Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3031. Không phải là kết cuộc

“Hàn Sâm, mặc dù ta rất không muốn giết ngươi, nhưng là vì Uyển Nhi, bất cứ kẻ nào ngăn cản ta thì đều phải chết. Nếu ngươi có lời trăng trối gì thì bây giờ có thể nói, xét về mặt tình cảm của Uyển Nhi, chỉ cần không mâu thuẫn với lời nói của ta, thì chắc chắn sẽ giúp ngươi hoàn thành.” Tần Tu nhìn Uyển Nhi nằm trong ngực nói với vẻ đầy yêu thương.
“Muốn ngươi chết.” Sức mạnh trên người Hàn Sâm điên cuồng bộc phát, không hề nghĩ muốn thoát khỏi hấp dẫn của Tần Tu, mà ngược lại đẩy sức mạnh điên cuồng về phía Tần Tu một lần duy nhất.
“Đáng tiếc.” Tần Tu thở dài một hơi, bàn tay bắt lấy nắm đấm của Hàn Sâm trong nháy mắt phát lực, một chưởng oanh kích lên ngực Hàn Sâm, lập tức đánh thân thể Hàn Sâm bay ra ngoài.
Bùm!
Người Hàn Sâm giống như sao băng xẹt qua hư không, đụng nát hết †inh cầu này tới tinh cầu khác, cuối cùng va vào trong một khối tinh cầu, rồi không còn tiếng động gì nữa, không biết là đã bay cách bao nhiêu tinh vực rồi.
Sau khi Hàn Sâm biến mất, kim quang trên người Uyển Nhi cũng dần sáng rực lên, biến thành trạng thái thiếu nữ tóc vàng, từ trong giấc ngủ say tỉnh lại.
“Anh…” Sau khi mở to mắt, Uyển Nhi nhìn thấy Tần Tu, mặc dù là đang ở trong trạng thái tóc vàng, những cũng không hề bạo tẩu, ngược lại còn gọi một tiếng rất ngọt ngào.
“Uyển Nhi…Chờ một chút… Ta lập tức đưa ngươi trở về…” Tần Tu vuốt ve mái tóc vàng của Uyển Nhi, ánh mắt dịu dàng khiến cho người ta say mê.
“Ừm”” Uyển Nhi khẽ gật đầu, nhắm mắt lại dựa vào trước ngực Tần Tu.
“Thần…Hôm nay không còn có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản ta… Từ bỏ đi…” Tần Tu ôm lấy Uyển Nhi, ngẩng đầu nhìn về phía Thần Điện Gen, huyết diễn trên người tản ra ánh sáng rực rỡ, trong chốc lát đã nghiền ép vầng sáng của Thần Điện Gen tới gần như dập tắt.
Thần Điện Gen mãi mãi bất diệt giờ đang bị sức mạnh kinh khủng kia nghiền ép, từng vết nứt quanh co xuất hiện trên bức tường, cả Thần Điện Gen đều đang sụp đổ xuống.
Cùng với sự sụp đổ của Thần Điện Gen, các loại tai họa trên khắp đại vũ trụ càng ngày càng diễn ra nghiêm trọng, đừng nói là sinh vật bình thường, cho dù là những cường giả cấp Vương, cũng hứng chịu ảnh hưởng cực lớn, giữa trời đất u ám như thế vũ trụ sắp nổ lớn vậy.
Thần đứng ở trước Thần Điện Gen khổ sở chống đỡ, nhưng lại không cách nào ngăn cản sức mạnh nghiền ép của huyết diễm kia, quang huy thần thánh trên người càng ngày càng yếu, ngọn đèn của vạn tộc cũng càng ngày càng ảm đạm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể dập tắt.
Sinh linh đồ thán, vạn vật đều vong, Cung chủ Trấn Thiên Cung cùng một đám cường giả đều mặt xám như tro, mặc dù có lòng liều mạng đánh một trận, nhưng cũng đã không cách nào xoay chuyển cục diện, huống hồ lúc này bản thân bọn họ cũng khó bảo toàn, ở dưới chiếu rọi của hào quang huyết sắc, thân thể bọn họ đã sắp giảm xuống cấp Thần Hóa.
“Thần, từ bỏ đi, nếu bây giờ ngươi chịu rời khỏi Thần Điện Gen, phụ thể giáng sinh trong đại vũ trụ, vậy thì còn có một chút cơ hội sống.” Tần Tu nhìn Thần đang khổ sở chống đỡ nói.
“Nơi này chính là mạng của ta, nếu mạng không còn, cho dù sống sót còn có ý nghĩa gì?” Thần lạnh nhạt nói.
“Ngươi nói không sai, ta cũng như vậy, nếu mạng của ngươi cản mạng của ta, vậy thì chỉ đành lấy đi mạng của ngươi vậy.” Tần Tu bước ra một bước, huyết quang đầy trời như thể cũng tiến lên theo một bước này của hắn, nóc của Thần Điện Gen bị đè ép sụp xuống, cột đá đứt gãy, rất nhiều tộc đăng trong điện cũng suýt chút nữa bị dập tắt, toàn bộ Thần Điện Gen lung lay sắp đổ, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp xuống.
Quang huy thần thánh trên người Thần cũng bị nghiền ép gần như muốn dập tắt, đến cả thân thể Thần Linh cũng trở nên ảm đạm, lúc ẩn lúc hiện, giống như muốn biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận