Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1738. Thủ tọa của Trấn Thiên Cung

Hàn Sâm đang ôm Tiểu Hoa, chỉ cảm thấy sức mạnh trên người dường như biến mất, thoáng chốc đột nhiên ngã xuống đất, xương cốt suýt chút nữa rụng rời.
Sau khi thị lực hồi phục, Hàn Sâm lập tức nhìn thấy khắp nơi đều là những cung điện đổ nát. Một số cung điện được đắp bằng ngọc bích và một số được làm bằng kim loại, chúng trải dài như những cung điện cổ tích trên mây.
Nhưng bây giờ tất cả chúng đều bị hỏng hóc, những vết nứt uốn lượn trong cung điện như hẻm núi, thật không biết lý do gì nó lại trở thành dáng vẻ này.
Nơi mà Hàn Sâm đứng là một vỉa hè lát gạch vàng, trên mặt là những hoa văn với chú văn bí ẩn, nhưng Hàn Sâm chẳng hiểu một chữ nào trên đó cả.
Cách chỗ Hàn Sâm đứng không xa là một người đàn ông mặc áo xanh, đội mão ngọc. Lúc này, ánh mắt ấy tươi cười nhìn Tiểu Hoa trong tay Hàn Sâm như đang nhìn một món đồ cổ vô giá.
Tiểu Hoa thu mình vào vòng tay của Hàn Sâm với vẻ sợ hãi, Hàn Sâm ôm chặt Tiểu Hoa, đứng lên và nhìn về phía người đàn ông kia rồi nói: “Cảm ơn ngươi đã giết chết yêu thú dị chủng, cứu bọn ta khỏi tình thế dầu sôi lửa bỏng, không biết tại sao ngươi lại đưa cha con ta đến nơi
này? “
Ánh mắt của người đàn ông không hề nhìn về phía Hàn Sâm mà chỉ nhìn Tiểu Hoa trong tay Hàn Sâm nói: “Bổn tọa đang thiếu đệ tử, đứa nhỏ này có tư chất tốt, từ nay về sai hãy đi theo bổn tọa.”
“Ngươi muốn nhận con ta làm đồ đệ thì ít nhất hãy cho ta biết ngươi đến từ đâu và thuộc chủng tộc gì chứ?” Mặc dù Hàn Sâm không muốn để Tiểu Hoa bái sư phụ, thế nhưng hắn ta có sức mạnh khủng khiếp, hơn nữa hắn cũng không phải kẻ địch, không thể không chào hỏi mấy lời.
Bằng không, nếu hắn ta muốn cưỡng đoạt Tiểu Hoa đi, dù Hàn Sâm dùng cả tính mạng để đánh cũng không ngăn cản được.
Cho đến lúc này, ánh mắt của người đàn ông mới rời khỏi Tiểu Hoa, hắn ta liếc mắt nhìn Hàn Sâm rồi nói: “Ta là thủ tọa Trấn Thiên
Cung, ngươi có thể sinh được một đứa con trai như vậy, dù gì đó cũng là đứa trẻ do ngươi tạo ra, sau này đi theo bổn tọa ngươi không cần phải lo lắng, thành tựu của hắn ta chắc chắn sẽ vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi.”
Hàn Sâm chưa bao giờ nghe đến cái tên Trấn Thiên Cung, nhưng nhìn bản lĩnh của người đàn ông này, hắn cũng biết đó có thể là một thế lực chủng tộc hùng mạnh.
“Ngươi có thể nhận con trai ta làm đồ đệ thì ta cũng rất vui. Thế nhưng Tiểu Hoa vẫn còn nhỏ, nó không thể rời khỏi vòng tay cha mẹ được, mong ngươi có thể cho phép ta và Tiểu Hoa về cung điện của ngươi trước đã.” Hàn Sâm nói.
Người đàn ông lập tức lắc đầu nói: “Trình độ của ngươi quá tệ, chưa đủ tư cách tiến vào Trấn Thiên Cung.”
“Ta không dám hy vọng có thể gia nhập làm đồ đệ trong quý cung đây, †a chỉ cần làm mấy công việc như dọn dẹp là được.” Hàn Sâm nén giận nói.
“Tư chất quá tệ, không đủ để vào cung, ngươi đừng nhiều lời nữa” Người đàn ông hơi nóng nảy, đưa tay tóm lấy Tiểu Hoa.
Dường như người đàn ông đó không quan tâm đến đạo lý quan hệ giữa con người với nhau, hắn ta đưa tay tóm lấy Tiểu Hoa và cướp Tiểu Hoa ra khỏi vòng tay của Hàn Sâm.
“Cha ơi!” Tiểu Hoa sợ hãi kêu lên, thánh quang trên người bộc phát, thế nhưng không thể loại bỏ được lực hút, vẫn bị người đàn ông hút vào lòng bàn tay.
Hàn Sâm gầm lên giận dữ, thay vì rút lui, hắn ta giáng một cú đấm vào lòng bàn tay người đàn ông
Ầm!
Nắm đấm của Hàn Sâm đập vào lòng bàn tay của người đàn ông. Lúc này hắn không những không bị thương ở lòng bàn tay, mà còn bị gãy cả cánh tay.
“Ta nể tình ngươi là cha của hắn, ta sẽ tha thứ cho sự vô lễ của ngươi, bằng không ngươi đã thành tro tàn rồi.” Người đàn ông hừ lạnh rồi định bắt Tiểu Hoa lại.
Hai chân Hàn Sâm bộc phát ra sức mạnh rất lớn, giữ chặt Tiểu Hoa lùi lại, nhưng chỉ sau nửa bước lùi lại, hắn lại bị hút về hướng người đàn ông.

Bạn cần đăng nhập để bình luận