Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2769. Giữa hai ngọn núi

Nơi này quả là rất giống chỗ Tiểu Hồng Điểu ra đời, ngay đến núi đá cũng bị than hóa, nơi Tiểu Hồng Điểu chào đời cũng rất giống ở đây, chỉ khác là không có nhiều mặt trời như vậy.
“Sức mạnh hệ Hỏa dã man thật đấy, có thể than hóa cả một không gian dị chủng, điều này không thể thực hiện được chỉ với nhiệt độ cao thôi đâu.” Long Nhất cảm thán.
Hàn Sâm ngước mặt nhìn đám mặt trời kia, rõ ràng chúng là những thứ khả nghỉ nhất, có lẽ chúng không phải là những hằng tinh đơn thuần, không chừng còn là dị chủng hệ Hỏa kinh khủng nào đó.
“Tên Xích Thử may mắn sống sót nói rằng sau khi mặt trời ló dạng thì họ mới bị thiêu thành tro bụi, nếu như vậy thì càng có khả năng.”
Tuy trong lòng Hàn Sâm nghĩ vậy nhưng cũng không dám dịch chuyển tức thời đến bên phía mặt trời, hắn chỉ đến tìm món lợi chứ chẳng phải tới liều mạng, cho dù đám mặt trời kia là dị chủng khủng bố thật thì Hàn Sâm cũng không cần mạo hiểm dấn thân.
“Xem ra trước chúng ta đến, đã có kha khá sinh vật tới chỗ này.” Long Nhất nặng nề khit mũi, dẩu môi nói.
Hàn Sâm nghĩ thầm: “Ngươi là Long tộc chứ không phải Khuyển tộc, ngửi một phát đã biết có bao nhiêu sinh vật đến đây?”
Long Nhất không biết suy nghĩ trong lòng Hàn Sâm, vẫn tiếp tục nói: “Có tộc Hủy Diệt, Hồ tộc,,…
Long Nhất liên tiếp kể ra tên của mười mấy chủng tộc. Nghe vậy, Hàn Sâm khá ngạc nhiên, những thứ khác thì hắn không biết, nhưng trong nhóm Baal và trưởng lão Nades quả thực có đến bốn, năm chủng tộc, tất cả đều nằm trong những chủng tộc mà Long Nhất liệt kê.
“Cái mũi của ngươi cũng ra gì đấy!” Hàn Sâm khen một câu.
Long Nhất cười: “Chẳng có gì đặc biệt đâu, chỉ là một kỹ xảo nhỏ thôi, có thể phân biệt các vi hạt sót lại trong không gian, đoán được tầm †ám, chín phần mười.
“Thế cũng giỏi lắm.” Lời này xuất phát từ chân tâm của Hàn Sâm. Động Huyền Khí Tràng của hắn cũng gần giống thế, chỉ là nó trực quan hơn thôi.
Đúng lúc hai người đang trò chuyện với nhau, một bóng dáng tiến lại từ phía xa, đang lại gần tòa thành cổ bị than hóa này.
Hàn Sâm và Long Nhất cùng nhìn về bóng dáng ấy. Ở nơi như thế này, dù là dị chủng hay cường giả chủng tộc nào đó đều có khả năng là kẻ địch, không thể lơ là bất cứ giây phút nào.
“Bảo Liên của tộc Hoàng Cực?” Sau khi nhìn rõ bóng hình ấy là ai, Hàn Sâm không khỏi ngẩn người, không ngờ có thể gặp Bảo Liên ở nơi này.
Nhưng hồi trước người gặp Bảo Liên là Hàn Sâm, Bảo Liên chưa từng gặp Kim Tệ, vậy nên Hàn Sâm chỉ đành giữ im lặng, không nói gì cả.
“Là Bảo Liên, cường giả cấp Thần Hóa của tộc Hoàng Cực.” Long Nhất nhíu mày nói.
Trong lúc hai người trao đổi thì Bảo Liên đã đáp xuống một chỗ không xa ngay trước mặt họ, hắn đưa mắt nhìn hai người rồi hướng mắt về phía Long Nhất: “Ra là Long Nhất điện hạ, không ngờ có thể chạm mặt ở đây. Nếu đã gặp nhau thì chính là có duyên, không biết Long Nhất điện hạ có đồng ý thăm dò không gian dị chủng này với ta hay không?”
Bảo Liên khách khí ngoài dự đoán, cũng không trưng ra thân phận cao thủ tộc Hoàng Cực, thật sự khiến Hàn Sâm thấy khá bất ngờ.
Tuy Long tộc rất mạnh nhưng vẫn kém tộc Hoàng Cực một bậc, hơn nữa Long tộc còn là một trong những thế lực phụ thuộc vào tộc Hoàng Cực, cũng giống quan hệ giữa chủ tớ, hình như Bảo Liên không cần khách khí thế này.
Hàn Sâm đâu biết hiện tại người nắm quyền là Bạch Hoàng, dòng dõi của Bảo Hoàng không khá khẩm lắm, cái gì bẩn khó cực nhọc phải làm tất. Việc thăm dò không gian dị chủng lần này cũng bị đổ lên đầu Bảo Liên.
Bảo Liên biết rõ nơi đây rất nguy hiểm, nếu có thể hợp tác với cao thủ Thần Hóa mạnh như Long Nhất thì rõ ràng sẽ an toàn hơn so với đi cùng người khác.
“Tìm còn không được.” Long Nhất và Hàn Sâm liếc mắt nhìn nhau, sau đó cười đáp.
Long Nhất cũng lo rằng nơi này quá hung hiểm, đồng ý kiến với Bảo Liên. Đôi bên vừa nói đã hợp ý nhau, rất nhanh đã xác lập quan hệ hợp tác.
“Vị này là?” Bảo Liên nhìn qua bên Hàn Sâm, hỏi.
Long Nhất giới thiệu một lượt về Hàn Sâm dưới thân phận Kim Tệ, Bảo Liên nghe mà rung động: “Hóa ra là Kim Tệ, người đứng đầu phổ gen chúng sinh. Ta đã nghe danh ngươi từ lâu, tiếc rằng không thể tận mắt trông thấy bậc kì nhân, cuối cùng hôm nay cũng có duyên gặp gỡ, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.”
Tuy tộc Hoàng Cực không phái người tham gia cuộc chiến phổ gen chúng sinh nhưng Bảo Liên có quan sát trận chiến ấy, đến nay vẫn còn ấn tượng với Hàn Sâm, nhưng cũng không đến mức ngưỡng mộ đã lâu như lời hắn nói, hắn chỉ biết có người tên Kim Tệ mà thôi.
“Bảo Liên điện hạ, ngài có kiến thức rộng rãi, chắc hẳn sẽ biết thành cổ này là của tộc nào?” Sau khi hàn huyên xong, Long Nhất quay sang hỏi Bảo Liên.
Bảo Liên đưa mắt đánh giá kiến trúc xung quanh, đáp: “Phong cách kiến trúc nơi đây khá là nguyên thủy. Ở thời kỳ tiến hóa sinh vật sơ khai, rất nhiều chủng có phong cách kiến trúc tương tự nhau, rất khó để đoán đây là kiến trúc của tộc nào.”
Dừng một chút, Bảo Liên chỉ vào một tòa tháp trong thành cổ, nói: “Trên vách tường tòa tháp kia có thể thấy một chút dấu vết điêu khắc mờ, thoạt nhìn thì là khắc chim Phượng Hoàng, hơn nữa nơi này còn bị than hóa bởi một sức mạnh hệ Hỏa kinh khủng, ta nghĩ nơi này có liên quan với Phượng Hoàng.
“Dị chủng Phượng Hoàng cấp Chân Thần?” Long Nhất cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn về nơi Bảo Liên chỉ, quả nhiên thấy trên vách tường có vết chạm trổ mờ mờ, có thể mơ hồ nhìn ra đó là hình dạng của một con chim.
Nhưng Long Nhất chưa từng thấy dáng vẻ của Phượng Hoàng, dị chủng cấp Chân Thần trong truyền thuyết nên cũng không biết đó có phải là bộ dạng Phượng Hoàng thật hay không.
Bảo Liên khẽ gật đầu: “Phượng Hoàng được xưng là Thần tổ của hệ Hỏa trong thiên hạ, là một trong số ít dị chủng bẩm sinh đã là cấp Chân Thần, là sự tồn tại không gì sánh kịp. Dù là tộc Hoàng Cực ta cũng không dám mạo phạm nó, nếu như nơi đây thật sự dính dáng đến Phượng Hoàng thì chúng ta càng phải cẩn thận, chắc chắn không được chọc đến nó.”
Long Nhất cực kỳ đồng ý, bàn bạc với Bảo Liên một hồi, tạm thời lựa chọn một lộ trình đi xuyên qua thành cổ để đi vào bên trong không gian dị chủng.
Hàn Sâm làm bộ như không biết Bảo Liên, còn Bảo Liên lại cố ý làm quen với Hàn Sâm, trên đường đi cố gắng trao đổi với Hàn Sâm, trò chuyện với nhau vui ra trò.
Mặc dù Bảo Liên tỏ ra rất khiêm tốn, hoàn toàn không có vẻ cao ngạo như cường giả tộc Hoàng Cực, nhưng Hàn Sâm lại biết Bảo Liên rất có năng lực, lần trước chỉnh mình rất thê thảm.
Đấn tận bây giờ Hàn Sâm vẫn không xác định được sức mạnh của Bảo Liên là gì, vậy nên trong lòng hắn vẫn hơi dè chừng với đối phương, nghĩ muốn biết sức mạnh mà Bảo Liên sử dụng rốt cuộc là gì.
Đôi bên tâm đầu ý hợp, dọc đường nói chuyện khá thoải mái, thiếu mỗi chuyện thắp hương kết bái anh em.
“Đằng kia có sinh vật.” Long Nhất đi tuốt ở phía trước đột ngột cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.
Hàn Sâm và Bảo Liên đồng thời nhìn về đằng trước, chỉ thấy nơi ấy có hai ngọn núi lớn nằm cạnh nhau, mỗi ngọn cao đến tận vạn trượng. Trên đỉnh hai ngọn núi có một khúc gỗ dài bắc ngang, giống như là cầu độc mộc nối liền hai đỉnh núi, nhưng ở giữa khúc gõ lại treo một một quả chuông kim loại lớn màu đen.
Lúc này, ngay trên thanh ngang, có khá nhiều sinh vật đứng trên đó, bọn họ cũng đang dò xét quả chuông lớn đen thui kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận