Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2091. Dạ Quỷ

Phố mười hai Dạ Hoàn, đây là một trong những thành phố chủ yếu nhất của Tinh cầu Dạ Quỷ.
Tinh cầu Dạ Quỷ là một trong các tinh cầu phụ thuộc của Trấn Thiên Cung, thống trị tinh cầu này là tộc Dạ Quỷ, tuy không phải thượng tộc nhưng tộc Dạ Quỷ cũng được coi là chủng tộc hiếu chiến nổi tiếng.
Nếu không phải tộc Dạ Quỷ chỉ thích hành động trong bóng tối, có lẽ bọn họ đã xông ra khỏi Tinh cầu Dạ Quỷ từ lâu, trở thành một trong những chủng tộc tiếng tăm vang dội.
Chính vì bọn họ không thích ánh sáng - một khuyết điểm của chủng tộc này, khiến bọn họ chỉ có thể kẹt lại Tinh cầu Dạ Quỷ. Nhưng dưới sự che chở của Trấn Thiên Cung, bọn họ cũng sống khá bình yên.
Nhưng mấy tháng gần đây, Tinh cầu Dạ Quỷ liên tục xảy ra chuyện kỳ lạ, không ít người Tộc Dạ Quỷ bị người ta giết hại, nhưng cuối cùng lại không tìm được hung thủ giết hại bọn họ.
Hầu như đã lật cả tinh cầu Dạ Quỷ lên mà cũng không phát hiện ra manh mối liên quan đến hung thủ.
Trong một tòa lâu đài cổ nổi tiếng nhất phố mười hai Dạ Hoàn, tộc trưởng Công Tước Vô Miên của tộc Dạ Quỷ đang tiếp đãi hai người đàn ông trẻ trong phòng khách.
Một người đàn ông trong đó lạnh lùng không cười, còn một người khác lại luôn tươi cười, còn bế một bé gái vô cùng đáng yêu khoảng năm sáu tuổi ở trong lòng.
Đương nhiên hai người đàn ông trẻ này chính là Cô Trúc và Hàn Sâm, bọn họ được phái đến điều tra những cái chết kỳ lạ xuất hiện ở Quỷ tộc, coi như là một lần rèn luyện của bọn họ.
Hàn Sâm vốn không muốn đến nhưng đây là mệnh lệnh của viện trưởng lão, hắn không thể từ chối, Hàn Sâm chỉ đành cùng Cô Trúc đến Tinh cầu Dạ Quỷ.
Hàn Sâm nhìn đánh giá tộc trưởng Dạ Quỷ Công Tước Vô Miên trước mặt, xem ra là một phụ nữ, hoặc nên nói là giống cái.
Thân hình khúc nào ra khúc đấy vô cùng gợi cảm, hơn nữa còn mặc áo da màu đen bó sát người, đường cong cơ thể hoàn toàn được lộ ra ngoài, cứ như không mặc quần áo gì vậy.
Nhưng Hàn Sâm nhanh chóng nhận ra, nàng ta thực sự không mặc quần áo, bởi vì thứ mà nhìn có vẻ như áo da màu đen bó sát người, lại không phải quần áo thực sự, mà là làn da trời sinh của nàng ta.
Hai con ngươi đen kịt như ban đêm, mái tóc ngắn đen như mực, lại thêm một đôi cánh như cánh dơi màu đen, và một cái đuôi dài như dây thừng khiến cả người Công Tước Vô Miên nhìn có vẻ tràn đầy gợi cảm và bốc lửa.
Thân hình cao hơn hai mét, còn cao hơn Hàn Sâm một đoạn, nhìn rất cao.
“Cô Trúc công tử, xin ngươi nhất định phải giúp chúng ta tìm được hung thủ thực sự. Nếu cứ tiếp tục thế này, tộc Dạ Quỷ chúng ta sắp chết sạch rồi.” Công Tước Vô Miên nhìn Cô Trúc nói với vẻ mặt u oán.
Bởi vì Trấn Thiên Cung quá khép kín, ngay cả tộc Dạ Quỷ là chủng tộc phụ thuộc Trấn Thiên Cung cũng không biết đến chuyện của Hàn Sâm và Bảo Nhi, hoặc là chỉ nghe qua tên của Hàn Sâm chứ không biết mặt Hàn Sâm.
Đương nhiên, trong đó cũng có một phần lý do vì bản thân tộc Dạ Quỷ cũng khá khép kín.
“Xác chết có đặc điểm gì?” Cô Trúc hỏi với vẻ mặt không chút cảm xúc.
Công Tước Vô Miên lắc đầu: “Tất cả người tộc Dạ Quỷ đã chết đều hóa thành một vũng nước đen trong thời gian ngắn, cho nên không để lại bất cứ manh mối gì.”
“Mang hết tất cả tài liệu của người tộc Dạ Quỷ đã chết gần đây cho ta.” Cô Trúc lại nói.
“Đã chuẩn bị từ lâu rồi, tất cả tài liệu đều ở đây.” Công Tước Vô Miên chỉ vào tài liệu trên bàn nói.
“Cô Trúc sư huynh, ở đây phiền ngươi rồi, ta và Bảo Nhi ra ngoài đi dạo nhé.” Hàn Sâm nói với Cô Trúc một tiếng, sau đó đứng lên đi ra ngoài.
“Công tử, ta cho thị vệ đi cùng ngươi nhé?” Tuy Công Tước Vô Miên không quen biết Hàn Sâm nhưng cũng không dám sơ suất, vội vàng đứng lên nói.
“Không cần đâu, ta chỉ đi dạo quanh phố mười hai Dạ Hoàn thôi.” Hàn Sâm không đợi Công Tước Vô Miên nói tiếp đã bế Bảo Nhi đi ra khỏi phủ Công Tước.
Tinh cầu Dạ Quỷ không có mặt trời, cả tinh cầu đều vô cùng lạnh lẽo. Nhưng ở đây không có sự tồn tại của nước cho nên cũng không thấy đóng băng, khắp nơi xung quanh đều là lâu đài cổ được xây dựng bằng đá màu đen xám.
Năng lực sinh tồn của tộc Dạ Quỷ rất mạnh, thậm chí bọn họ không cần đến nước và thức ăn, chỉ cần ở trong bóng tối thì có thể không ngừng bổ sung năng lượng, giống như bóng tối có thể sạc điện cho bọn họ vậy.
Bọn họ cũng không sợ nhiệt độ cao và lạnh giá, cũng không cần khí oxy. Thứ duy nhất bọn họ sợ chính là ánh sáng, hoặc có thể nói bọn họ không thích ánh sáng, ánh sáng sẽ khiến họ mất đi thị giác, nghiêm trọng hơn còn có thể bị mù, ngoại trừ điều này ra cũng không còn tổn thương gì khác.
Tất cả Dạ Quỷ đều là dị chủng, trẻ sơ sinh vừa sinh ra đều là Nam Tước, huyết mạch có thể nói là vô cùng cao cấp, ngay cả rất nhiều huyết mạch thượng tộc cũng không đạt đến được mức độ này.
Nhưng bởi vì khiếm khuyết của bản thân quá rõ ràng và tài nguyên của Tinh cầu Dạ Quỷ khá là khan hiếm, tộc Dạ Quỷ cũng không lớn mạnh lắm, mạnh nhất cũng chỉ là Công Tước, chưa từng có một cấp Vương nào.
Cả tinh cầu tối đen như mực, chỉ có thể nhìn thấy bóng của các tòa lâu đài cổ nhờ vào ánh sao, giống như hung thú mai phục trong bóng tối.
Bản thân Dạ Quỷ chính là chuyên gia giết người trong bóng tối, nhưng mấy tháng gần đây đã có hai mươi mấy Dạ Quỷ bị giết, trong đó có không ít Dạ Quỷ cấp Hầu Tước.
Tuy tộc Dạ Quỷ đã dùng đến không ít thiết bị khoa học kỹ thuật cao, nhưng vẫn không điều tra ra được manh mối về hung thủ.
Đặc biệt là khi một Dạ Quỷ Hầu Tước chết hai ngày trước, hắn đang tham gia yến tiệc của Công Tước Vô Miên, lúc đó hầu như tất cả cường giả của tộc Dạ Quỷ đều có mặt, nhưng Dạ Quỷ Hầu Tước đó lại chết một cách lặng lẽ trên ban công của hội trường phòng tiệc. Bao nhiêu cường giả tộc Dạ Quỷ bao gồm cả Công Tước Vô Miên không ai biết hắn chết như thế nào, cho đến khi một người tộc Dạ Quỷ khác đi ra ban công, mới nhìn thấy thi thể của hắn, nhưng lúc đó thi thể đã hóa thành một vũng nước đen, phải dựa vào quần áo và phụ kiện để đoán ra thân phận của hắn.
Hàn Sâm đi trên phố mười hai Dạ Hoàn, Động Huyền Khí Tràng đã
được mở ra, tất cả mọi thứ gần đó được phản chiếu trong đầu của hắn, có thể nhìn thấy rất nhiều Dạ Quỷ đang theo dõi hắn trong các ngóc ngách bóng tối.
Đa số bọn họ đều mang vẻ lạnh lùng và khinh thường, không phải vì bọn họ có ác ý gì với Hàn Sâm, chỉ là tác phong thông thường của tộc Dạ Quỷ mà thôi.
Tộc Dạ Quỷ không thích người ngoài, cũng không qua lại với người ngoài. Chủng tộc khác trong cả Tinh cầu Dạ Quỷ đã bị tộc Dạ Quỷ tiêu diệt không biết từ bao nhiêu vạn năm trước rồi.
Chủng tộc duy nhất có thể khiến tộc Dạ Quỷ cúi đầu và tôn sùng từ tận đáy lòng cũng chỉ có Thiên Tộc đã từng đánh bại bọn họ, và khiến bọn họ thần phục.
Tuy dáng vẻ của Hàn Sâm có hơi giống Thiên tộc, nhưng khí tức của hắn không giống. Cách mấy dặm tộc Dạ Quỷ cũng có thể ngửi thấy, Hàn Sâm không phải là Thiên tộc.
“Ngươi là người Trấn Thiên Cung phái đến à?” Trên con đường dài tăm tối, một nữ Dạ Quỷ thân hình nóng bỏng chặn đường đi của Hàn Sâm. “Đúng thế.” Hàn Sâm khẽ gật đầu.
“Tại sao không phải là Thiên tộc đến? Những chuyện đáng sợ xảy ra ở đây chỉ có Thiên tộc mới có thể giải quyết được.” Nữ Dạ Quỷ nhíu mày nói.
Hàn Sâm nhún vai: “Sứ giả Trấn Thiên Cung thực sự đang ở phủ Công
Tước hắn là một Thiên tộc thuần túy đấy, ta chỉ là trợ thủ của hắn thôi:
“Thì ra là vậy.” Nữ Dạ Quỷ thở nhẹ nhõm, dường như chỉ cần có Thiên tộc ở đây, tất cả vấn đề bọn họ đối mặt chắc chắn có thể được giải quyết vậy.
“Ngươi tên là gì?” Hàn Sâm nhìn nữ Dạ Quỷ hỏi.
“Lệ Đóa.” Nữ Dạ Quỷ do dự một lúc rồi nói.
“Ta cần giúp huynh đệ Thiên Tộc làm một số công tác điều tra cơ bản, ngươi có thể đưa ta đi xung quanh xem xét không?” Hàn Sâm cười nói. “Ngươi muốn đi đâu?” Lệ Đóa suy nghĩ rồi hỏi, có lẽ vì Hàn Sâm nhắc đến hai chữ Thiên tộc cho nên trông có vẻ nàng ta không định từ chối Hàn Sâm.
“Tốt nhất là nơi mà những Dạ Quỷ bị giết chết.” Hàn Sâm không khách sáo, trực tiếp nói ra nơi mình muốn đến.
Hết chương 2091.
Bạn cần đăng nhập để bình luận