ những số liệu và tài liệu hiện giờ, trong ba tháng gần đây nhất, dao động của phản vật chất trong Kính Hồ càng ngày càng mãnh liệt, hiện tượng phản vật chất chảy ra cũng càng ngày càng thường xuyên, từ lúc ban đầu khoảng bốn, năm ngày mới xuất hiện một lần giờ đã chuyển thành một ngày sẽ xuất hiện hai đến ba lần rồi.”
“Vậy thì nó chứng tỏ điều gì?” Tà Đế cũng hỏi.
“Căn cứ vào tài liệu có được hiện giờ để suy luận thì có hai loại khả năng, một khả năng là thế giới phản vật chất xảy ra sự thay đổi nào đó đã khiến khu vực đệm giữa hai thế giới phải hứng chịu sự trùng kích mãnh liệt, cho nên mới sinh ra biến hóa như thế.” Hàn Vũ Phi dừng một chút, trong mắt toát lên sự hưng phấn, nói tiếp: “Còn một loại khả năng khác đó là, ở một bên khác của Kính Hồ có một nguồn lực lượng đang muốn đánh thủng bức tường cản trở giữa hai bên.”
Mọi người nghe vậy thì mặt đều biến sắc, Hàn Nghiên vui vẻ nói: “Liệu có phải ca ca hắn trở về từ thế giới phản vật chất không?”
Hàn Vũ Phi lắc đầu nói: “Căn cứ và tài liệu mà tộc Thái Thượng cung cấp thì thật ra loại dao động này đã tồn tại từ rất lâu rồi nhưng biểu hiện của khi đó vẫn còn rất yếu, cũng không ảnh hưởng tới những nơi khác của Thiên Ngoại Thiên, vậy nên bọn họ không để tâm lắm. Nhưng †a có thể khẳng định rằng, đây tuyệt đối không phải đã chuyện xảy ra †rong mấy năm gần đây, cho nên khả năng là Hàn Sâm rất nhỏ.”
“Nếu nói vậy thì, là sinh vật của thế giới phản vật chất muốn đánh thủng Kính Hồ rồi tiến vào thế giới của chúng ta ư?” Hàn Nghiên sợ hãi hỏi.
“Theo tình hình hiện giờ thì loại khả năng này là cao nhất.” Hàn Vũ Phi đáp.
“Nếu như bị đánh thủng thật thì sẽ có hậu quả thế nào?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng đứng ở một bên tỏ ra nghiêm trọng hỏi.
“Không biết, nhưng có một điều ta có thể khẳng định là, nếu như hai thế giới bị đả thông, vậy thì chúng ta có thể cảm nhận được lực lượng khác nhau của hai thế giới một cách trực quan, có lẽ sẽ lĩnh ngộ được lực lượng của hai thế giới và trở thành cường giả cấp Phá Giới giống như cường giả Thái Nhất của tộc ta.”
“Phá Giới? Đó là lực lượng gì?” Ánh mắt của Tà Đế sáng lên, nhìn Hàn Vũ Phi hỏi.
Kể từ sau khi cuộc chiến của Gen Thần bảng hiện thế thì đại vũ trụ gen đã xảy ra thay đổi cực lớn, các loại tài nguyên đều được sản sinh ra một cách điên cuồng, khiến rất nhiều sinh vật tiến hóa nhanh chóng, Tà Đế đã đạt đến cấp Thần đỉnh phong và đã không còn không gian cho hắn phát triển nữa rồi.
Mà hắn thì lại không muốn trở thành Thần Linh, thế nên thực lực dạo này trì trệ không tiến, không thể nào mạnh hơn được nữa.
“Ta vẫn chưa đạt tới trình độ đó nên không nói rõ ràng chỉ tiết được, ta cũng chỉ biết sơ sơ là dung hợp lực lượng của hai thế giới chính và phản lại thành một thể thôi. Ở trong Vu tộc hiện giờ, chỉ có một mình Thái Nhất là đạt được tới cảnh giới này.” Hàn Vũ Phi hưng phấn nói: “Chúng ta rất khó Phá Giới là vì chúng ta hoàn toàn không cảm nhận được lực lượng của một thế giới khác. Nếu như Kính Hồ bị đánh thủng thật thì chúng ta có thể trực tiếp cảm nhận được lực lượng của thế giới phản vật chất, tới lúc đó có lẽ Phá Giới sẽ dễ hơn rất nhiều.”
Hết chương 3206.
Bạn cần đăng nhập để bình luận