Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 262: Chỉ Có Hiện Tại

Cơ hồ là tất cả mọi người đều đang tiếc hận cho Hàn Sâm, phía dưới ưu thế lớn cũng không giải quyết Kinh Cực Vụ được, hôm nay ở dưới tình huống 1 vs 1, Hàn Sâm cầm trong tay cung 11.0, cơ hội thủ thắng đã vô cùng xa vời.
Cường cung của Kinh Cực Vụ, ở ngoài 200 mét vẫn có được uy lực đủ uy hiếp Hàn Sâm, nhưng mà cung trong tay Hàn Sâm, cho dù để cho hắn tới vị trí gần 50m cũng chưa chắc đã có thể bắn trúng Kinh Cực Vụ có tốc độ biến thái như vậy.
Cho nên biểu hiện của Hàn Sâm càng đặc sắc, mọi người lại càng tiếc hận cho hắn.
- Năm tiếp theo… năm tiếp theo… chúng ta còn có thể đến…
Mắt thấy Hàn Sâm đã dần dần bị ép vào khu vực cây đổ, đã khó thoát khỏi Kinh Cực Vụ, trong lòng Hứa Thiên Hào sinh ra ngôn ngữ không cách nào cam lòng.
Thật sự là anh ta không cam lòng, ba năm, anh ta đã thua ba năm, liền vòng thứ hai đều không thể vượt qua, năm nay thật vất vả mới đạt được mức độ này, anh ta thật sự rất muốn thắng.
Nhưng đối thủ của bọn họ lại là trường quân đội Trung Ương, là Kinh Cực Vụ, cho dù bọn họ đã làm được tới loại tình trạng này, mắt đã thấy thắng lợi nhưng lại bị Kinh Cực Vụ phá hủy.
Hứa Thiên Hào nói năm tiếp theo lại đến, nhưng lại đột nhiên bừng tỉnh, anh ta đã không có năm tiếp theo nữa, năm nay đã là một năm cuối cùng anh ta còn ở trong trường quân đội, anh ta đã sắp nói tạm biệt với cuộc thi giữa các trường quân đội.
Cảm xúc khó có thể ức chế xông lên đầu, trong mắt Hứa Thiên Hào không tự chủ được nổi lên chút óng ánh.
- Cho dù là để cho mình trả giá mười năm tính mạng, xin hãy cho cậu ta một chút kỳ tích đi.
Hứa Thiên Hào chỉ cảm thấy trong lồng ngực của mình có một nỗi tức nghẹn khó chịu.
Đôi mắt đẹp của Tư Đồ Hương chớp động, trong lòng cũng khó có thể bình tĩnh.
Liền chính cô cũng không nghĩ tới, Hắc Ưng thật sự có thể đi đến một bước này, kế hoạch mạo hiểm như vậy lại có thể thành công, vậy mà cùng trường quân đội Trung Ương chiến đến tình trạng Vương đối với Vương, nhưng mà trong tay Hàn Sâm lại cầm cung 11.0.
Giờ phút này, Tư Đồ Hương hận không thể xông vào trong sân thi đấu, giao một cây cường cung khác cho Hàn Sâm, nhưng mà đây là chuyện không thể nào.
Hàn Sâm tuân theo kế hoạch của cô, cầm một cây cung thích hợp với kế hoạch nhất, cũng xác thực là làm ra tác dụng không tệ, nhưng mà bây giờ Tư Đồ Hương lại hết sức hối hận, chính mình không để cho Hàn Sâm cầm một cây cường cung.
Kỷ Yên Nhiên cùng Khúc Lệ Lệ đều khẩn trương nắm chặt nắm đấm, ánh mắt nhìn lom lom vào hình ảnh trận đấu, có chút hi vọng nhìn thấy Hàn Sâm thắng nhưng lại không dám nhìn.
- Lệ Lệ, Hàn Sâm sẽ thắng đúng không?
Kỷ Yên Nhiên hy vọng có thể từ chỗ Khúc Lệ Lệ đạt được được câu trả lời thuyết phục.
- Sẽ thắng, đại thần nhất định sẽ thắng.
Ánh sáng trong mắt Khúc Lệ Lệ chớp động, hung hãn nói.
Văn Tú Tú mắt thấy Hàn Sâm bị ép vào khu vực cây đổ, không khỏi thở dài một tiếng:
- Hàn Sâm đã làm vô cùng tốt, cậu ta chỉ là sai lầm ở thời gian và cầm một cây cung không thích hợp, nếu như cậu ta cũng là sinh viên năm thứ tư, cũng có một cây cường cung 16.0, như vậy đây sẽ là một trận quyết đấu xưa nay chưa từng có.
Đại đa số người đều đồng ý với lời nói của Văn Tú Tú, xác thực là Hàn Sâm rất mạnh, nhưng mà so với Kinh Cực Vụ, bây giờ rõ ràng là hắn còn kém một chút nội tình.
- Xem ra Kinh Cực Vụ vẫn chỉ có thể để lão Lâm cậu tự tay đánh bại.
Đường Chân Lưu cũng thở dài một tiếng, mặc dù cậu ta không am hiểu bắn cung, nhưng cũng đã nhìn ra hoàn cảnh bây giờ của Hàn Sâm rất xấu.
Nhưng Lâm Phong lại lạnh nhạt nói:
- Vậy cũng chưa chắc, người kia còn chưa từ bỏ, tôi không nhìn thấy dao động trong mắt cậu ta.
- Thế nhưng mà tôi thật sự không nghĩ ra, cậu ta còn có cơ hội gì nữa, quyết đấu chính diện ở khu cây đổ không có vật che chắn, cung 11.0 có khả năng thắng cung 16.0 được sao?
Đường Chân Lưu nghi ngờ hỏi.
- Trên thế giới này, lực lượng mạnh yếu cũng không phải là tất cả.
Ánh mắt của Lâm Phong chằm chằm vào Hàn Sâm cùng Kinh Cực Vụ đang nhanh chóng di chuyển trong vùng cây đổ, bình tĩnh nói:
- Hai người như vậy, trừ phi một người bị nốc-ao, nếu không vĩnh viễn không thể tùy tiện đưa ra kết luận .
Mặc dù Đường Chân Lưu biết Hàn Sâm xác thực không phải nhân vật bình thường, nhưng mà dưới tình thế xấu như thế này, cậu ta không nhìn ra Hàn Sâm còn có cơ hội gì nữa.
Bị ép vào khu cây đổ, cơ hồ đã xác định rõ ràng hắn đã thất bại, trong quyết đấu chính diện không có vật che chắn, cung cường sẽ thắng, đây là chân lý không thể nghi ngờ một chút nào.
Mặc kệ là tầm bắn hay là tốc độ bắn tên, cung trong tay Hàn Sâm đều kém quá xa.
Nếu như đổi thành người khác, Hàn Sâm còn có thể có một cơ hội, nhưng mà đối thủ của hắn lại là Kinh Cực Vụ, Đường Chân Lưu hoàn toàn không nhìn ra Hàn Sâm còn có hy vọng gì.
Sau khi Hàn Sâm tiến vào khu vực cây đổ, đi được một đoạn cũng không tiếp tục trốn nữa, hắn đã tiến vào trong tầm sát thương của Kinh Cực Vụ, không có bất kỳ vật che chắn nào, lại tiếp tục chạy cũng không có ý nghĩa gì nữa rồi.
Kinh Cực Vụ mang theo cung tên chậm rãi đi vào khu vực cây đổ, cũng không lập tức xạ kích Hàn Sâm, chỉ là nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói:
- Cậu đã rất không tồi, nhưng đáng tiếc là tôi đã không có lần tiếp theo, chỉ có thể làm chấm dứt vào hôm nay.
- Cần gì phải đợi lần tiếp theo, bây giờ là tốt rồi.
Hàn Sâm lộ ra vẻ bất động, chậm rãi giơ cung tên trong tay lên.
Kinh Cực Vụ không nói gì, chỉ hơi gật đầu, cũng giơ cung tên lên nhắm tới Hàn Sâm.
Hai người, hai cây cung, hai mũi tên, ở dưới ánh đèn huyễn lệ, hai người giống như là hai bức tượng, nhìn nhau chưa tới 0.1s, đột nhiên hai người đều bắt đầu chuyển động.
Mũi tên ra người động, hai người cơ hồ là trong nháy mắt bắn mũi tên ra, thân thể cũng cùng lúc di động.
Mũi tên của Kinh Cực Vụ rõ ràng nhanh hơn mũi tên của Hàn Sâm rất nhiều, cơ hồ là mới buông tay ra, mũi tên đã đến trước mặt Hàn Sâm, Hàn Sâm hơi nghiêng người, tránh qua trong gang tấc, né được mũi tên.
Mà Kinh Cực Vụ hiển nhiên nhẹ nhõm hơn Hàn Sâm nhiều, ở loại khoảng cách này, mũi tên của Hàn Sâm quá chậm, không tạo thành được uy hiếp đối với cậu ta.
Bất quá Kinh Cực Vụ vẫn dần tiếp cận Hàn Sâm, đồng thời lần nữa đề cung kéo mũi tên, bắn một mũi tên khác tới Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không yếu thế, thân thể vừa lay động trái phải, vừa kéo cung bắn tên phản kích.
Người xem đã sớm nhìn trợn mắt há hốc mồm, hai người mặt đối mặt điên cuồng bắn, nhưng mà đều không thể bắn trúng đối phương, đặc biệt là quỹ tích di động quỷ dị kia của Hàn Sâm, vậy mà lại khiến cho Kinh Cực Vụ liên tục bắn trượt ba lần.
- Ôi trời ơi!!! Cung 16.0, khoảng cách hai trăm mét thậm chí ngay cả ba mũi tên liên tục đều không bắn trúng, tôi nên nói là vận may của A Vụ quá kém, hay là vận may của tiểu tử kia quá tốt?
Một đội viên của trường quân đội Trung Ương có chút khoa trương nói.
- Không phải vận may của A Vụ quá kém, cũng không phải Hàn Sâm quá may mắn, mà là sức hấp dẫn của hắn quá mạnh mẽ.
Tần Thành lại nghiêm túc nói.
- Sức hấp dẫn? Anh đang nói cái gì thế? Hắn cũng không phải là mỹ nữ, A Vụ cũng không phải thủy tinh, từ đâu mà có sức hấp dẫn?
Đội viên kia mở to hai mắt nhìn.
- Sức hấp dẫn theo lời tôi, là chỉ trong quỹ tích di động của Hàn Sâm xen lẫn rất nhiều biểu hiện giả dối, khiến cho người ta nhìn giống như hắn phải đi một phương hướng, nhưng mà sau khi bước ra một bước, lại phát hiện ra hắn đi theo một phương hướng khác hoàn toàn bất đồng, tràn đầy hư giả hấp dẫn, khiến cho phán đoán của A Vụ sinh ra sai lệch.
Tần Thành giải thích nói.
- Thoạt nhìn giống như chỉ là tùy tiện lay động trái phải, lại còn lợi hại như vậy?
Một đám đội viên đều tỏ vẻ không tưởng tượng nổi nhìn về phía Hàn Sâm ở trên sân thi đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận