Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1092: Nguyên Văn

Hàn Sâm chăm chú nhìn nguyên văn Quảng Hàn Kinh, cố gắng ghi nhớ mỗi chữ mỗi câu, mặc dù là công khai, nhưng lại không cho phép tùy tiện ghi chép, càng không cho phép truyền ra bên ngoài.
Nếu thật sự truyền ra ngoài, đừng nói là Tuyết gia, cho dù là người của ba nhà khác cũng sẽ không đáp ứng.
Nguyên văn đều là cổ văn, vô cùng khó hiểu, nhưng những năm qua Hàn Sâm rất chăm học cổ văn, lúc này lại có thể trực tiếp hiểu được bảy tám phần.
Tuy Quảng Hàn Kinh rất thâm ảo, nhưng so với Động Huyền Kinh thì vẫn kém hơn một chút, tương tự cũng có thể mở ra mười đạo khóa gen, về phương diện này thì mỗi loại mỗi vẻ, nhưng nội dung của Động Huyền Kinh so với Quảng Hàn Kinh càng thâm ảo hơn, cấp độ ý cảnh cũng sâu xa hơn.
Nhớ kỹ tất cả nội dung bên trong, Hàn Sâm bắt đầu suy tư nghiên cứu nội dung Quảng Hàn Kinh, sau đó so sánh với Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật.
Người Tuyết gia vì muốn cải biến Quảng Hàn Kinh thành Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, để cho đệ tử nhà mình học tập, nhưng muốn luyện tốt cũng cần dựa vào thiên phú đấy, không phải ai muốn học đều có thể học được.
Có thể nhìn ra, vị tiền bối Tuyết gia cải biên ra Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật rất giỏi, có thể xem như đại sư cấp chuyên nghiệp.
Nhưng so sánh với nhân vật chân chính thì vẫn kém một chút, so ra vẫn kém người chính thức làm nghiên cứ như Bạch Dịch Sơn, Hàn Sâm có thể thấy được trong đó một số chỗ không quá chính xác, nếu như hoàn toàn sửa lại, có thể khiến Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật lại tăng lên không ít.
Tuyết gia làm như vậy cũng là chuyện không có cách nào khác, dù sao không có khả năng giao Quảng Hàn Kinh cho người ngoài tu luyện cải biên.
Hơn nữa những chỗ không chính xác này, theo Hàn Sâm cũng sẽ không có ảnh hưởng gì, không có khả năng xảy ra tác dụng phụ như vậy.
Hàn Sâm đặt tâm tư chủ yếu vào một đoạn mở ra khóa gen kia, hắn muốn biết chỗ khác biệt lớn nhất giữa Quảng Hàn Kinh và Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, muốn biết Quảng Hàn Kinh có phải thật sự có thể mở ra mười đạo khóa gen hay không.
Kết quả là Quảng Hàn Kinh nguyên bản quả thật sẽ mở ra mười đạo khóa gen, nhưng sau khi cải biên thành Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật lại chỉ còn lại có chín đạo khóa gen, chỉ có thể mở ra chín đạo khóa gen.
- Kỳ quái, tuy tâm pháp mở ra đạo khóa gen thứ mười khá thâm ảo, nhưng người cải biên kia đã có thể cải biên tới mức này, không có đạo lý không hiểu cảnh giới thứ mười kia, làm sao lại chỉ cải biên thành chín cảnh giới, không cải biên cảnh giới cuối cùng ra?
Trong lòng Hàn Sâm có chút nghi hoặc.
Hiển nhiên cũng có người cũng chú ý tới vấn đề này, một người khá lớn tuồi của Vương gia nhìn Tuyết Ngọc Phong là người chủ trì giao lưu hội lần này rồi hỏi:
- Tuyết lão đệ, vì sao nguyên văn giai đoạn thứ hai có mười cảnh giới, mà sau khi cải biên chỉ còn lại có chín cảnh giới?
Tuyết Ngọc Phong đáp:
- Đây là bởi vì vị tiền bối Tuyết gia kia phụ trách cải biên Quảng Hàn Kinh, sau khi cải biên tới cảnh giới thứ chín lại ngoài ý muốn qua đời, không thể cải biên cả cảnh giới thứ mười. Về sau mặc dù có nghĩ tới lại tiếp tục cải biên, nhưng bởi vì căn bản ngay cả chín cảnh giới vẫn không có ai có thể luyện thành, cảnh giới thứ mười kia cho dù có cải biên ra cũng không có tác dụng, cho nên cũng không tiếp tục cải biên.
Mọi người nghe thế đồng thời bừng tỉnh đại ngộ, trước kia còn chưa phát hiện siêu cấp thần gen, thể chất nhân loại ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở, căn bản khó mà chống đỡ được để mở ra đạo khóa gen thứ mười, ngay cả nhân loại có thể mở ra chín đạo khóa gen đã hầu như không có, dù cải biên ra cũng vô dụng.
Còn nếu tấn chức tới không gian thứ tư Tí Hộ Sở, thông qua ao tiến hóa tẩy lễ, khóa gen trong thân thể cũng sẽ cố định, tố chất thân thể cao tới đâu cũng không mở ra được khóa gen nữa.
Lời giải thích này của Tuyết gia vô cùng hợp tình hợp lý, cũng không có chỗ nào không ổn chỗ.
Hàn Sâm cũng không xoắn xuýt về điểm này nữa, chỉ là tiếp tục ghi nhớ nội dung của cảnh giới thứ mười.
Những đệ tử Tuyết gia vừa mới tu luyện không bao lâu đều có tác dụng phụ, chuyện đó và cảnh giới thứ mười cũng không có quan hệ lớn
Sau khi người ba nhà xem xét Quảng Hàn Kinh, thi nhau đưa ra không ít nghi vấn, nhưng theo Hàn Sâm, những vấn đề này đều không có quan hệ quá lớn tới vấn đề của Tuyết gia.
Cho dù là một số chuyên gia chuyên môn nghiên cứu Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, cũng giống như Hàn Sâm, tìm không thấy vấn đề của Quảng Hàn Kinh.
Thảo luận một ngày mà cũng không có kết quả gì, Hàn Sâm cũng không có đầu mối, đành phải buông tha vấn đề này, chính mình lại một lần nữa cải biên lại Quảng Hàn Kinh, nhìn xem Quảng Hàn Kinh mà mình cải biên ra có gì khác với Tuyết gia, có lẽ có thể tìm được một chút dấu vết để lại.
Muốn một lần nữa cải biên ra, không phải một hai ngày có thể hoàn thành, Hàn Sâm ăn xong bữa tối đã vội vàng trở lại phòng của mình, chuẩn bị tiếp tục cải biên Quảng Hàn Kinh
Thế nhưng khi vừa mở ra cửa phòng của mình, Hàn Sâm lại nhịn không được khẽ nhíu mày, trong gian phòng của mình hắn nghe được tiếng nước, giống như có người đang ở trong toilet.
Hàn Sâm lập tức lui ra khỏi gian phòng, nhìn thoáng qua số phòng, không sai, đây chính là căn phòng của hắn.
- Chẳng lẽ là Lam thúc đến rồi?
Hàn Sâm đi vào phòng, thuận tay đóng cửa lại, sau đó hô một tiếng:
- Lam thúc, toilet trong phòng của chú không dùng, chạy đến chỗ của cháu làm gì?
Bởi vì đối phương đang ở trong toilet, Hàn Sâm không biết y đang làm gì, tự nhiên cũng không dùng Động Huyền Khí để nhìn, nếu chẳng may nhìn thấy cái gì cay mắt, Hàn Sâm sợ mình sẽ nôn ra mất.
Trong toilet lại không có người trả lời, chỉ có tiếng nước ngừng lại, không lâu sau đã nghe được tiếng bước chân có người từ trong toilet đi ra.
Hàn Sâm lập tức nhíu mày, hắn phi thường mẫn cảm với âm thanh, tiếng bước chân này tuyệt đối không phải là Kỷ Hải Lam đấy.
Quả nhiên, từ trong toilet đi ra cũng không phải Kỷ Hải Lam, mà là một cô gái, một cô gái vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn là một cô gái vô cùng xinh đẹp không có mặc quần áo.
- Tuyết Phi Yên.
Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn cô gái trước mặt.
Người tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, làn da không có gì phải chê, trắng noãn bóng loáng non mịn, óng ánh long lanh tìm không ra một tia khuyết điểm, quả thực hoàn mỹ giống như là một tác phẩm nghệ thuật.
Có được làn da như vậy, chi dù tư sắc bình thường, cũng sẽ có vài phần lực hấp dẫn, huống chi Tuyết Phi Yên chính là một đại mỹ nhân.
Chân đẹp thon dài thẳng tắp, bộ ngực cao vút, mông đẹp ngạo nghễ ưỡn lên mượt mà, hơn nữa ngũ quan xinh xắn cùng một đôi mắt tràn ngập linh tính còn mang theo vài phần kiêu ngạo, tràn đầy tính hấp dẫn.
Giống như một cây kem trong ngày mùa hè chói chang, cảm giác lạnh như băng ngược lại càng khiến cô ta có thêm lực hấp dẫn, khiến người khác hận không thể lập tức ăn cô.
Chỉ tiếc mặc dù Tuyết Phi Yên không mặc quần áo, nhưng lại bọc một khăn tắm tuyết trắng lớn, nhưng bởi vậy mà càng thêm mê người.
Nửa bộ ngực sữa lộ ra, khăn tắm vừa có thể che khuất mông đẹp, còn có đôi mắt long lanh kia, nhất cử nhất động của Tuyết Phi Yên đều tràn đầy mị lực.
- Sao cô lại tắm rửa ở chỗ này, chẳng lẽ nhà tắm ở chỗ này cực kỳ tốt sao?
Hàn Sâm đi đến trước sô pha tùy ý ngồi xuống, cười tủm tỉm thưởng thức thân thể của Tuyết Phi Yên.
Hàn Sâm không phải là một mao đầu tiểu tử không biết gì, mỹ nữ hắn đã gặp nhiều không kể xiết, nhiều người có sắc đẹp không kém Tuyết Phi Yên, các loại khí chất đều có, đương nhiên sẽ không bởi vì Tuyết Phi Yên chỉ lộ đùi mà đã mất phương hướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận