Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 462: Dị Linh Nhận Chủ

Ánh mắt của Trịnh Quốc Hùng phức tạp nhìn thân ảnh của Hàn Sâm đang phóng tới bầy sinh vật biến dị, chính y hai mươi năm trước cũng từng hăng hái giống như Hàn Sâm.
Bên trong không gian thứ nhất của Tí Hộ Sở, anh ta dựa vào cố gắng cùng thiên phú trác tuyệt của mình, cùng với bối cảnh gia đình được hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt, trong niên đại mà cả nhân loại còn vô cùng khó có thể săn giết sinh vật thần huyết kia, liền lấy thần gen toàn mãn tấn chức Tiến Hóa Giả, trở thành một Tiến Hóa Giả thần huyết.
Nhưng sau khi anh ta tiến vào trong không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, lúc đang chuẩn bị đại triển quyền cước, lại phát hiện ra vậy mà mình lại tới địa phương quỷ quái này.
Không có đồng đội mạnh mẽ trợ giúp, không có thú hồn để dùng, ngay cả giết chết một sinh vật nguyên thủy đều cần phải liều mạng, còn cần phải né tránh Tí Hộ Sở Dị Linh cùng nhóm lớn dị sinh vật.
Lúc mới bắt đầu Trịnh Quốc Hùng còn ôm lấy một tia hi vọng liều mạng vật lộn đọ sức, nhưng rất nhanh y liền phát hiện ra, ở chỗ này liền gen trụ cột toàn mãn đều là chuyện không thể, chứ đừng nói chi là gen nguyên thủy toàn mãn.
Cũng không phải là Trịnh Quốc Hùng không săn giết được sinh vật bình thường, anh ta có thể giết sinh vật bình thường, nhưng mà sinh vật bình thường ở nơi này cũng chỉ có vài loại mà thôi, anh ta đã ăn khá nhiều rồi, những sinh vật bình thường đó không còn cung cấp gen trụ cột cho anh ta nữa, muốn tìm dị sinh vật bình thường khác, liền phải phá tan phong tỏa của Tí Hộ Sở Dị Linh, đây cũng là việc vượt quá sức anh ta.
Tình huống của sinh vật nguyên thủy cũng tương tự, điều này khiến cho Trịnh Quốc Hùng cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, gen trụ cột và gen nguyên thủy không có cách nào tiếp tục đề thăng, anh ta lại không giết được sinh vật biến dị, triệt để khiến cho Trịnh Quốc Hùng đoạn tuyệt hi vọng.
Một lần trầm luân chính là hai mươi năm, cho tới lúc Hàn Sâm xuất hiện, Trịnh Quốc Hùng cơ hồ là thấy được chính mình hai mươi năm trước, tự tin như vậy, kiêu ngạo như vậy, hăng hái như vậy.
Trịnh Quốc Hùng theo bản năng muốn phủ nhận Hàn Sâm, giống như là phủ nhận chính mình trước kia, nhưng sau khi Hàn Sâm một lần lại một lần sáng tạo ra những kỳ tích không thể nào kia, Trịnh Quốc Hùng lại đột nhiên phát hiện ra, kỳ thật trong lòng của anh ta vô cùng khát vọng Hàn Sâm có thể thành công.
Bởi vì, Trịnh Quốc Hùng theo bản năng đã xem Hàn Sâm thành mình năm đó, anh ta cũng không cam lòng chịu thất bại, cũng không muốn thật sự bị trầm luân như vậy, anh ta càng muốn nhìn thấy thành công hơn.
Vì vậy, Trịnh Quốc Hùng gia nhập vào Quân Đoàn Nữ Thần, lúc nhiều người khuyên anh ta rời khỏi, anh ta vẫn lựa chọn đi theo Hàn Sâm tới Tí Hộ Sở Dị Linh, anh ta chỉ hi vọng là cho Hàn Sâm một cơ hội, cũng là cho mình một cơ hội, có lẽ trên đời này thật sự có kỳ tích, có lẽ anh ta thật sự có thể làm lại từ đầu.
Hơn 40 tuổi, đã không còn trẻ nữa, nhưng cũng chưa già đi, Trịnh Quốc Hùng khát vọng mình lại có thể đứng lên, khát vọng lại cảm nhận được tư vị liều lĩnh theo đuổi, khát vọng một lần nữa xuất phát tiến về giấc mộng của mình.
- Mình vẫn còn chưa già…
Trịnh Quốc Hùng tự nhủ như vậy.
Lúc nhìn thấy Hàn Sâm phóng tới đám sinh vật biến dị kia, Trịnh Quốc Hùng giống như thoáng chốc một lần nữa về tới năm tháng nhiệt huyết sôi trào hai mươi năm trước, ở thời điểm anh ta còn chưa bị trầm luân.
Giờ phút này, Trịnh Quốc Hùng mới khắc sâu cảm giác được, máu của anh ta vẫn còn chưa lạnh, trái tim của anh ta vẫn còn nóng bỏng, anh ta vẫn còn khát vọng đi tới đỉnh cao giống như người thanh niên kia.
- Giết!!!
Trịnh Quốc Hùng phát ra một tiếng gầm giận dữ, trường đao trong tay hung hăng chém về phía đầu một con Băng Giáp Thú, cứ thế chém đầu lâu của vài con Băng Giáp Thú xuống.
Theo tiếng gầm lên giận dữ này của Trịnh Quốc Hùng, Hàn Sâm cũng bắt đầu công kích mấy con sinh vật biến dị kia.
Một con chim lửa màu đỏ vàng giương rộng đôi cánh xinh đẹp ở trong đại điện, làm cho thú hồn của tất cả mọi người đều được phủ lên một tầng vầng sáng màu đỏ vàng xinh đẹp.
Mọi người ngạc nhiên phát hiện ra, năng lực thú hồn của mình lại tăng lên trên diện rộng, ứng phó với đàn thú trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
- Thú hồn quang hoàn! Chẳng lẽ là thú hồn quang hoàn thần huyết?
Chu Đình không nhịn được thay đổi sắc mặt nhìn tới Hàn Sâm đang xông tới chỗ hơn mười con sinh vật biến dị.
Đáng tiếc là Hàn Sâm không có thời gian trả lời y, ánh mắt như điện đang nhìn chăm chú tới hơn mười con sinh vật biến dị cùng nữ quý tộc Dị Linh kia, toàn bộ mỗi một viên đá một cái cây một người một vật ở trong đại điện đều khắc ở trong đầu hắn.
Đầu óc Hàn Sâm nhanh chóng chuyển động, tính toán tất cả các khả năng, biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng khiến cho ánh mắt của hắn trở nên càng thêm lợi hại, tốc độ của những sinh vật biến dị kia ở trong mắt hắn cũng chậm đi rất nhiều, giúp cho hắn có đủ thời gian để suy nghĩ.
Bước ra một bước, cả người Hàn Sâm đã biến thành băng cơ ngọc cốt, nếu như lúc này có ai nhìn thấy thân thể của hắn ở phía dưới áo giáp, nhất định sẽ sợ hãi thán phục đây quả thực là một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo tới cực điểm.
Răng rắc!
Lúc Hàn Sâm cùng một con Tuyết Lang giao thoa qua, bả vai của con Tuyết Lang kia cứ thế bị cắt ra một vết thương dài cả mét, máu tươi vung khắp trời cao, thủ chưởng như băng như ngọc kia lại không nhiễm một giọt máu tươi nào, màn biểu diễn của Hàn Sâm hiện tại mới bắt đầu.
Dưới sự công kích của hơn mười con sinh vật biến dị và Dị Linh, thân hình của Hàn Sâm cũng không có rối loạn, có loại cảm giác đi giữa rừng hoa, nhưng không có một cánh hoa nào dính vào người.
Thế nhưng nếu như nhìn kỹ hành động của Hàn Sâm, liền sẽ phát hiện ra mỗi một bước của hắn, mỗi một động tác, đều có mục đích nhất định, động tác không có chút dư thừa nào, cả người giống như một loại máy móc có hiệu suất cao, tối ưu hóa phát huy ra lực lượng của mình.
Quý tộc Dị Linh liều mạng vung trường thương huyết văn băng tinh muốn giết Hàn Sâm, hơn mười con sinh vật biến dị bao vây chặn đánh hắn, nhưng mà Hàn Sâm ở bên trong hoàng cảnh thoạt nhìn như tuyệt lộ kia, không thể tưởng tượng được tìm ra một chút hi vọng sống, xuyên qua từng con sinh vật biến dị vây giết, cao tốc phóng tới thần tượng khổng lồ kia.
Mà bọn Thanh thúc đã sớm nhìn tới choáng váng, cơ hồ không thể tin nổi nhân loại có thể làm được tới trình độ đó, hơn mười sinh vật biến dị, vậy mà hoàn toàn không ngăn cản được Hàn Sâm, liền năng lực khiến cho hắn dừng bước cũng không có.
Quý tộc Dị Linh ở phía sau vừa sợ vừa giận, vậy mà cô ta không đuổi kịp bước chân của Hàn Sâm, trơ mắt ra nhìn Hàn Sâm ung dung xuyên qua vòng vây của từng con sinh vật biến dị.
Chỉ khoảng hơn mười giây, Hàn Sâm đã xuyên qua vòng vây của hơn mười con sinh vật biến dị, một bước nhảy lên bả vai tượng thần.
Nữ quý tộc Dị Linh kia thậm chí không chạy tới truy cản Hàn Sâm nữa, cả người đều sững tại chỗ, ngơ ngác nhìn Hàn Sâm đứng ở trên bờ vai tượng thần, đào Linh Hồn Chi Thạch từ trong mi tâm tượng thần ra.
Tất cả những chuyện này đều xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức nữ quý tộc Dị Linh cùng người của Quân Đoàn Nữ Thần đều không kịp phản ứng.
Mà lúc Hàn Sâm cầm lấy Linh Hồn Chi Thạch, lại đột nhiên cảm thấy có một luồng lực lượng kì dị từ bàn tay mình truyền vào bên trong Linh Hồn Chi Thạch, Linh Hồn Chi Thạch kia lập tức tỏa sáng lên.
- Băng Sương quý tộc Tuyết Cơ nguyện trở thành người hầu trung thành nhất của ngài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận