Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 623: Thủ Sơn Thần Cốt

Coong! Đ-A-N-G. . .G! Đ-A-N-G. . .G!
Thương rơi, kiếm bay, dao găm gãy.
Ba người Bạo Quân, Thiên Đố, Tiểu Lại Miêu đã tay không, sắc mặt tái nhợt nhìn Hàn Sâm đứng yên ở chính giữa giống như núi cao, trong mắt tràn đầy khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi.
Ba người hợp lực nhưng vẫn thua, tố chất thân thể của Hàn Sâm mạnh mẽ cơ hồ không giống như nhân loại, các phương diện đều là đỉnh cấp trong nhân loại.
Hơn nữa kiếm pháp kia chiêu chiêu đều là cuồng bạo tất sát, lực lượng bộc phát ra không thể địch nổi, mặc dù là bọn họ cũng khó có thể đối kháng lâu dài.
Dù sao coi như là bọn họ, cũng không thể giống như Hàn Sâm không gián đoạn bộc phát ra lực lượng kinh khủng.
Trong mắt Tiểu Lại Miêu là một mảnh mê mang, hiện tại cuối cùng cô ta đã biết rõ vì sao Nữ Hoàng nhất định phải để cho Hàn Sâm gia nhập đoàn đội, Hàn Sâm quả thật mạnh đến đáng sợ, bọn họ không có cách nào so sánh được.
Trong ánh mắt của Thiên Đố cũng tràn đầy phức tạp, nhân vật giống như vậy, xác thực không phải là bọn họ có thể so sánh, nhưng mà Nữ Hoàng vì vậy mà buông tha cho bọn họ, khiến cho bọn họ không thể tiếp nhận.
- Chúng ta đi.
Bạo Quân không nói một lời xoay người rời đi, trong lòng cũng không biết là tư vị gì.
Bạo Quân chưa bao giờ nghĩ tới, Hàn Sâm mà y chướng mắt lại mạnh mẽ tới mức này, đừng nói là Bạo Quân y, mà ngay cả ba đối một đều không thể thắng, cuối cùng vẫn thua.
Nhìn ba người bọn Bạo Quân rời đi, Hàn Sâm thu hồi song kiếm, quay người nhìn về phía rừng rậm đằng xa, lạnh nhạt nói:
- Xuất hiện đi.
Chỉ thấy thân ảnh cao gầy của Nữ Hoàng từ đằng sau một gốc cây cổ thụ đi ra, đi đến trước mặt Hàn Sâm nhẹ giọng nói:
- Cảm ơn.
- Cám ơn gì chứ?
Hàn Sâm cười tủm tỉm hỏi, hắn biết Nữ Hoàng là bởi vì hắn không hạ sát thủ đối với ba người bọn Bạo Quân mà nói lời cảm ơn.
Nữ Hoàng lại không có đáp lời hắn, chỉ là nhìn theo phương hướng ba người bọn Bạo Quân rời đi khẽ thở dài một hơi.
Hàn Sâm rất khó nhìn thấy biểu lộ phiền muộn như vậy ở trên người cô gái này, chuyện này còn khó hơn việc nhìn thấy cô ta cười, nguyên bản Hàn Sâm cho rằng thiên hạ này không có bất kỳ chuyện gì có thể làm cho cô gái này nhăn mặt chau mày một cái, nhưng mà hiện tại cô ta lại thở dài rồi.
- Thiên Trụ Thần Sơn, đi thôi.
Nữ Hoàng lại khôi phục biểu lộ trong trẻo lạnh lùng vốn có.
- Cứ như vậy để cho bọn họ đi sao?
Hàn Sâm rất muốn biết đến cùng trong lòng Nữ Hoàng đang suy nghĩ cái gì.
- Tôi chỉ cần người hữu dụng, nếu có một ngày tôi phát hiện ra cậu đã không có tác dụng nữa, cũng sẽ không chút do dự rời bỏ cậu.
Nữ Hoàng đầu không quay lại bổ sung một câu.
- Cậu cũng vậy, nếu như cậu phát hiện ra tôi đã không có tác dụng, cậu cũng có thể tùy thời rời bỏ tôi.
- Cô gái này, đến cùng đang phải gánh vác chuyện gì chứ?
Nhìn bóng lưng có vẻ hơi cao ngạo của Nữ Hoàng, Hàn Sâm không nhịn được âm thầm thở dài một tiếng.
Lưng Hàn Sâm cũng gánh rất nhiều thứ, hắn biết có rất nhiều chuyện không có cách nào giải thích, cho nên hắn cũng không có ý định hỏi lại.
Chính như theo lời Nữ Hoàng, cô ta cần lực lượng của Hàn Sâm, cho nên hắn ở chỗ này, mà Hàn Sâm cũng cần lực lượng của cô ta, như thế đã đủ rồi.
Một người muốn chém giết sinh vật siêu cấp thần huyết thì thật sự là rất khó khăn, cho dù là Hàn Sâm cũng phải cân nhắc tới việc hợp tác với người khác, đặc biệt là Tiến Hóa Giả đỉnh cấp giống như Nữ Hoàng.
Thiên Trụ Thần Sơn, núi lớn cao tới vạn trượng, ở bên ngoài rất khó nhìn thấy, từ xa nhìn lại giống như là một thần trụ kết nối trời đất cho nên mới có cái tên như vậy.
Lúc đi tới dưới chân Thiên Trụ Thần Sơn, Nữ Hoàng vô cùng nghiêm túc nói với Hàn Sâm:
- Thiên Trụ Thần Sơn là địa phương của Trần gia, nếu như gặp phải người của Trần gia, cậu nhất định phải coi chừng một người tên là Trần Nhiên.
- Rất lợi hại?
Hàn Sâm cũng đã gặp mấy người Trần gia, bọn Trần Tử Thần, Chu Đình đều là người Trần gia, Hàn Sâm vẫn muốn lấy được Kinh Thiên Thất Chiết của Trần gia, nhưng đáng tiếc vẫn không thể thành công.
Mặc dù Chu Đình chỉ là con riêng của Trần gia, nhưng mà đánh chết cũng không chịu lộ ra nửa chữ.
- Tám mươi năm trước, Trần Nhiên đã mở ra khóa gen.
Nữ Hoàng chỉ nói một câu như vậy liền không cần nhiều lời nữa.
Hàn Sâm nghe vậy đã biết được Trần Nhiên đáng sợ đến cỡ nào, lịch sử phát triển của Tí Hộ Sở, tổng cộng cũng chỉ có hơn một trăm năm, tám mươi năm trước Trần Nhiên đã mở ra khóa gen, tuyệt đối là nhân vật cấp cao nhất trong thế hệ trước, trải qua nhiều năm tu luyện như vậy, thực lực tuyệt đối kinh khủng vô cùng.
Cho dù không thể hoàn toàn mở ra đạo khóa gen thứ nhất, lực lượng của y cũng không phải Tiến Hóa Giả bình thường có thể so sánh.
Hơn nữa nhân vật mà ngay cả Nữ Hoàng đều phải nhắc nhở cẩn thận, thực lực tuyệt đối sẽ không kém cỏi.
Hàn Sâm vốn cho là Thiên Trụ Thần Sơn lớn như vậy, bọn họ tùy tiện tìm một chỗ lên núi, có lẽ sẽ không dễ dàng bị phát hiện, nhưng mà ai biết mới vừa đến chân núi, liền thấy một đội người từ đằng xa đi tới.
Người cầm đầu tóc bạc trắng, mặt như là trung niên ba bốn mươi tuổi, cơ hồ nhìn không tới một chút nếp nhăn nào, ăn mặc một bộ áo giáp màu bạc, thân thể lộ ra cực kỳ hùng tráng, cưỡi một con Hắc Hổ cao ba mét, bá khí không nói ra được.
- Mọi người đến Thiên Trụ Thần Sơn, tại sao không nói cho Trần gia chúng tôi một câu, để cho lão hủ chiêu đãi một chút
Trần Nhiên mang theo trên trăm người đi tới trước mặt Nữ Hoàng, nhìn Nữ Hoàng nói.
- Chúng tôi chỉ là tới Thiên Trụ Thần Sơn săn bắn Trùng Thiên Chuẩn, không dám làm phiền Trần lão gia tử.
Nữ Hoàng lạnh nhạt nói.
- Nói như vậy cũng có chút khách khí, Trần gia cùng Hoàng Phủ gia đã giao hảo nhiều thế hệ, cô cũng coi như là nửa người Hoàng Phủ gia, bối phận giống như là con cháu của tôi, có gì mà phiền toái chứ.
Trần Nhiên vừa cười vừa nói:
- Trùng Thiên Chuẩn ở trên đỉnh Thần Sơn, đường đi tới nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, để lão hủ tiễn hai người lên núi đi.
- Cũng được.
Nữ Hoàng không từ chối, lạnh nhạt đồng ý.
Trần Nhiên để cho phần lớn người đóng quân ở dưới chân núi, bản thân dẫn theo mười mấy người cùng bọn Nữ Hoàng leo lên Thiên Trụ Thần Sơn.
Hàn Sâm có ngu đi nữa cũng đã nhìn ra, Trần Nhiên không phải tới hộ tống bọn họ, mà là sợ bọn họ đi giết sinh vật siêu cấp thần huyết ở trên Thiên Trụ Thần Sơn.
Dù sao Hàn Sâm cũng không có ý định đi giết sinh vật siêu cấp thần huyết, cũng không sợ bọn họ đi theo, hơn nữa có những địa đầu xà này dẫn đường, ngược lại bọn họ càng thêm an toàn đi lên đỉnh núi.
Trong số mười mấy thủ hạ của Trần Nhiên, còn có hai Tiến Hóa Giả đã mở ra khóa gen, nhưng mà cũng không phải là người của Trần gia, dù sao không gian thứ hai Tí Hộ Sở thật sự quá lớn, cho dù Trần gia có nhiều người, nhưng ngẫu nhiên cùng đến một khu vực thì tỷ lệ cực kì nhỏ.
Hàn Sâm ngửa đầu liếc nhìn lên trên, căn bản trông không thấy đỉnh của Thiên Trụ Thần Sơn, bên trên chỉ có thể nhìn thấy mây trắng lượn lờ ở trong núi, cả ngọn núi lớn giống như cự long trong mây cắm vào phía chân trời.
- May là không mang theo tiểu Ngân Hồ tới, nếu không một mực không gặp được dị sinh vật, nhất định sẽ làm bọn Trần Nhiên hoài nghi.
Lần này Hàn Sâm là vì săn giết mà đến, mang theo tiểu Ngân Hồ khẳng định là không được, chỉ có thể để nó ở lại Bạch Sa Tí Hộ Sở, Hàn Sâm chuyên môn thuê một phòng cho nó, bảo nó chờ đợi ở đó.
Leo lên độ cao hai, ba ngàn mét trên Thiên Trụ Thần Sơn, đột nhiên thấy trên núi trước mặt có một cỗ bạch cốt dài đến mấy chục mấy trăm mét nằm ngang trên núi, phong cách cứng cáp cổ xưa không nói ra được, lại giống như có một luồng hung uy đến từ thượng cổ, mặc dù chỉ là một bộ xương cốt sớm đã không có da thịt, nhưng lại khiến người ta nhìn mà thấy sợ.
- Trong truyền thuyết đó là xương cốt của thần khuyển thủ sơn của Thiên Trụ Thần Sơn, ở trong ngàn mét xung quanh, không có dị sinh vật nào có can đảm tới gần.
Trần Nhiên ở bên cạnh giới thiệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận