Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2852. Một con cờ

Nhìn Isa chém một đao tới, Hàn Sâm cũng không tránh né giống như lúc trước, ngược lại còn xông lên trước, trong phút chốc đến trước mặt lsa.
Trong nháy mắt Nha Đao chém từ trên xuống, Hàn Sâm vươn tay ngón giữa và ngón trỏ của tay phải ra kẹp lấy thân của Nha Đao, lực đao kinh khủng kia lại bị hai ngón của Hàn Sâm kẹp lại, không chém xuống nổi dù chỉ một tấc.
Ánh mắt của Isa sắc bén như đao, lực lượng cả người ngưng tụ lên thân đao, điên cuồng ép xuống chém giết, nhưng mà Nha Đao nhưng giống như mọc rễ ở hai ngón của Hàn Sâm vậy, nàng có làm cách nào thì cũng không làm nó di chuyển được nửa phần.
“Xem ra võ trang mà gen Thần Linh tạo ra cũng không có gì hay ho, trong khi có thêm sự gia trì của vỏ đao, lực lượng của Isa vẫn khó vượt qua được trạng thái dị chủng hóa của ta.” Hàn Sâm ném vỏ đao cho Isa là muốn xem thử vỏ đao kỳ lạ này có bao nhiêu lực lượng. Nếu như lsa thật sự có thể nhờ vào vỏ đao đánh bại hắn, vậy thì hắn coi như trả vỏ đao này lại cho Isa, coi như trả sư ân.
Đáng tiếc trong khi có thêm sự gia trì của vỏ đao, nhưng Isa vẫn khó làm dao động được bánh răng vũ trụ trong sự khống chế của Động Huyền Kinh, không tài nào làm nó chuyển động được.
Thứ nhất đúng là thân thể dị chủng hóa của Hàn Sâm quá mạnh mẽ, thứ hai là vì Isa mới vừa lấy được vỏ đao, cũng chưa kích phát được hoàn toàn uy lực của vỏ đao.
Còn có một điều quan trọng hơn đó là vỏ đao không phải được tạo ra từ Thần Cách đầy đủ, mặc dù có thể coi là võ trang Thần Cách, nhưng cũng kém với bản chuẩn rất nhiều.
“Vậy cũng được à? Lực lượng Kim Tệ lại chế trụ được Nữ Hoàng Đao Phong kinh khủng như thế, đừng nói hắn là cấp Hóa Điệp đấy nhé?”
“Nhìn hình thái lực lượng của hắn đi, chắc vẫn là cấp Phá Kén rồi, ở cấp Phá Kén mà đã có lực lượng như vậy, cũng coi như là trấn áp được cùng giai rồi.”
“Chẳng trách Kim Tệ lại kiêu ngạo như vậy, quả thật là hắn có cơ sở để làm vậy.”
Hàn Sâm buông tay ra, chậm rãi lui về sau hai bước, nhìn Isa nói: “Nữ Hoàng Đao Phong, xem ra lực lượng của ngươi còn chưa đủ để đánh bại ta.”
Ánh mắt đầy phức tạp của Isa liếc Hàn Sâm một cái, đột nhiên vung †ay vứt vỏ đao về phía Hàn Sâm, đợi khi Hàn Sâm tiếp được vỏ đao thì Isa đã bay ra khỏi chiến trường tinh không.
“Đợi khi ta đánh bại được ngươi thì tự ta sẽ lấy lại vỏ đao.” Chỉ có một giọng nói trong trẻo lạnh lùng còn quanh quẩn ở trên chiến trường tinh không.
Hàn Sâm không nói một lời, trực tiếp rời khỏi chiến trường tinh không.
Hàn Sâm thắng vô cùng tiêu sái, nhưng sinh vật Thần Hóa mạnh mẽ thật sự là quá nhiều. Rất nhiều cường giả như Trương Huyền Đạo, Long Nhất, Ma Tổ, Chủ Hủy Diệt, tộc trưởng tộc Thái Thượng v.v… Đều có thực lực khủng bố hơn nhiều, Kim Mao Hống vẫn đang giành thắng lợi trong phong thái vô địch, hoàn toàn không có một sinh vật nào dám vào trong chiến trường tinh không đối chiến với nó.
Thế nên biểu hiện của Hàn Sâm cũng chỉ làm cho người ta bất ngờ thôi, vẫn chưa đạt tới trình độ làm cho người ta thấy kinh ngạc tột cùng.
Trở về trong hoa viên , Hàn Sâm thấy Thần ngồi ở trên ghế đá, bên trên bàn đá còn bày một bàn cờ.
“Lực lượng của ngươi gần như không tìm được đối thủ trong hàng những sinh vật có cùng cấp bậc, cho dù chống lại sinh vật cấp Hóa Điệp cũng không thua nửa phần. Gen mạnh mẽ như vậy, phải là truyền thừa của huyết mạch Thượng Cổ mới đúng, nhưng mà ngươi lại không giống sinh vật có huyết mạch Thượng Gổ, thật là có hơi kỳ lạ. Ngươi có thể cho ta biết, rốt cuộc ngươi thuộc chủng tộc gì không?” Thần nhìn Hàn Sâm rồi hỏi.
“Ta là loài người.” Hàn Sâm thuận miệng đáp, thấy quân cờ trên bàn đang đánh tới tàn cuộc, vậy nên nghỉ ngờ hỏi: “Trước đó ngươi đánh cờ với ai?”
“Đang đánh cờ với một người thú vị.” Thần cười nói.
“Người thú vị? Hắn ở đâu?” Hàn Sâm cũng không nhìn thấy có ai khác ở chỗ này.
“Ở chỗ này” Thần chỉ vào bàn cờ rồi nói.
“Ở chỗ này?” Hàn Sâm nhìn bàn cờ với đầy sự nghi ngờ, phía trên bàn cờ ngoài quân cờ thì còn thứ gì khác nữa đâu.
“Đang ở trong bàn cờ.” Thần cười nói.
“Chẳng nhẽ là…” Vẻ mặt của Hàn Sâm khẽ biến, hắn cẩn thận xem từng quân cờ một trên bàn cờ, đột nhiên phát hiện có một quân cờ đen trong đó cứ có gì đó sai sai.
Vốn hai loại quân cờ màu đen trắng trông vô cùng giản đơn, không khác nhau là mấy. Nhưng hình phía trên của một viên cờ đen có khắc hình cái đầu, một cái đầu người ông già.
“Sao cái đầu này lại trông quen mắt… Ôi đệch… Đây không phải là Đạo Thánh sao? Sao hắn lại biến thành con cờ?” Hàn Sâm kinh ngạc há to miệng, không thể tin nổi hỏi.
“Hắn xin ta ba nguyện vọng, một nguyện vọng trong số đó là muốn đánh cờ, ta đã thỏa mãn nguyện vọng của hắn.” Thần dứt lời thì chỉ vào ván cờ rồi nói tiếp: “Có muốn đánh cho xong ván này không?”
Ngay tức khắc Hàn Sâm lắc đầu như trống bỏi, hắn không muốn giống như Đạo Thánh, bị biến thành một quân cờ trên bàn cờ này.
“Ngươi yên tâm, hắn hứa nguyện với ta nên mới như thế, còn ta và ngươi thì chỉ là đánh cờ mà thôi, không liên quan đến cái khác.” Thần cười nói.
Hàn Sâm vẫn lắc đầu: “Kỳ nghệ của ta bình thường lắm, ngươi tìm một cao thủ chơi cờ chơi với ngươi đi ha.”
“Thuật gen của ngươi và Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của tộc Thái Thượng có rất nhiều điểm chúng, đánh cờ có tác dụng cho sự lĩnh ngộ của người, học cũng không thừa.” Thần nói.
Hàn Sâm biết Thần nói đúng, Động Huyền Kinh và kỳ đạo có rất nhiều điểm chung, quả thật trước kia Hàn Sâm cũng có nghiên cứu về kỳ đạo, kỳ nghệ cũng tạm được.
Nhưng đánh cờ với Thần, không phải là tu luyện, áp lực còn lớn hơn quyết chiến sinh tử, nếu không cẩn thận rơi vào bẫy của hắn thì có lẽ sẽ rơi vào kết cục giống với Đạo Thánh, thế nên Hàn Sâm kiên quyết lắc đầu nói: “Ta còn phải chuẩn bị cho trận đối chiến tiếp theo, không chơi với ngươi đâu.”
Lời Hàn Sâm nói cũng là lời thật, hắn phải thăng cấp lên cấp Hóa Điệp trước khi trận đấu tiếp theo bắt đầu.
“Ngươi thua thì không mất gì cả, còn nếu ngươi thắng thì ta sẽ đưa quân cờ này cho ngươi.” Thần chỉ vào quân cờ mà Đạo Thánh biến thành kia nói.
“Ta cần quân cờ đó để làm gì? Hàn Sâm lắc đầu nói.
“Người có thể biến thành quân cờ, quân cờ cũng có thể biến thành người, quân cờ ở trong tay ngươi thì sẽ do ngươi định đoạt. Ngươi muốn hắn làm gì thì hắn phải làm cái đó; ngươi muốn hắn đi về phía trước thì dù đằng trước là núi đao biển lửa, hắn cũng sẽ không chần chừ bước tới.” Thần nói, rồi cầm một quân trắng lên, đặt vào bàn cờ, cười dài nhìn Hàn Sâm:“Đến ngươi rồi đó.”
Hàn Sâm không biết tu vi của Đạo Thánh ra sao, nhưng ít nhất thì cũng phải là cấp Hóa Điệp, hơn nữa hắn còn có năng lực tự do ra vào Hoa Viên Không Trung, nếu như có thể khống chế được một sinh vật Thần Hóa mạnh mẽ như vậy, thì đó là chuyện cực kỳ có lợi với Hàn Sâm.
Hơn nữa Đạo Thánh có năng lực ra vào Hoa Viên Không Trung tự nhiên, điều này cũng làm Hàn Sâm thấy cố ky vô cùng. Hắn sợ Đạo Thánh sẽ trở thành công cụ mà chủng tộc khác sử dụng để công phá Hoa Viên Không Trung. Nếu có thể khống chế được Đạo Thánh ở lòng trong tay, thì đương nhiên là tốt không còn gì bằng.
Điều này có sức hấp dẫn quá lớn, nhưng Hàn Sâm vẫn không tin lời mà Thần nói.
“Ta đã nói thời gian nửa năm này chắc chắn sẽ không ra tay với ngươi, thì ta sẽ không làm trái lời hứa. Ngươi nên biết rằng, Thần không thể
nói bậy.” Thần thong dong nói.
“Được, là ngươi xin ta đấy nhé, vậy thì ta đây ngồi chơi giải buồn với ngươi vậy.” Hàn Sâm cầm một quân cờ lên, ngồi xuống ở vị trí đối diện với Thần.
Hàn Sâm vốn tưởng kỳ nghệ của bản thân cũng không tệ lắm, ở Liên Minh Tả Toàn cũng là cao thủ cờ vây hạng nhất, nhưng hắn vẫn thua rất thê thảm.
Còn chẳng thể coi là đánh tàn cuộc nữa, Hàn Sâm và Thần chơi tám ván, kết quả cuối cùng đều là Hàn Sâm thua thảm hại, hoàn toàn không có chút cơ hội lật kèo nào, thua không còn một manh giáp.
Cảm giác của Hàn Sâm khi đánh cờ với Thần, hắn cảm thấy giống như đang đánh cờ với một máy vi tính siêu cấp vậy. Một nước cờ mà hắn phải suy nghĩ một hồi lâu mới đánh được, thì Thần lại chỉ tiện tay đánh, như thể chẳng cần nghĩ gì vậy. Cho dù là thế thì Hàn Sâm cũng vẫn thua rất thảm.
Hết chương 2852.
Bạn cần đăng nhập để bình luận