Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1903. Phật Đà Niêm Hoa

Hàn Sâm đứng ở phía trước đá thử vàng, trong đầu hắn hiện lên rất nhiều suy nghĩ.
Ý cảnh Niêm Hoa Chỉ của Vô Hoa tuy kém hơn vương giả chân chính nhưng so với quý tộc trẻ tuổi bình thường thì lại mạnh hơn rất nhiều.
Đương nhiên đao ý Nha Đao mạnh hơn của Vô Hoa rất nhiều nhưng Hàn Sâm không thể dùng ra được, nếu viết ra toàn bộ đao ý Nha Đao thì sẽ dễ dàng để thắng được Vô Hoa nhưng Isa không nghi ngờ hắn mới lạ.
Không cần đến đao ý Nha Đao thì kiếm ý của Hàn Sâm cũng không hề kém cạnh chút nào, muốn thắng được Vô Hoa cũng rất dễ dàng. Nhưng Isa đã từng nhìn thấy kiếm ý đó, Hàn Sâm viết ra kiếm ý thì thân phận Kim Tệ sẽ lập tức bị bại lộ, Isa lại càng không bỏ qua cho hắn được.
Cũng may trước đó Hàn Sâm đã tính toán trước, trong “Vô Lượng Kinh” có ghi lại Niêm Hoa Chỉ, mặc dù Hàn Sâm chưa từng luyện qua nhưng nhìn chung cũng biết đây là một môn thuật gen gì đó.
Về cơ bản Phật tộc đều có thể dùng Niêm Hoa Chỉ, cũng đủ để nói lên chẳng phải môn thuật gen cao siêu gì cả. Sở dĩ Niêm Hoa Chỉ của Vô Hoa lợi hại là vì có thêm ý cảnh Khô Vinh.
“Cổ Ma, như lời chúng ta vừa mới nói, bây giờ hãy để cho ta nhìn thấy thành ý và năng lực của ngươi đi.” Ý niệm của Hàn Sâm chìm vào trong tháp Thiên Mệnh nói với Cổ Ma.
Cổ Ma khẽ mỉm cười bình tĩnh nói: “Như ngươi mong muốn.”
Dứt lời, Cổ Ma cũng không đứng dậy mà vẫn ngồi khoanh chân ở đó, chỉ vươn một ngón tay viết lên hư không
Đương nhiên thứ mà ngón tay của Cổ Ma vẽ ra cũng là Niêm Hoa Chỉ của Phật tộc, hơn nữa còn khác biệt so với Niêm Hoa Chỉ mà Vô Hoa đã dung hợp ý cảnh khô vinh vào trong đó. Ngón tay của Cổ Ma đưa ra giống như Phật Đà Niêm Hoa, như thể tất cả vui buồn hợp tan của thế gian đều nằm trên đầu ngón tay của hắn vậy.
Đồng thời khi dấu tay của Cổ Ma được vẽ ra, Hàn Sâm có cảm giác †âm thần tương thông, giống như ý niệm của mình và Cổ Ma hợp lại thành một, có thể cảm nhận được tâm trạng của hắn, có thể hiểu được những thứ mà hắn hiểu, nói là tâm đầu ý hợp cũng chỉ đến thế.
Gần như đồng bộ cùng với ngón tay của Cổ Ma, Hàn Sâm cũng đưa ngón tay ra đặt lên phía trên đá thử vàng, mọi hành động đều đồng bộ cùng với Cổ Ma.
Nhưng Cổ Ma là bay bổng truyền thần mà Hàn Sâm lại viết trên đá thử vàng.
“Ồ, Niêm Hoa Chỉ à, hình như Hàn Sâm đang dùng Niêm Hoa Chỉ đúng không?”
“Chắc là vậy đấy, làm sao hắn biết Niêm Hoa Chỉ của Phật tộc được?”
“Niêm Hoa Chỉ cũng không phải hiếm lạ gì, cũng chỉ có thể coi là thuật gen đại chúng ở Phật tộc, đã truyền ra ngoài không ít rồi, người ngoài có thể sử dụng Niêm Hoa Chỉ cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng vậy mà Hàn Sâm lại muốn bắt chước Vô Hoa dùng Niêm Hoa Chỉ để viết chữ thì hơi sai lầm rồi đó.”
“Nhất hoa nhất diệp nhất thế giới…” Hàn Sâm lại không để ý tới những lời bàn tán bên ngoài mà tiếp tục viết xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận