Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3176. Một kiếm diệt quốc.

“Sao có thể? Không phải hắn mới luyện kiếm pháp một năm sao?” Lão giả kinh hãi nhìn về phía tông chủ Thiên Tông ngồi ở vị trí trên.
Tông chủ Thiên Tông nhìn một điểm tử hà trên màn sáng Thần Tiền kia, hồi lâu mới than nhẹ một tiếng: “Đông Lai quả là kỳ tài đạo môn nghìn đời mới có.”
Lão già lộ vẻ kỳ quái, lại không biết nên nói gì.
Mặc dù Nhất Nguyên kiếm ý không phải là kiếm ý thuần túy, mà là một môn thuật gen đỉnh cấp trong Vô Vi Đạo cung do Vô Vi Đạo tổ đích thân sáng tạo.
Thiên địa vạn vật đều bắt đầu từ một, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, nhất nguyên phục thủy mà vô cùng tận.
Có thể nói toàn bộ truyền thừa của Vô Vi Đạo cung đều bắt đầu từ Nhất Nguyên. Bất kỳ chủng gen thuộc tính nào đều có thể luyện Nhất Nguyên chỉ ý, luyện thành kiếm ý chính là Nhất Nguyên kiếm ý, luyện thành đao ý chính là Nhất Nguyên đao ý.
Bất cứ đệ tử Vô Vi Đạo cung nào cũng có thể học tập Nhất Nguyên chỉ ý, nhưng trong Vô Vi Đạo cung, người có thể luyện được ý cảnh chân chính đã ít lại càng thêm ít.
Đến cả tông chủ Thiên Tông, sau ba mươi năm khổ tu, mới ngộ ra Nhất Nguyên chỉ ý, bước vào cánh cửa đại đạo.
Trác Đông Lai chỉ luyện kiếm pháp một năm, lại đã luyện được Nhất Nguyên kiếm ý, bậc thiên phú này thực sự nghe mà rợn cả người, quả thật làm cho người ta không cách nào tin nổi.
Hàn Sâm nhìn thấy một điểm tử hà kia trên đầu ngón tay của Trác Đông Lai, ánh mắt lại đột nhiên sáng lên.
Đại vũ trụ đế quốc thực sự hiếm thấy cao thủ tu luyện bản thân ý cảnh, chỉ riêng kiếm ý một kiếm này của Trác Đông Lai đã hơn xa Yến Bắc Phi, thật khiến Hàn Sâm ngứa ngáy trong lòng.
Hàn Sâm cũng dựng thẳng ngón tay làm kiếm, tương xứng với đầu ngón tay của Trác Đông Lai ở xa xa.
Kiếm bất động, kiếm ý lại đã đột phá chín tầng trời.
Trong một giây đó, tất cả người xem trận chiến đều cảm thấy hai luồng kiếm ý vô song xông thẳng lên trời, mặc dù không nhìn thấy đao quang kiếm ảnh, thế nhưng lại làm cho người cảm thấy rùng mình lạnh lẽo, phảng phất có lưỡi kiếm kinh khủng đâm xuyên thân mình, không khỏi rút lui mấy bước.
Đến sau khi phản ứng lại mới nhớ ra, kiếm ý kia chỉ ở trong chiến trường tinh không, căn bản không có khả năng làm bọn họ bị thương.
“Kiếm ý thật lợi hại!” Yến Bắc Phi thay đổi sắc mặt, nói.
Ngay cả hắn cũng thay đổi sắc mặt vì đó, chớ đừng nói chỉ là người bên ngoài, quyền quý đế quốc bình thường đã sớm nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Hàn Sâm và Trác Đông Lai đồng thời động, thân hình tùy ý đi, trong chốc lát đến một chỗ, chỉ thấy cánh tay của hai người vung lên, kiếm khí giăng khắp nơi, dù không có uy thế hủy thiên diệt địa, thậm chí không tổn thương đến bất cứ một vật nào, thế nhưng lại cho người ta một loại cảm giác giết chóc thiên quân vạn mã thảm thiết. Vẻn vẹn chỉ xem bọn họ chiến đấu đã làm người ta nhiệt huyết sôi trào, hận không thể xông lên thỏa thích giết chóc, vung một bầu nhiệt huyết trên cát vàng.
“Hôm nay mới biết cái gì mới là kiếm đạo thật sự.” Một quý tộc học kiếm thán phục nói.
Con người của đại vũ trụ đế quốc quá theo đuổi lực lượng, mà thiếu khuyết sự lĩnh ngộ của bản thân đối với lực lượng, trận chiến đấu có một phong cách riêng bây giờ của Hàn Sâm và Trác Đông Lai khiến bọn họ mở rộng tầm mắt.
Một chiêu một thức của hai người thoạt nhìn như rất bình thường, không có lực lượng phá tan sơn hà, cũng không có ánh hào quang óng ánh, chói mắt, thế nhưng từng kiếm đều tru tâm, cho dù thân là người vây xem, cũng run cả tim mật vì đó.
“Học kiếm năm mươi xuân thu, xem trận chiến này mới biết kiếm là vật gì” Bên trong Đông Lăng Kiếm cung, một ông lão râu bạc trắng thở dài nói.
Hàn Sâm cũng chiến rất hưng phấn, hắn đã đến đại vũ trụ đế quốc lâu như vậy, hôm nay mới nhìn thấy một vị cao thủ chân chính.
Lực lượng mạnh hơn nữa thì cuối cùng đều chỉ là ngoại lực, chỉ có lĩnh ngộ và ý chí của bản thân mới là căn bản khiến một người mạnh mẽ. Cường giả mà Hàn Sâm tán thành chính là như Trác Đông Lai này, có ý chí và lòng tin mạnh mẽ của chính mình, mà không chỉ có được lực lượng mạnh mẽ.
Hàn Sâm vung ra kiếm đạo mà mình học được trước kia, chiến đấu cùng Trác Đông Lai.
Trác Đông Lai quả nhiên chỉ biết chiêu Tử Khí Đông Lai kia, dùng lặp đi lặp lại, lại sinh ra biến hóa và diệu dụng vô cùng vô tận.
Nhất nguyên sinh lưỡng nghị, lưỡng nghỉ sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, có thể luyện một chiêu kiếm pháp đến loại tình trạng này, Trác Đông Lai hiển nhiên đã lĩnh ngộ được đại đạo, là nhân vật kiếm đạo có thể sánh vai cùng Cô Trúc.
Nhưng khác với Cô Trúc, kiếm pháp của Trác Đông Lai quang minh
chính đại, cho người ta một loại cảm giác quang minh lẫm liệt, kiếm của hắn, người của hắn đều làm cho người ta cảm thấy hi vọng, mà không phải hủy diệt.
Đột nhiên, Hàn Sâm lách mình lui lại, thoát ra khỏi vòng chiến. “Vì sao ngươi muốn chết?” Hàn Sâm nhíu mày nhìn Trác Đông Lai, hỏi.
Kiếm pháp của Trác Đông Lai đẩy tới tầng tầng, đẩy trận chiến đấu lên cao trào, thế nhưng ở chỗ cao triều nhất, lại là không có chút lòng muốn thắng lợi nào. Hàn Sâm có thể cảm giác được, hắn đang tự đi về phía tử vong.
Trác Đông Lai cười rất cởi mở: “Ta nợ người khác một cái mạng, hiện tại người ta muốn thu hồi, cho nên ta phải trả cái mạng này. Có thể chết dưới kiếm pháp của bậc nhân vật như ngươi, cũng không uổng đời này.”
“Mạng ngươi nợ chỉ có thể dùng mạng để trả sao?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
“Không sai, không có hắn thì không có Trác Đông Lai ngày hôm nay.” Trác Đông Lai gật đầu nói.
“Được, vậy thì buông ra lực lượng của ngươi đánh với ta một trận, ta chỉ muốn giết một kiếm khách mạnh nhất, mà không phải một người đàn ông chịu chết.”
Hàn Sâm nói, Huyết Long thần mạch trên thân hoàn toàn bùng nổ, long khí màu đỏ như máu gần như ngưng tụ thành thực chất, như Huyết Long quay xung quanh thân thể Hàn Sâm.
“Được.” Trác Đông Lai nhìn chăm chú Hàn Sâm một lát, rồi mới gật đầu, lên tiếng.
Tử khí như ban mai nở rộ trên người Trác Đông Lai, hóa thành áo choàng màu mây tím trên thân Trác Đông Lai, toả ra tử mang vạn trượng, khiến hắn giống như Tử Dương Thần Đế lâm thế.
Một mái tóc đen vốn rối tung, lúc này đều hóa thành màu tím, như tia nắng mặt trời, làm cho người ta cảm thấy ấm áp.
Đôi mắt kia càng giống như nắng gắt ngang trời, nhìn xuống vạn vật trên đất.
Trong chốc lát, khí tức kinh khủng bao phủ toàn bộ tinh không, phảng phất biến toàn bộ chiến trường tinh không thành chốn bồng lai dưới ánh hào quang.
“Cuối cùng Trác Đông Lai vẫn dùng Tử Hà Tiên Y.” Yến Bắc Phi thở dài nói.
Tử Hà Tiên Y khẽ động, cho dù Trác Đông Lai có thể chết hay không, e là huyết mạch thần linh của hắn vẫn bị tước đoạt, không có thần linh nào có thể khoan dung tín đồ của mình sử dụng lực lượng của thần linh khác trong trận chiến Thần Tiền để chiến thắng. Đây chẳng phải đang nói hắn không bằng thần linh khác sao?
“Lực lượng mạnh mẽ như vậy mới xứng với kiếm pháp của ngươi.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, nói.
“Vậy thì tới đi, để ta chết đi trong huy hoàng sáng chói nhất.” Trác Đông Lai nói, ngón tay hóa thành kiếm khí lần nữa, nhưng lần này không còn là một sợi màu tím ngưng trên đầu ngón tay nữa. Toàn bộ đất trời phảng phất đều có tia sáng màu tím ngưng tụ về đầu ngón tay của hắn, tiên quang trên Tử Hà Tiên Y càng lượn quanh, như có ngàn vạn hào quang phun trào.
Trác Đông Lai đâm ra một kiếm, vô số ánh hào quang chuyển động theo, vô cùng vô tận gào thét lao nhanh về hướng Hàn Sâm. Trong chốc lát, giữa thiên địa tinh không chỉ còn lại ánh kiếm màu tím, như thiên tai hồng hoang bao phủ toàn bộ tinh không.
Uy thế của một kiếm này có thể diệt thần phật, đến cả chư thiên thần linh cũng thay đổi sắc mặt vì đó.
Dưới sự gia trì kỹ năng gen Tử Hà Tiên Quang của chủng gen thần linh cấp Hủy Diệt Tử Hà Tiên Y, mỗi một tia hào quang kia đều tương đương với một kiếm toàn lực của Trác Đông Lai, kinh khủng không cách nào tưởng tượng.
“Năm đó, Vô Vi Đạo tổ dùng một kiếm diệt một nước, hôm nay khí tượng của Trác Đông Lai này cũng không kém cỏi, chỉ đáng tiếc sinh lầm nơi, bái sai người.” Yến Đan khẽ thở dài.
Hết chương 3176.
Bạn cần đăng nhập để bình luận