Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 912: Tí Hộ Sở Dưới Mặt Đất

- Bên trong cây này đang giấu cái gì? Có quan hệ gì với người người đàn ông này hay không? Y ngồi ở chỗ này chết đi, giống như là muốn để cho người ta có thể phát hiện ra cánh cửa gỗ này tồn tại, hẳn không có chủ tâm hại người chứ?
Hàn Sâm nhìn cánh cửa trên thân cây kia, trong lòng hiện lên trăm ngàn ý nghĩ.
Bởi vì tấm hình kia, Hàn Sâm đặc biệt hiếu kỳ đối với người đàn ông trung niên này, sau khi hơi suy nghĩ, liền đưa tay thử đẩy cái cửa gỗ kia một cái.
Đẩy xong vẫn không chút sứt mẻ, không có bất kỳ phản ứng nào.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, nắm cái sẹo cây tựa như tay nắm đấm cửa kia kéo một phát ra bên ngoài, cửa gỗ vậy mà trực tiếp mở ra, cứ như vậy dễ dàng đã bị kéo ra.
- Sao trên cây lại có một cánh cửa, chẳng lẽ bên trong có bảo tàng?
Sở Minh hưng phấn xông tới.
Khúc Lan Khê cũng kinh ngạc đi tới, hướng bên trong cửa kia xem xét, nhưng lại càng khiếp sợ không thôi.
Vốn cho rằng đó chỉ là một cái hốc cây, bên trong tối đa cũng chỉ là một cái phòng chứa đồ mà thôi, nhưng sau khi nhìn vào trong cửa, lại làm cho bọn họ sợ ngây cả người.
Chỉ thấy trong cánh cửa trên thân cây là một cái hang động lớn, hơn nữa một mực kéo dài xuống dưới mặt đất tạo thành một không gian cực lớn, ở trong không gian dưới cây đằng kia, thậm chí có từng tòa cung điện hùng vĩ đang đứng sừng sững.
Thanh Minh Tí Hộ Sở so sánh với chỗ này thì quả thực không bằng cả xóm nghèo, quả thực giống như là vương quốc dưới mặt đất trong thần thoại truyền thuyết.
- Tí Hộ Sở. . . dưới cây đại thụ này là một Tí Hộ Sở cực lớn vô cùng hùng vĩ. . .
Sở Minh rốt cục không nhịn được hét ầm lên, chuyện này thực sự quá rung động.
Gương mặt của Hàn Sâm cũng rất rung động, quy mô của Tí Hộ Sở trong hốc cây đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn, mặc dù là Sát Na Tí Hộ Sở cũng có vẻ không bằng.
Theo hốc cây nhìn xuống, có thể thấy bên trong Tí Hộ Sở có thật nhiều chỗ bị sụp xuống rách nát, thậm chí có thể nhìn thấy rất nhiều xương cốt của dị sinh vật cực lớn.
Khắp nơi đều là bụi bặm, không biết đã bị năm tháng chôn vùi bao lâu rồi, không nhìn ra một điểm sinh cơ.
- Bên trong không có Dị Linh hay dị sinh vật đấy chứ?
Khúc Lan Khê lo lắng nói, Tí Hộ Sở khổng lồ như vậy, nếu như bên trong có Dị Linh cùng dị sinh vật, vậy thì sẽ vô cùng mạnh mẽ, chỉ sợ bọn họ căn bản không thể địch nổi.
- Hẳn là không có.
Hàn Sâm lại có chút hưng phấn, Tí Hộ Sở khổng lồ như vậy, cho dù có chút Truyền Tống Trận bị hủy đi, cũng không thể không còn một cái Truyền Tống Trận nào, bọn họ hoàn toàn có thể lợi dụng Truyền Tống Trận bên trong Tí Hộ Sở trở lại Liên Minh, không cần phải lo lắng bị vây khốn ở đây nữa.
