Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2053. Tổ quan Tu La

Hoàng mộ Tu La có hơi nằm ngoài dự tính của Hàn Sâm, bản thân Hoàng mộ đó lại chính là một tinh cầu, một tinh cầu có thể khống chế quỹ đạo phi hành.
Tinh cầu này đã được Tu La tộc chuyển đến trong một mảnh tinh vực hoang vu, có rất nhiều những tinh cầu tương tự ở trong tinh vực hoang vu, nếu không phải Nữ hoàng Tu La dẫn hắn đến đây, cho dù Hàn Sâm có nhìn thấy tinh cầu này, cũng sẽ không nghĩ đến đây thế mà là Hoàng mộ của Tu La tộc.
Ngọn núi khổng lồ vô cớ được dời ra, nơi này chính là lối vào của Hoàng mộ, chỉ có tín vật trong tay Hoàng đế Tu La mới có thể mở nó ra.
Hàn Sâm không hề do dự cất bước đi vào trong Hoàng mộ, chỉ thấy hai bên bên trong Hoàng mộ có rất nhiều thú trấn mộ, hắn mới đi vào chưa bao lâu, những thú trấn mộ được đặt ở hai bên lại đột nhiên giống như sống lại, đều há to miệng, phun ra một sức mạnh vô hình, đó thế mà lại là lực Phi Thiên, lực Phi Thiên vô cùng mạnh mẽ, đủ để sánh với cường giả cấp Thần của Liên Minh.
Nhiều thú trấn mộ cùng phun ra lực Phi Thiên như vậy, chẳng khác nào mấy chục tên cường giả cấp Thần ra tay cùng lúc.
Nhưng sức mạnh khủng bố đó còn chưa tới trước mặt Hàn Sâm thì đã bị chặn lại hoàn toàn, ngay cả ba mét quanh người Hàn Sâm cũng không thể đến gần, giống như có một vòng bảo hộ vô hình chắn bên ngoài thân Hàn Sâm.
Nữ hoàng Tu La và Ngọc Minh Nhi nhìn thấy một màn như vậy cũng phải trợn mắt há mồm, sức mạnh mạnh mẽ như vậy, nhưng đến cả tư cách khiến Hàn Sâm động thủ cũng không có, thật sự có chút khó có thể tưởng tượng được.
Cơ quan khủng bố của cả Hoàng mộ Tu La, ở trước mặt Hàn Sâm cũng hoàn toàn trở nên vô dụng, Hàn Sâm thậm chí còn không hỏi Nữ hoàng Tu La tình huống ở bên trong Hoàng mộ, đã dẫn theo các nàng đi thẳng vào trong, không có bất kỳ chướng ngại nào có thể ngăn cản bước chân của hắn.
Vốn dĩ Nữ hoàng Tu La còn mong đợi vào những cấm chế thần bí trong Hoàng mộ Tu La có thể ngăn cản Hàn Sâm, nhưng hiện tại nàng đã hoàn toàn hết hy vọng, Hàn Sâm tựa như một Thần linh thật sự, giống như trên đời không có bất kỳ sức mạnh nào đáng để hắn động một ngón tay, cũng không có bất kỳ sức mạnh nào có thể lay động cơ thể của hắn.
“Trên đời sao có thể có sức mạnh mạnh mẽ như vậy?” Đôi mắt của Ngọc Minh Nhi lóe lên, hết thảy những chuyện vừa mới xảy ra đều khiến nàng khó có thể chấp nhận.
Tín ngưỡng của nàng gần như đã sụp đổ hoàn toàn, không biết trước đây bản thân vất vả tu hành như vậy rốt cuộc là vì cái gì, ở trước mặt Hàn Sâm, sức mạnh của nàng chỉ nhỏ bé giống như một con kiến, căn bản không đáng nhắc đến.
“Để ta dẫn đường, đừng đụng đến những cấm chế này.” Nữ hoàng Tu La chủ động đi lên phía trước dẫn đường, nếu để Hàn Sâm tiếp tục như vậy, cấm chế của cả Hoàng tộc Tu La sẽ bị phá hủy toàn bộ, đến lúc đó ai cũng có thể thoải mái ra vào.
Dưới sự chỉ dẫn của Nữ hoàng Tu La, cuối cùng cũng đi đến tầng sâu nhất của Hoàng tộc Tu La, nơi cất giữ những cỗ quan tài bằng đá, mỗi cỗ quan tài bằng đá đều tượng trưng cho một vị cựu Hoàng đế Tu La.
Ở phía sâu nhất của đại điện, là một cỗ quan tài Tu La của hình người Tu La, cỗ quan tài Tu La đứng ở trên Thần đàn, ở trước quan tài Tu La còn có một hồ nước, nhưng hồ nước này đã sớm khô cạn, ở trong đó không nhìn thấy một giọt nước nào.
Ở trong hồ nước đó ngược lại có vài cái chai vương vãi, Hàn Sâm nhìn thoáng qua, phát hiện những cái chai này giống hệt với những cái chai mà hắn đã từng thấy dùng để chứa loại dịch gen thần bí.
“Khi sinh mệnh của ta sắp kết thúc, sẽ đến nơi này để chết đi.” Nữ hoàng Tu La nói.
Ánh mắt của Hàn Sâm nhìn quét qua cả đại điện, không nhìn thấy những thứ tương tự như văn tế hoặc văn bia, ngay cả một văn tự cũng không nhìn thấy, trong cả đại điện cũng chỉ có những cỗ quan tài này.
“Nơi này thật sự là chỗ yên nghỉ của Hoàng đế Tu La sao?” Hàn Sâm mở Động Huyền Khí Tràng ra, quét qua phụ cận, ngoại trừ nơi này, cũng không phát hiện ra mộ thất nào khác.
“Đúng vậy, chỉ có nơi này.” Nữ hoàng Tu La trả lời một cách rất chắc chắn.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua những cỗ quan tài bằng đá này: “Nơi này tổng cộng chỉ có hai mươi bốn cỗ quan tài, Hoàng đế của Tu La các ngươi không chỉ có hai mươi bốn người đâu nhỉ?”
Nữ hoàng Tu La lắc đầu: “Ta không biết, ta chỉ nhìn thấy những thứ nên biết trên sách truyền quốc, về phần nơi này có bao nhiêu quan tài đá, ta cũng là lần đầu tiên biết.”
Trong lòng Hàn Sâm chợt động, hai mươi bốn cỗ quan tài đá đồng loạt bị một luồng sức mạnh vô hình xốc lên, chỉ thấy bên trong những quan tài đá này đều có một bộ hài cốt của người Tu La.
“Hàn Sâm, ngươi đã nói sẽ không phá hư hài cốt của các tiền bối!” Ngọc Minh Nhi tức giận nói.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói: “Đây không phải là hài cốt của Hoàng đế Tu La các ngươi.”
“Cái gì?” Ngọc Minh Nhi lập tức ngơ ra ngay tại chỗ.
“Tu La tộc các ngươi không chỉ có hai mươi bốn vị Hoàng đế, nếu những hài cốt này là thật, cũng sẽ không chỉ có hai mươi bốn bộ, quan †ài cũng sẽ không bị chiếm hết như vậy, ít nhất còn có một cỗ là để cho mẫu thân của ngươi.” Ánh mắt của Hàn Sâm nhìn về phía cỗ quan tài hình người Tu La ở trên Thần đàn kia.
Hàn Sâm đi lên Thần đàn, đứng ở trước cỗ quan tài hình người Tu La đánh giá, ý thức của hắn thế mà lại không thể xuyên vào trong cỗ quan tài hình người Tu La, cũng không biết cỗ quan tài đó rốt cuộc được làm bằng vật liệu gì.
Cả cỗ quan tài màu tím đen giống như đá, thoạt nhìn có một loại hương vị cũ kỹ.
Không có quá nhiều tạo hình trang trí, thậm chí ngay cả hoa văn điêu khắc cũng không có, thoạt nhìn cả cỗ quan tài hình người Tu La vô cùng có phong cách cổ xưa nguyên thủy.
Bảo Nhi cũng tò mò nhìn cỗ quan tài hình người Tu La, còn vươn bàn †ay nhỏ bé mập mạp sờ lên cỗ quan tài.
Hàn Sâm đặt một tay lên cỗ quan tài hình người Tu La, muốn mở nắp của nó ra, thế nhưng cỗ quan tài hình người Tu La kia vậy mà lại không hề nhúc nhích, khiến Hàn Sâm hơi ngạc nhiên.
Ở trong vũ trụ Liên Minh, thứ có thể chống lại sức mạnh của hắn cũng không nhiều.
Hàn Sâm lại ngưng tụ sức mạnh một lần nữa, kết quả vẫn giống như cũ, cỗ quan tài hình người Tu La kia không có bất kỳ động tĩnh gì, Hàn Sâm dùng toàn lực mà cũng không thể dịch chuyển được nắp quan tài.
“Thuỷ Tổ Tu La quả nhiên không đơn giản” Trong lòng Hàn Sâm ngược lại hơi hưng phấn, cảm thấy khoảng cách với thứ hắn muốn lại gần thêm một ít.
“Ngọc Tu La, phải làm sao mới có thể mở nó ra?” Hàn Sâm nhìn về phía Nữ hoàng Tu La hỏi.
“Đó là tổ quan của Thuỷ Tổ bọn ta, người Tu La đều sẽ không đụng vào nó, càng không thể mở nó ra. Nếu ngay cả sức mạnh của ngươi cũng không mở ra được, bọn ta làm sao có thể mở ra?” Nữ hoàng Tu La nói.
“Không, ngươi biết cách để mở nó ra.” Hàn Sâm dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Nữ hoàng Tu La một cái: “Nơi này căn bản không phải Hoàng mộ gì cả, nếu ta đoán không sai, những Hoàng đế Tu La kia căn bản không phải chết ở đây, bọn họ cũng không phải đến đây chờ chết, mà là tiến vào trong tổ quan của các ngươi, cách để mở tổ quan ra, e là cũng chỉ có Hoàng đế của Tu La tộc như ngươi mới biết.”
Sắc mặt của Nữ hoàng Tu La hơi tái nhợt, trên thực tế nàng đã sớm biết không thể qua mắt được Hàn Sâm.
Than nhẹ một tiếng, Nữ hoàng Tu La nói: “Ngươi nói không sai, Hoàng đế của Tu La tộc bọn ta, chỉ cần có khả năng, vào khoảnh khắc cuối cùng của sinh mệnh, đều sẽ đi vào trong tổ quan Tu La, đây là di huấn của Thuỷ Tổ đại nhân, cũng là hy vọng của tất cả Hoàng đế Tu La bọn ta”
“Hy vọng gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Hy vọng tiếp tục sống.” Nữ hoàng Tu La do dự một chút nói: “Tổ huấn trong sách truyền quốc có nói, chỉ khi sinh mệnh của bọn ta đi đến khoảnh khắc cuối cùng, mới có thể đến đây tiến vào tổ quan Tu La, có lẽ có thể kéo dài sinh mệnh có được sinh mệnh mới, nếu mở tổ quan ra trước, ngược lại sẽ hậu hoạn vô cùng.”
Hàn Sâm biết Nữ hoàng Tu La nói những lời này là có ý gì, lạnh nhạt nói: “Ngươi có thể lựa chọn hiện tại mở cỗ quan tài này ra, hoặc là để Tu La tộc phải chôn cùng vì ngươi.”
Hết chương 2053.
Bạn cần đăng nhập để bình luận