Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 793: Tam Cung Lục Viện Bảy Mươi Hai Phi Tần Chi Chủ

Tỉnh lại sau giấc ngủ, Hàn Sâm lại đăng nhập lên trại huấn luyện giả lập, thấy Tần Huyên đã có mặt, hắn lại trực tiếp mời đối phương đối chiến.
- Huấn luyện viên, tôi đã quyết định sẽ luyện Đế Tâm Bá Đao rồi.
Tần Huyên trực tiếp nói với Hàn Sâm.
- Tốt.
Hàn Sâm khen ngợi một câu, trong ấn tượng của hắn, Tần Huyên vẫn luôn là một người không gì không làm được, chuyện gì đến tay cô, đều sẽ biến thành nhẹ nhõm đơn giản, cảm giác nắm đại cục trong tay này, dù có là đàn ông cũng rất hiếm thấy, Đế Tâm Bá Đao mang đến cho hắn một cảm giác rất thích hợp với Tần Huyên.
Hai người lại bắt đầu đối chiến, chỉ có điều trên chiến quan đài lại có thêm một người, là một mỹ nam trung niên nhìn có vẻ phong độ nhẹ nhàng.
Tần Huyên vẫn cảm thấy ông nội mình là một người rất khó đối phó, ông đã bao nhiêu tuổi rồi, đến khi xây dựng hình tượng nhân vật giả lập, lại còn cố ý chọn thành một mỹ nam trung niên, còn muốn đi trêu chọc, có đôi khi khiến Tần Huyên có cảm giác rất buồn phiến.
Ít nhất Tần Huyên cũng không dám nói cho người khác biết, người này chính là ông nội của mình, lời này thật sự rất khó nói ra miệng.
Sau khi chiến đấu chấm dứt, Tần Huyên do dự một hồi lúc mới nói với Hàn Sâm:
- Huấn luyện viên, tôi có một người bạn cũng muốn đấu với anh một trận, có được không?
- Có thể chứ.
Hàn Sâm đồng ý rất sảng khoái, dù sao hắn cũng đang luyện tập, luyện với người nào cũng vậy.
- Vậy thì tốt, tôi sẽ nói y gửi lời mời đối chiến cho anh.
Tần Huyên thở phào nhẹ nhỏm, cũng may huấn luyện viên không hỏi cô đó là người nào, nếu không cô thật sự khó mà mở lời, cô không biết nói dối, mà nói thật thì quả thực rất khó mở miệng.
Hàn Sâm đợi một lát, đã thấy một người có tài khoản là:
- Tam Cung Lục Viện Bảy Mươi Hai Phi Tần Chi Chủ gửi lời mời kết ban với hắn, không thể nín cười trực tiếp chọn đồng ý.
Tần Huyên không muốn giới thiệu đây là ông nội của cô, tên tài khoản này cũng là một trong những nguyên nhân đó.
Sau khi Hàn Sâm thêm đối phương vào danh sách bạn tốt, đối phương lập tức gửi tới một lời mời đối chiến, Hàn Sâm chọn đồng ý, dù hắn nghĩ như thế nào cũng không thể nghĩ đến, hiện tạo đối thủ của hắn lại là một nhân vật cấp Bán Thần.
Tần Huyên chuẩn bị đi vào xem cuộc chiến, thế nhưng lại trực tiếp bị đá ra.
- Đối phương cài đặt chế độ cự tuyệt xem cuộc chiến, ngài không thể tiến vào gian phòng đối chiến.
Nghe được tiếng thông báo từ hệ thống, Tần Huyên lập tức ngây người, đây là xảy ra chuyện gì, cô lại bị nhốt ở bên ngoài.
- Ông nội, ông rốt cuộc muốn làm cái gì thế?
Tần Huyên vội vàng gửi tin nhắn cho Tần Thái Huyền.
- Bạn tốt của ngài đã chặn tin nhắn, mong ngài liên lạc lại sau.
Tần Huyên lại nghe thấy tiếng hệ thống nhắc nhở, cảm giác cả người bắt đầu không tốt rồi, không biết ông nội của mình lại muốn làm gì.
Trong nháy mắt khi Hàn Sâm tiến vào đấu võ trường, chỉ cảm thấy cả người đều sợ run, một cảm giác nguy hiểm từ trước tới nay chưa từng có tràn ngập trong thân thể hắn, năng lực nhận biết nguy hiểm của hắn tạo cho hắn một cảm giác mình đang đối mặt với không phải là một người, mà là một mãnh thú hồng hoang kinh khủng.
Nếu như là ở trong Tí Hộ Sở, chỉ sợ Hàn Sâm đã sớm xoay người bỏ chạy, sẽ không có bất kỳ do dự gì, loại cảm giác khủng bố này, khiến toàn thân hắn phát run.
Cũng không phải sợ hãi, mà là phản ứng tự nhiên của thân thể đối với nguy hiểm, trước kia Hàn Sâm chưa bao giờ có phản ứng mảnh liệt như vậy.
Hàn Sâm mạnh mẽ khống chế thân thể run rẩy của mình, từng bước từng bước đi về phía đối phương, đồng thời đánh giá người đàn ông trung niên kia.
Kỳ thật Hàn Sâm hiểu rất rõ ràng, cho dù hắn quay người bỏ chạy cũng không có tác dụng gì, có thể khiến thân thể của hắn sinh ra phản ứng như thế, nếu như là gặp nhau ở thế giới thật hoặc là ở trong Tí Hộ Sở, ngay cả cơ hội chạy trốn hắn cũng không có.
Hiện tại Hàn Sâm chỉ có thể thầm may mắn vì mình đang ở trong cộng đồng giả lập gặp được đối phương, đối phương cũng không phải địch nhân của mình.
- Vì sao lại xúi giục Tần Huyên luyện Bá Đao?
Tần Thái Huyền lạnh lùng hỏi Hàn Sâm.
- Bởi vì tôi cảm thấy cô ấy rất thích hợp với Đế Tâm Bá Đao.
Hàn Sâm nhìn thẳng đối phương rồi trực tiếp đáp, không hề có ý thoái thác, mặc dù hắn không chủ động khuyênTần Huyên luyện Đế Tâm Bá Đao, nhưng đúng là hắn hi vọng Tần Huyên luyện, hắn thực sự cảm thấy Tần Huyên rất thích hợp.
- Vậy thì để tôi thử xem, cậu có tư cách để cảm thấy hay không.
Tần Thái Huyền bước ra một bước, hóa chưởng thành đao, cứ như vậy thẳng tắp bổ xuống Hàn Sâm.
Mặc dù đây là thế giới giả lap3, nhưng khi Hàn Sâm nhìn thấy một chưởng kia bổ tới, cảm giác toàn bộ thế giới giống như lập tức thu nhỏ lại, dường như không gian đã bị một chưởng kia chiếm lấy hết rồi, khiến hắn không thể nhúc nhích, cũng không thể trốn tránh, trong nội tâm sinh ra cảm giác không thể nào chống lại, chỉ có thể chờ đợi bị đối phương nghiền ép.
Hàn Sâm biết rõ không phải bởi vì lực lượng của đối phương cường đại đến mức hắn không thể chống lại, mà là bởi vì khí thế và cảnh giới của đối phương cao hơn hắn nhiều lắm, mới khiến hắn sinh ra cảm giác như vậy.
Chỉ là tâm tính Hàn Sâm vốn vô cùng cứng cỏi, hơn nữa hắn đã trải qua nhiều lần sinh tử như vậy, đối phương chỉ bằng vào khí thế thì sao có thể áp đảo hắn được.
Động Huyền Kinh điên cuồng vận chuyển, thân thể Hàn Sâm kịch liệt run rẩy, nhưng tia sáng trong mắt lại rực rỡ chó mắt, không có một tia sợ hay lùi bước, nhìn chằm chằm vào một chưởng kia, thân thể run rẩy bước ra một bước.
Không lùi bước, nhưng cũng không tiến lên, mà là nhanh như chớp lướt ngang một bước.
Bành!
Một chưởng kia chém xuống, lồng ngực của Hàn gần như sẽ bị chém ra, một cánh tay và nửa bả vai cùng bị chém xuống, hệ thống mô phỏng ra máu tươi phun ra, giá trị tổn thương điên cuồng giảm xuống, gần như đã chạm đáy.
Nhưng một chưởng này của đối phương cuối cùng vẫn không thể trực tiếp đánh bại hắn, tổn thương giá trị gần chạm đáy, cuối cùng chỉ còn lại một chút.
Trong mắt Tần Thái Huyền lộ ra vẻ khác lạ, y tự nhiên đã nhìn ra đối phương không phải đại lão trong quân, người này chỉ là một người trẻ tuổi mà thôi.
Nhưng một người tuổi còn trẻ như thế, khi đối mặt với một trảm của y lại có thể làm ra ứng đối như vậy, mặc dù là trên thế giới giả lập, vẫn khiến Tần Thái Huyền có chút động dung.
Nếu như Hàn Sâm lùi bước thì tâm cảnh của hắn đã tan tác, còn nếu hắn tiến lên, đó cũng chỉ là một tên mãng phu mà thôi.
Dù Hàn Sâm lựa chọn cách nào, kết quả cuối cùng đều sẽ trực tiếp bị đánh bại, không cần phải suy nghĩ nhiều.
Thế nhưng dưới sự đè ép như vậy, Hàn Sâm lại có thể tỉnh táo làm ra hành động có lợi nhất, hơn nữa còn có thể kiên quyết chấp hành, cũng không bị ảnh hưởng bởi tâm tình, điều này khiến Tần Thái Huyền hơi kinh ngạc, thậm chí còn có thể nói là rất thưởng thức đối phương.
Một người trẻ tuổi mà có tâm tính như vậy, trong mắt Tần Thái Huyền cũng có thể dùng hai chữ khó được để hình dung.
- Nếu là cậu đã nói Tiểu Huyên Huyên luyện Đế Tâm Bá Đạo, vậy thì cậu phải phụ trách tới cùng.
Tần Thái Huyền nhìn Hàn Sâm, cũng không tiếp tục tiến công, chỉ đột nhiên nói một câu như vậy.
Hàn Sâm đang chuẩn bị tìm cơ hội liều chết phản kích, nghe được một câu như vậy, lập tức ngẩn người, suy nghĩ không theo kịp người kia:
- Phụ trách? Phụ trách cái gì chứ?
- Bá Đao nếu không có vỏ đao, chỉ biết hại người hại mình, nếu cậu đã khiến nó luyện Bá Đao, vậy thì vỏ đao này không phải cậu thì không được.
Tần Thái Huyền bình tĩnh nghiêm túc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận