Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 826: Đánh Bại Tôi Thì Có Thể Gặp Được Kim Tệ

Lúc bốn người trở lại quảng trường, sắc mặt đều không dễ nhìn, mặc dù bọn họ đều không có giao tình gì với Hoàng Tiêu, nhưng khi nhìn thấy Hoàng Tiêu như vậy, trong lòng lại khó chịu giống như là có cái gì đó ngăn chặn lại.
- Phiền toái mời mấy người tuân thủ ước định, gọi Kim Tệ lên đánh với tôi một trận, để cho tôi xem đệ nhất cao thủ trong số những người trẻ tuổi của nhân loại đến cùng là có trình độ nào.
Lúc bọn Hàn Sâm trở lại, lại nghe được Ngọc Già Lam đang nói chuyện với quan viên tiếp đãi sứ đoàn.
- CMN, nếu như tôi tấn chức Siêu Việt Giả, nhất định sẽ chơi chết y.
Đường Chân Lưu tức giận nói ra, hiện tại y chỉ hận mình chưa tấn chức Siêu Việt Giả, bằng vào thân thể hiện tại, cho dù y muốn liều mạng, cũng không nhúc nhích được một sợi tóc của Ngọc Già Lam.
Tu La Biến cộng thêm bí pháp lập tức bộc phát kia, Ngọc Già Lam đã đủ để chống lại Siêu Việt Giả vừa mới bước vào Thiên Nhân, thậm chí là chiếm cứ ưu thế, huống chi y còn sử dụng bí thuật chú huyết, lực lượng ẩn giấu trong thân thể, coi như là cấp bậc Siêu Việt Giả giống như Hoàng Tiêu cũng rất khó chống lại được.
Lâm Phong không nói gì, thậm chí có thể nói là bình tĩnh, nhưng nếu ai hiểu y đều biết, y càng như thế lại càng đại biểu cho y đang tức giận.
Hàn Sâm đột nhiên đứng dậy đi đến trên đài, hắn cũng rất tức giận, mặc dù Hoàng Tiêu cùng hắn không có có quan hệ gì, nhưng mà hắn chính là nhìn Ngọc Già Lam rất khó chịu, hơn nữa Ngọc Già Lam vẫn còn chỉ mặt gọi tên muốn chiến một trận cùng với Kim Tệ.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm cười lạnh:
- Không phải là mày muốn chiến một trận với Kim Tệ hay sao? Vậy thì như mày mong muốn.
- Hàn Sâm, anh làm gì thế?
Nhìn thấy Hàn Sâm muốn đi tới đối chiến đài bên kia, Kỷ Yên Nhiên lo lắng giữ chặt lấy hắn.
- Lão Hàn, đừng xúc động, hiện tại chúng ta đi lên cũng vô dụng, chờ sau này tấn chức Siêu Việt Giả rồi lại tìm cơ hội chơi chết y.
Đường Chân Lưu cũng nói.
- Một tênTu La hoàng tộc mà thôi, không cần phải đợi lâu như vậy.
Hàn Sâm nói với Đường Chân Lưu một câu, sau đó vỗ vỗ vào gò má của Kỷ Yên Nhiên:
- Ngoan nghe lời ở chỗ này nhìn anh tiêu diệt tên hỗn đản kia.
Nói xong, Hàn Sâm đã đi về phía đối chiến đài.
Đường Chân Lưu còn muốn khuyên bảo, Kỷ Yên Nhiên cũng lộ ra vẻ lo lắng.
- Hắn đã muốn đi, liền nhất định có nắm chắc.
Lâm Phong lại bình tĩnh nói một câu, ngăn cản bọn họ nói gì thêm.
Hàn Sâm chạy tới bên cạnh đối chiến đài, mà Ngọc Già Lam đang ở chỗ này quấn lấy những nhân viên tiếp đãi kia đòi tìm Kim Tệ tới chiến một trận với y.
- Ngọc Già Lam đúng không? Anh nhất định phải cùng Kim Tệ chiến một trận à?
Hàn Sâm quay lên đối chiến đài, nhìn Ngọc Già Lam nói ra.
Ánh mắt của mọi người lập tức đều bị Hàn Sâm hấp dẫn, không biết đến cùng hắn muốn làm gì.
- Ngoại trừ Kim Tệ, còn có ai khác ở đây đáng giá để tôi ra tay sao?
Ngọc Già Lam cao ngạo nói.
Trên thực tế ngoại trừ Hoàng Tiêu, Liên Minh còn có những người khác, chỉ là căn bản Ngọc Già Lam không tiếp nhận đối chiến với những người kia.
- Được, anh muốn đối chiến với Kim Tệ cũng có thể, nhưng anh phải đánh bại tôi trước mới được.
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
- Cậu? Cậu là ai? Nhân loại các cậu thích dựa vào nhiều người xa luân chiến à? Đánh bại một tên lại tới một tên khác, tôi sẽ phải đánh tới khi nào?
Ngọc Già Lam khinh miệt nhìn Hàn Sâm nói.
- Tôi là bại tướng dưới tay Kim Tệ, chỉ chống được một nửa quyền dưới tay Kim Tệ đã bị đánh bại, chỉ cần anh có thể đánh bại tôi, tôi lập tức đi tìm Kim Tệ tới, anh xem như vậy có được không?
Hàn Sâm nhìn Ngọc Già Lam nói ra.
- Một nửa quyền, hừ, lời hắn nói có tin được không?
Ngọc Già Lam không để ý tới Hàn Sâm, hướng quan viên tiếp đãi ở bên cạnh hỏi.
- Đương nhiên, anh ấy là vị hôn phu của tôi, lời anh ấy nói, chính là lời tôi muốn nói.
Kỷ Yên Nhiên dũng cảm đứng ra, nghiêm túc nói.
- Con gái của Kỷ nguyên thủ, đã như vậy, tôi sẽ tin mấy người một lần.
Ngọc Già Lam nhìn Kỷ Yên Nhiên, sau đó mới đưa ánh mắt quay lại trên người Hàn Sâm, lạnh nhạt nói:
- Nếu như lần này sau khi thắng cậu, tôi vẫn không thấy được Kim Tệ, như vậy hôm nay quyết đấu sẽ dừng ở đây, tôi không có hứng thú gì với kẻ yếu.
Vẻ mặt của Hàn Sâm bất động, hời hợt nói:
- Nhân loại chúng tôi là lễ nghi chi bang, đến mà không trả lễ thì không hay, trước kia anh để cho chúng tôi xuất thủ trước, lúc này đây tôi cũng để cho anh ra tay trước.
- Tốt! Cậu đã có thể tiếp một nửa quyền của Kim Tệ, vậy cậu thử nhìn một chút xem có thể đỡ được một quyền của tôi hay không.
Ngọc Già Lam cũng không nói nhảm, trực tiếp đánh tới một quyền.
Một quyền này của y đánh ra, trực tiếp liền sử dụng Tu La Biến cùng bí kỹ mang tính bạo phát kinh khủng kia, âm thầm rót vào lực lượng chú huyết, đã dốc hết toàn lực, muốn một quyền giải quyết Hàn Sâm.
Ván này là Hàn Sâm chủ động muốn lên quyết đấu, y không có khả năng ngay cả một quyền cũng không dám tiếp, đã trực tiếp nhận thua như vậy.
Nếu như Bán Thần nhân loại ở thời điểm này nhúng tay vào, việc này đối với nhân loại mà nói chính là sỉ nhục lớn lao.
Về sau Tu La tộc thậm chí có thể dùng tự rước lấy nhục để hình dung trận chiến này, chính nhân loại lên khiêu chiến, nhưng lại ngay cả một quyền cũng không tiếp được đã bị hù cho nhận thua, làm sao cũng không thể nào nói nổi.
Cho nên lúc này trong lòng Bán Thần kia hết sức xoắn xuýt, xuất thủ cứu giúp cũng không được, không ra tay thì lại sợ Hàn Sâm bị một quyền này đánh chết tươi, lâm vào trạng thái khó xử.
- Hàn Sâm vẫn còn là một Tiến Hóa Giả đi? Hắn không có vấn đề gì chứ?
Trung niên kia nhìn hình ảnh cau mày nói.
- Trừ phi tố chất thân thể của hắn cách Thiên Nhân không xa, nếu không cho dù hắn là người nhà họ La, đã luyện thành Phi Thiên Kinh của La gia, chỉ sợ vẫn không phải là đối thủ của Ngọc Già Lam. Phi Thiên Kinh là ác chi sát đạo, có ý tứ tất phải chết, nhưng mà ở dưới lực lượng tuyệt đối nghiền ép, chỉ sợ là hắn sẽ chết trước Ngọc Già Lam.
Vẻ mặt của ông lão kia có chút ngưng trọng, ông cũng hi vọng Hàn Sâm có thể thắng, đối với hành vi của Ngọc Già Lam có chút chán ghét.
Thế nhưng mà dưới tình huống thực lực cách xa như thế, Hàn Sâm muốn thắng cũng không dễ dàng, liền ông lão kia đối với Hàn Sâm cũng không coi trọng lắm.
Mà ở trên một tinh cầu khác, La Hải Đường đã ở thông qua hình ảnh giả lập xem trận quyết đấu này, La Lỵ đang ở bên cạnh pha trà cho ông ta.
Mặc dù La Ẩn chưa tìm được Hàn Sâm, nhưng mà La Hải Đường thủy chung cho rằng Hàn Sâm có được huyết mạch của La gia, không có khả năng ngăn cản được hấp dẫn của Phi Thiên Kinh.
- Đến đi, để cho ta nhìn xem Phi Thiên Kinh của con đã luyện đến trình độ nào.
Ánh mắt của La Hải Đường sáng quắc nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm trong hình ảnh giả lập, chờ mong hắn sử dụng ra lực lượng của Phi Thiên Kinh.
Kỷ Ngôn Vũ cùng Kỷ Nhược Chân cũng đều đang xem một màn này, tâm tình hơi có chút thấp thỏm không yên, mặc dù bọn họ có lòng tin đối với người nhà họ La cùng Phi Thiên Kinh, nhưng mà Ngọc Già Lam sử dụng bí pháp chú huyết, thực lực đã vượt qua dự liệu của bọn họ quá nhiều.
Ninh gia, Tần gia, Vương gia, cùng với Đông Lâm cùng Triệu gia, rất nhiều người đều đang xem trận quyết đấu này, bọn họ muốn biết Hàn Sâm này đến cùng đã đi tới một bước nào, có phải là giống như La Hải Đường năm đó, có thể dùng sức một mình chấn nhiếp thiên hạ.
Lúc này bọn Kỷ Yên Nhiên cùng Đường Chân Lưu lại vô cùng khẩn trương, mặc dù cũng biết Hàn Sâm rất mạnh, nhưng vẫn vô cùng lo lắng, dù sao thực lực của Ngọc Già Lam hiện tại đã vượt ra khỏi cực hạn mà Tiến Hóa Giả có thể ứng phó.
Dưới sự chú ý của muôn người, Hàn Sâm nhìn về phía một quyền này của Ngọc Già Lam không tránh không né, tương tự đánh tới một quyền.
Mục tiêu của hắn cũng không phải là quả đấm của Ngọc Già Lam, mà là đầu của y, giống như Hoàng Tiêu, Hàn Sâm cũng lựa chọn lấy giết chóc ngăn giết chóc lấy mạng đổi mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận