Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 524: Thu Hoạch Khổng Lồ

“Bờ biển Hoàng Thạch kinh hiện Tệ thần” Bài viết này xuất hiện ở trên Internet, liền đưa tới sự chú ý của không ít người.
Bài viết cường điệu miêu tả Tệ thần giống như thần binh trời giáng, phá vỡ bầy nhím, thu Dị Linh, một quyền đánh giết lợn rừng khổng lồ các loại chi tiết, cuối cùng còn khen Tệ thần thi ân không cầu hồi báo, làm chuyện tốt không cần lưu danh.
Nếu như Hàn Sâm xem được bài viết này, chắc đều cảm thấy có chút xấu hổ, hắn nào phải là làm chuyện tốt không cần lưu danh, chẳng qua là cảm thấy người ta hy sinh nhiều người như vậy, hắn lại đoạt mất Dị Linh, không muốn để lại tên bị chửi mà thôi.
Đáng tiếc bộ áo giáp hoàng kim kia của Tệ thần thật sự là quá nổi tiếng rồi, Hàn Sâm không lưu danh, nhưng mà người khác nhìn thấy bộ áo giáp hoàng kim kia, liền trực tiếp coi hắn trở thành Tệ thần.
Đại đa số người cũng không biết áo giáp hoàng kim của Hàn Sâm vốn đã sớm bán đi, bọn họ lại không biết bản thân Hàn Sâm, cho nên cũng chỉ có thể nhận thức áo giáp.
- Nếu như ai mặc áo giáp hoàng kim các ngươi đều nói là Tệ thần, vậy Tệ thần không khỏi cũng quá nhiều đi chứ?
- Đây tuyệt đối là thật, khí chất cao ngạo kia, khí thế mạnh mẽ vô địch kia, tuyệt đối là Tệ thần thứ thiệt.
- Comment trên 666, toàn thân người ta đều bị áo giáp bao lấy, ngươi còn có thể nhìn ra khí chất được?
- Đó là dĩ nhiên, Tệ thần là ai chứ? Khí chất vô địch trên người kia dù bọc trong tấm thép dày ba mét đều có thể lộ ra ra, một cái áo giáp sao có thể ngăn cản nổi?
- Lúc đó tôi ở ngay tại đó, trăm phần trăm là Tệ thần không thể nghi ngờ, quá mạnh mẽ, một quyền đánh giết lợn rừng khổng lồ, đẹp trai phát nổ.
- Theo tôi được biết, áo giáp hoàng kim của Tệ thần đã sớm bán đi, mấy người nhìn thấy bộ kia, khẳng định không phải là Tệ thần thật sự.
- Tuyệt đối là thật, tôi cảm giác được, đó chính là Tệ thần, hơn nữa anh ta còn tràn ngập yêu thương nhìn tôi, tôi cảm thấy khẳng định là anh ta yêu mến tôi. . .
- Thím à, tỉnh lại đi!
. . .
Rất nhiều người đều đang thảo luận đến cùng người kia có phải là Tệ thần hay không, có vài người tin tưởng là đúng, có vài người lại cảm thấy là không phải, ai cũng không thể thuyết phục được đối phương, rất nhanh đã biến thành một cuộc chiến nước miếng.
Lúc này Hàn Sâm lại đang ở bên trong Thủy Tinh Cung, đánh giá Dị Linh Cuồng Thuẫn mà mình mới thu phục được.
Không ngoài dự liệu, đây là một nam quý tộc Dị Linh, thân cao trên ba mét, toàn thân áo giáp thép bao phủ, một tay cầm tấm khiên lớn một tay cầm lưỡi búa lớn hai lưỡi, xem ra giống như là một Cự Linh Thần.
Bên trong tên y có một chữ Thuẫn, tấm chắn trong tay cũng đặc biệt lợi hại, Hàn Sâm dùng Quỷ Trảo chém một cái, cũng chỉ để lại một vết sâu ba tấc mà thôi, đơn thuần lực phòng ngự mà nói, Cuồng Thuẫn cũng sánh ngang với một sinh vật cấp thần huyết rồi.
Nếu như không phải là Quỷ Trảo bạo tẩu, binh khí thần huyết bình thường không thể gây ra tổn thương như vậy được.
- Đáng tiếc không phải là một mỹ nữ Dị Linh.
Hàn Sâm có chút tiếc hận, nguyên bản hắn muốn lập nên một quân đoàn mỹ nữ Dị Linh, nhưng mà Dị Linh có thể thu vào tay thật sự vẫn quá ít, thu vài nam Dị Linh cho đủ số trước cũng tốt.
Về sau Thủy Tinh Cung cũng cần rất nhiều nhân thủ, sau khi rời bến mới có thể bắt được nhóm lớn dị sinh vật trên biển, nhưng mà Hàn Sâm cũng không có ý định chiêu mộ quá nhiều người, vẫn là lấy Dị Linh của mình làm chiến lực chủ yếu.
Nghỉ ngơi cả buổi, Hàn Sâm một lần nữa lặng lẽ lên bờ, nghe ngóng tình huống bên này.
Nơi này là Hoàng Thạch Hải, cách bờ biển không xa chính là một mảnh rừng rậm, trong rừng rậm cũng có không ít Tí Hộ Sở của nhân loại, nhưng mà cũng có rất nhiều Tí Hộ Sở Dị Linh, nhân loại cùng Dị Linh tranh đấu vô cùng kịch liệt.
- Ở đây mới thật sự là địa phương thích hợp cho nhân loại phát triển nha, tài nguyên ở băng nguyên bên kia thật sự là quá ít, muốn kiếm chút vài Dị Linh kỵ sĩ cũng không tìm được.
Hàn Sâm thầm nghĩ.
Đang suy nghĩ về sau phải làm như thế nào mới có thể lợi dụng tài nguyên hiện tại, lại đột nhiên nghe được trong Hồn Hải truyền đến một âm thanh lạ, lập tức khiến cho Hàn Sâm vui vẻ.
Nhìn vào bên trong Hồn Hải, quả nhiên thấy quang kén của Kim Mao Hống đã vỡ tan, Kim Mao Hống toàn thân kim quang lập lòe phá kén mà ra, thoạt nhìn thân thể giống như đã hoàn toàn biến thành vàng ròng, như là một bức tượng bằng vàng, cường tráng hơn không ít.
Siêu cấp thần huyết thú hồn Kim Mao Hống Bạo Tẩu: Dạng tọa kỵ.
Tốc độ cùng lực lượng của Kim Mao Hống ở trạng thái bạo tẩu đều được tăng lên trên diện rộng, đã có thể vượt tọa kỵ cấp thần huyết của không gian thứ hai Tí Hộ Sở, hơn nữa năng lực tùy ý biến ảo lớn nhỏ tọa kỵ thần huyết bình thường cũng không có.
Hàn Sâm đút tinh thể màu đen cho Tuyết Linh Lang, kết quả Tuyết Linh Lang cấp biến dị chỉ dùng một ngày đã biến thành thú hồn bạo tẩu.
Hàn Sâm vừa dùng tinh thể màu đen nuôi nấng thú hồn, vừa để cho công chúa Hải Thần lái Thủy Tinh Cung chạy về băng nguyên.
Tài nguyên bên phía Hoàng Thạch Hải tương đối phong phú, thú hồn tương đối rẻ hơn một chút, hắn muốn bán ra thú hồn, trở lại Nữ Thần Tí Hộ Sở mới có lợi nhất.
Lúc trở về, Hàn Sâm lại để cho Thủy Tinh Cung trực tiếp lái về bờ biển phụ cận Nữ Thần Tí Hộ Sở, trên đường đi cũng rất thuận lợi.
Nữ Thần Tí Hộ Sở vốn chính là ba mặt giáp biển, cho nên rất dễ dàng đến vùng biển phụ cận Nữ Thần Tí Hộ Sở, cũng không gặp phải những Tí Hộ Sở dưới đáy biển khác, giảm bớt thống khổ và nguy hiểm do việc vượt qua các dãy núi tuyết.
Lúc trở lại, Hàn Sâm lại săn giết một đám sinh vật nguyên thủy cùng một ít sinh vật biến dị mà hắn có thể tìm được ở dưới đáy biển, dùng Kim Mao Hống chở đống thịt chất như núi về tới Nữ Thần Tí Hộ Sở.
Khi người của Nữ Thần Tí Hộ Sở nhìn thấy đống thịt dị sinh vật cao như núi trên lưng Kim Mao Hống, đều bị dọa cho sợ ngây người, phụ cận có thể săn bắn dị sinh vật càng ngày càng ít, bọn họ chưa từng thấy qua trường hợp như vậy.
Dương Mạn Lệ nghe được tin tức chạy tới, nhìn thấy đống thịt dị sinh vật cao kia cũng không nhịn được ngẩn ngơ.
- Mạn Lệ à, thống kê phân loại đống thịt này ra, sau đó bán thế nào liền do cô quyết định đi.
Hàn Sâm nói xong lại chuyển thú hồn nguyên thủy và thú hồn biến dị mình lấy được gần đây cho Dương Mạn Lệ, để cho cô ta bán ra.
Dương Mạn Lệ nhìn thấy Hàn Sâm chuyển tới vài chục cái thú hồn, trong đó không chỉ là có thú hồn biến dị, vậy mà đại bộ phận đều là thú hồn bạo tẩu, khiến cho Dương Mạn Lệ cảm thấy vô cùng không thể tưởng tượng nổi.
- Những thịt và thú hồn này rốt cuộc anh lấy được từ đâu?
Ánh mắt của Dương Mạn Lệ phức tạp nhìn Hàn Sâm hỏi.
- Từ trong biển săn tới.
Hàn Sâm biết rõ những dị sinh vật này chỉ cần nhìn là biết đồ vật dưới biển, muốn giấu diếm cũng không giấu được.
- Dưới biển?
Vẻ mặt của Dương Mạn Lệ càng thêm cổ quái, muốn săn giết dị sinh vật ở trong biển, đó là việc khó như lên trời.
- Người mạnh mẽ giống như tôi lên núi có thể đánh hổ, xuống nước có thể bắt Long, ở trong biển săn giết dị sinh vật không phải là chuyện rất bình thường hay sao? Cần phải dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi à?
Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
Dương Mạn Lệ lại không có ý muốn cười, mặc dù là Hàn Sâm đang nói đùa, nhưng mà cô ta lại rất rõ ràng độ khó ở trong đó tuyệt đối không phải là đùa giỡn.
- Rốt cuộc là hắn làm như thế nào?
Dương Mạn Lệ cảm thấy mình càng ngày càng xem không thấu Hàn Sâm rồi, nghĩ lại lúc mình ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở cảm thấy Hàn Sâm kém xa Tệ thần tít tắp, nhưng mà từ khi gặp lại ở trong không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, Hàn Sâm làm những chuyện như vậy, từng chuyện đều khiến cho cô càng ngày càng khiếp sợ.
Hiện tại Dương Mạn Lệ sớm đã không có ý nghĩ giống như ban đầu nữa, chẳng qua là cảm thấy Hàn Sâm càng ngày càng khiến cô khó có thể hiểu thấu, đoán không ra đây rốt cuộc đây là tuýp đàn ông như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận