Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2926. Di tích Thánh Vực.

“Săn giết Dị chủng Thần Hóa Tử Vực Ma Long, phát hiện gen Dị chủng Thần Hóa.”
Giọng nói nhắc nhở vang lên ở trong đầu Hàn Sâm, nhưng lại khiến Hàn Sâm hơi tiếc hận. Dị chủng mạnh mẽ như thế, lại không để lại thú hồn, thật sự vô cùng đáng tiếc.
“Chỉ e trong đại vũ trụ này khó mà tìm lại được con Tử Vực Ma Long thứ hai.” Hàn Sâm liếm môi, hơi tiếc hận tự nói.
Nhưng có thể có thú hồn hay không lại không phải việc mà Hàn Sâm có thể khống chế, rốt cuộc dựa vào tiêu chuẩn gì, đến bây giờ Hàn Sâm cũng không biết rõ.
Phán đoán theo lời nói của Thần, Thần Chi Linh và thú hồn đều được cấu thành từ linh của sinh vật. Nhưng mỗi sinh vật đều có linh, tại sao trong đại vũ trụ này, chỉ có chém giết Dị chủng mới có thể đạt được thú hồn, hơn nữa không phải một trăm phần trăm đạt được thú hồn, Hàn Sâm thực sự không suy đoán ra nguyên lý trong đó được.
Lẽ ra mỗi Dị chủng đều có linh, như vậy khi chém giết Dị chủng, phải có thú hồn một trăm phần trăm đều mới đúng, nhưng sự thật lại không phải như thế.
“Nhưng gen Dị chủng Thần Hóa Tử Vực Ma Long này, hẳn là đủ để gen Thần Hóa của ta đạt tới trị số max một trăm điểm. Nhưng tên này thực sự quá lớn rồi, không biết phải mất bao lâu mới có thể ăn xong.” Hàn Sâm nhìn từng khối xác rồng giống như những tảng đá khổng lồ kia, không khỏi âm thầm cười khổ.
Mặc dù bây giờ hắn cũng đã luyện thuật Thôn Phệ đến cảnh giới cực cao, nhưng thôn phệ xác rồng to như vậy vẫn đòi hỏi rất nhiều thời gian, không đến mười ngày nửa tháng thì chắc chắn không ăn xong được.
“Hắc Long đã chết, không biết còn có bảo vật nào khác trên ba ngọn núi đen đó không?” Hàn Sâm đưa tay nâng đèn đá lên, mà có chút lòng tham không đáy như cũ. Hắn gọi Bảo Nhi qua, phủ thêm áo choàng kia, hai cha con đi về phía ba ngọn núi đen.
Đáng tiếc không tìm thấy bảo bối, chỉ thấy ở trung tâm của ba ngọn núi đen này là một thung lũng hình trụ, dưới đáy thung lũng lại có một Truyền Tống Trận cổ xưa, không biết truyền tống đi đâu.
Hàn Sâm không biết vị trí Truyền Tống Trận đi đến, đương nhiên không dám thử nghiệm lung tung, chỉ đành ra khỏi thung lũng, ngắm nghía ngọn đèn đá trong tay.
Đèn đá này vô cùng kỳ lạ. Hàn Sâm không thể kích phát uy lực của nó, cũng không khống chế được nó, nhưng chỉ cần sức mạnh của Hàn Sâm lướt qua ngọn lửa thì sẽ được lực lượng của ngọn lửa đó tăng cường. Bất cứ sức mạnh nào đốt qua ngọn lửa, đều có thể được tăng phúc như nhau, hoàn toàn là kiểu ai đến cũng không cự tuyệt.
“Rốt cuộc đèn đá này là thứ đồ chơi gì? Thoạt nhìn không giống võ trang Thần Cách, càng không giống dị bảo, lại có phần tương tự ngọn đèn gia tộc trong Thần điện Gen, nhưng lại không giống lắm…” Hàn Sâm nghiên cứu một hồi lâu, cũng không nghiên cứu ra đèn đá này rốt cuộc là thứ gì.
Nhưng nếu có thể sử dụng, thì Hàn Sâm cũng không cố sức đi nghiên cứu nó nữa. Hắn thu nó vào trong tháp Thiên Mệnh, rồi đi cắn nuốt máu thịt của Tử Vực Ma Long.
Mới ăn chưa được mấy miếng, hắn nhìn thấy một ánh sáng màu đỏ vàng trên bầu trời, con Đại Kim Ngư lại dẫn Tiểu Kim Ngư bay qua.
Bởi vì Đại Kim Ngư không lừa gạt hắn, hơn nữa sau khi Hàn Sâm ăn Tử Vực Ma Long, gen của bản thân đã đầy tràn, nên không có tâm tư đi chém giết Đại Kim Ngư.
Đại Kim Ngư đó nhìn thấy thi thể của Tử Vực Ma Long, rõ ràng vô cùng kích động. Nó dẫn theo Tiểu Kim Ngư bơi tới trước mặt Hàn Sâm, không ngừng phun ra bong bóng nước, dường như đang nói cái gì đó.
“Nó nói cảm ơn ngươi, giúp nó giúp chết Tử Vực Ma Long, nó và con nó đều vô cùng cảm kích. Nếu sau này có cơ hội, nhất định sẽ báo đáp.” Bảo Nhi ở một bên phiên dịch.
“Báo đáp thì nhất định phải có, sau này phải gọi lúc nào thì đến lúc đấy biết chưa?” Hàn Sâm nói với mẹ con Kim Ngư.
Mẹ con Kim Ngư dường như nghe hiểu lời của Hàn Sâm, liên tục gật đầu. Sau đó Đại Kim Ngư lại phun ra rất nhiều bong bóng nước với Hàn Sâm, sau đó bơi đến trên ba ngọn núi đen, lại quay đầu phun ra rất nhiều bong bóng nước hướng về Hàn Sâm.
“Nó nói Tử Vực Ma Long đã chết, cuối cùng nó cũng có thể đưa con mình về nhà rồi, muốn mời chúng ta cùng đi về nhà nó làm khách.” Bảo Nhi phiên dịch.
“Nhà của ngươi không phải ở một phía khác của Truyền Tống Trận đấy chứ?” Hàn Sâm nghi ngờ nhìn Đại Kim Ngư hỏi.
Đại Kim Ngư gật đầu, lại phun ra rất nhiều bong bóng nước. Bảo Nhi giải thích theo đó: “Nó nói nhà của nó chính là ở một phía khác của Truyền Tống Trận, bởi vì nhiều năm trước xảy ra chút biến cố, cho nên nó mới phải đến đây thông qua Truyền Tống Trận. Nhưng sau đó Truyền Tống Trận bị Tử Vực Ma Long chiếm lấy, nó không về được nữa, bây giờ cha chém giết Tử Vực Ma Long, nó mới có thể trở về. Cho nên, nó rất cảm kích cha, muốn mời chúng ta về nhà nó làm khách, hơn nữa còn sẽ lấy ra bảo bối cảm ơn chúng ta.”
“Cũng được, vậy chúng ta cố mà đi một chuyến vậy.” Hàn Sâm nghe nói có bảo bối có thể lấy, lập tức không do dự nữa. Hắn cầm một miếng thịt Ma Long cất vào trong tháp Thiên Mệnh, sau đó đi theo Đại Kim Ngư đi đến Truyền Tống Trận.
Rốt cuộc hắn cũng hoàn toàn hiểu rồi. Mọi người đều nói trí nhớ của cá chép chỉ có bảy giây, mặc dù không biết thật hay giả, nhưng tuy rằng Đại Kim Ngư này là Dị chủng Chân Thần đỉnh cấp, chỉ số IQ và khả năng ghi nhớ lại không tốt như thế.
Hàn Sâm ước đoán chỉ số IQ của nó cũng không thể nghĩ ra mấy thủ đoạn lừa người được, lại cũng không quá kiêng ky.
Ôm Bảo Nhi đi theo hai Kim Ngư một lớn một nhỏ đi vào Truyền Tống Trận, Đại Kim Ngư phóng thích ra ánh sáng đỏ thẫm trên người. Những ánh sáng đó rót vào Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận lập tức chuyển động lên, hóa thành từng hồi ánh hào quang quay vòng.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt biến ảo. Đến lúc tất cả khôi phục lại, thì phát hiện đã rời khỏi sông băng, cánh đồng tuyết, lọt vào tâm mắt là một vùng tối tăm.
Xung quanh không nhìn thấy tinh không vũ trụ, cũng không nhìn thấy mặt đất sông núi, giống như đây chính là một vùng hư vô đen như mực, mà trước vùng đất hư vô tối đen lại có một cánh cửa bằng đá đổ nát.
Cánh cửa đó chỉ còn lại có hai cột đá bị hư hại. Đến cả xà nhà bằng đá phía trên cũng đã đứt rồi, một nửa tấm biển treo trên xà nhà đứt gãy. Do trước cửa còn có một ngọn Trường Minh đăng tản ra ánh sáng mờ nhạt, Hàn Sâm có thể lờ mờ nhìn thấy một chữ “Thánh” viết trên nửa tấm biển.
“Lẽ nào nơi này là… di tích Thánh Vực …” Trong lòng Hàn Sâm kinh hãi. Dám dùng một chữ Thánh ở nơi này, ngoại trừ Thánh Vực, Hàn Sâm thực sự không nghĩ ra còn có nơi nào như vậy.
Đại Kim Ngư dẫn theo Tiểu Kim Ngư bơi vào cánh cửa đổ nát đó, thoạt nhìn dáng vẻ của Đại Kim Ngư trông hơi ngờ vực, giống như không quen biết nơi này vậy.
Hàn Sâm ôm Bảo Nhi đi theo. Đại Kim Ngư còn chưa đi đến trước cánh cửa, thì đột nhiên nhìn thấy một tia sáng lạnh bắn ra từ trong cửa. Đại Kim Ngư không hề đề phòng, lập tức bị bắn trúng trán, chỉ thấy máu bắn tung tóe khắp nơi, mộtnha tiễn cắm ở trán Đại Kim Ngư. Mặc dù mũi tên bắn không sâu, nhưng có thể bắn thủng xích trật tự hộ thể của Đại Kim Ngư, thì rõ ràng một mũi tên này không thể coi thường được.
“Vậy mà lại dám tự tiện xông vào Thánh Vực, các ngươi tìm chết sao ?” Một giọng nói dữ tợn từ cột đá bên trái truyền tới.
Đó là một sinh vật thân người mặt chó, nắm một nha cung trong tay, sau lưng còn có ba mũi nha tiễn. Chỉ thấy hắn vung tay một cái, nha tiễn cắm trên trán Đại Kim Ngư lập tức bay trở lại vào trong tay hắn. Miệng vết thương trên trán Đại Kim Ngư cũng bị xé rách theo đó, máu tươi trào ra ngoài từ giữa trán, lại không ngừng được.
Hết chương 2926.
Bạn cần đăng nhập để bình luận