- Hai người ở chỗ này chờ, tôi vào trước xem, nếu như không có nguy hiểm sẽ gọi hai người xuống.
Hàn Sâm nói xong đã phi thân nhảy xuống, đồng thời vận dụng Động Huyền Khí đến cực hạn, cảm ứng xem bên trong có khí tức sinh mệnh tồn tại hay không.
Đã rơi vào ngoài cửa lớn Tí Hộ Sở, mặc dù là một Tí Hộ Sở vô cùng lụi bại, nhưng vẫn làm cho người ta rung động, chỉ là cửa lớn của Tí Hộ Sở đã cao tới trăm mét, đứng ở trước mặt của nó, sẽ cho nhân loại cảm giác mình nhỏ bé giống như là kiến hôi.
Từ nơi này ngửa mặt nhìn lên bầu trời, chỉ thấy phía trên là rễ cây giống như mạng nhện, bao phủ toàn bộ phía trên Tí Hộ Sở, cùng nham thạch đan xen vào nhau, tản ra ánh huỳnh quang mịt mờ, chiếu sáng toàn bộ không gian rộng lớn ở dưới mặt đất giống như ban ngày.
Hàn Sâm bay lên trời, đáp lên trên tường thành, lập tức một lần nữa bị cảnh tượng trước mắt làm cho rung động, lúc ở phía trên chỉ có thể nhìn đại khái, nhưng hiện tại có thể thấy rõ ràng, dãy cung điện giống như như là người khổng lồ ở trong Tí Hộ Sở kia, khắp nơi đều là xương cốt của dị sinh vật.
Xương cốt dị sinh vật dài đến trăm mét trở lên chỗ nào cũng có, rất nhiều đầu lâu đều đã tách ra khỏi thân thể, thoạt nhìn là bị người chém đầu mà chết.
Mặc dù chỉ còn lại có xương cốt nhưng vẫn tản ra uy áp kinh khủng, để người ta biết chúng khi còn sống chúng khủng bố tới cỡ nào.
- Rốt cuộc là ai giết nhiều dị sinh vật mạnh mẽ như vậy? Chẳng lẽ là người đàn ông bên ngoài hốc cây kia?
Hàn Sâm càng đi vào bên trong càng khiếp sợ.
Toàn bộ ở bên trong Tí Hộ Sở đều là thây ngang khắp đồng, khắp nơi đều là thi thể dị sinh vật đã mục nát chỉ còn lại xương trắng, còn có thể nhìn thấy từng vết kiếm cực lớn ở phía trên mặt đất và kiến trúc, giống như là đã từng bị một thanh kiếm khổng lồ tung hoành chém xuống.
Nếu thật sự là người đàn ông bên ngoài hốc cây kia làm ra, thật sự là không có cách nào tưởng tượng được lúc ấy y đã mạnh mẽ đến loại trình độ nào, lại có thể có chiến tích huy hoàng như vậy.
Hàn Sâm thận trọng bay một vòng vòng quanh Tí Hộ Sở, hoàn toàn không hề cảm ứng được tung tích của dị sinh vật, nơi này chính là một mảnh tử vực, ngoại trừ thi thể thì không còn gì lưu lại nữa.
Cuối cùng đi vào bên trong Thần Điện Dị Linh to lớn, một bức tượng thần giống như là thần tích đứng vững ở bên trong thần điện, chỉ là trên trán đã rỗng tuếch, sớm đã không có Linh Hồn Chi Thạch.
Tra xét Truyền Tống Trận ở trong thần điện, vẫn còn hoàn hảo, lập tức để cho Hàn Sâm vui mừng quá đỗi, đi ra ngoài dẫn bọn Khúc Lan Khê cùng Sở Minh vào.
Sau khi Tiểu Phong Phong đi vào, nhìn thấy xương cốt của những con thú khổng lồ kia, thân thể lạnh run, thoạt nhìn nó rất sợ hãi uy áp trên những xương cốt kia tản ra.
Khúc Lan Khê và Sở Minh cũng giống như Hàn Sâm, đã sớm bị chấn động không nói nổi một lời nào.
- Quá kinh khủng, rốt cuộc là ai giết nhiều dị sinh vật như vậy, tàn phá tòa thành thành cái dạng này, không phải chính là người đàn ông ở bên ngoài hốc cây kia đấy chứ?
Sở Minh lộ ra vẻ khiếp sợ nói ra.
Không ai có thể trả lời y, Khúc Lan Khê phục hồi lại tinh thần, vội vàng nhìn Hàn Sâm hỏi:
- Truyền Tống Trận nơi này còn có thể dùng?
Sở Minh cũng khẩn trương nhìn về phía Hàn Sâm, sợ ở trong miệng Hàn Sâm nghe được ba chữ không thể dùng kia.
Bọn họ đã quá lâu chưa trở lại Liên Minh, chỉ sợ thân nhân bạn bè đều cho rằng bọn họ đã chết ở bên trong Tí Hộ Sở, bọn họ đã sớm không kịp chờ đợi muốn trở lại Liên Minh gặp mặt với thân nhân bạn bè của mình.
- Có thể sử dụng.
Hàn Sâm khẳng định đáp.
Khúc Lan Khê cùng Sở Minh đã kích động khó có thể nói lên lời, con mắt đều có chút ẩm ướt, Sở Minh càng hưng phấn nhảy dựng lên kêu to.
Vốn cho là lần này trốn đi, không biết còn có cơ hội trở lại Liên Minh hay không, không ngờ nhanh như vậy đã có thể trở về.
Hàn Sâm cũng vô cùng vui vẻ, ba người không kịp chờ đợi đều đi vào trong Thần Điện Dị Linh, sử dụng Truyền Tống Trận trở lại Liên Minh.
Hàn Sâm mở to mắt nhìn thấy mình đã về tới nhà, trong lòng vô cùng vui sướng, bản thân Hàn Sâm đã mua một cái trang bị truyền tống tư nhân gia dụng, cho nên lần này trở về, trực tiếp liền về đến nhà.
Sau khi gặp mẹ, Hàn Sâm liền gọi cho Kỷ Yên Nhiên trước, Kỷ Yên Nhiên ở bên kia đã im lặng thật lâu, đợi lúc cô nói chuyện lại, Hàn Sâm còn có thể nghe được trong âm thanh của cô mang theo tiếng nức nở.
Mặc dù Kỷ Yên Nhiên biết Hàn Sâm rất mạnh, nhưng mà tấn chức tới không gian thứ ba Tí Hộ Sở thật sự quá nguy hiểm, có thể còn sống sót hay không thì phải xem vận may.
Cùng Kỷ Yên Nhiên hàn huyên thật lâu, sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, Hàn Sâm mới gọi cho từng người bạn của mình, nói cho bọn họ biết tin tức mình đã an toàn trở thành Siêu Việt Giả.
Ở trong nhà chờ đợi vài ngày, Hàn Sâm mới một lần nữa trở lại Tí Hộ Sở.
Sở Minh cùng Khúc Lan Khê vẫn chưa về, bọn họ rời xa người nhà bạn bè quá lâu, cho nên không thể nhanh như vậy đã trở lại, có thể sẽ ở lại trong nhà một đoạn thời gian.
Hàn Sâm ở trong Thần Điện Dị Linh thử tiến vào trạng thái Siêu Cấp Đế Linh, muốn thử một chút xem mình ở dưới trạng thái toàn thịnh, có thể bảo trì trạng thái Siêu Cấp Đế Linh bao lâu.
Nhưng sau khi hắn tiến vào trạng thái Siêu Cấp Đế Linh, đột nhiên cảm giác trên người tựa hồ có một luồng lực lượng kì dị tuôn ra, tuôn về phía vị trí nguyên bản khảm nạm Linh Hồn Chi Thạch ở trên trán tượng thần kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận