Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 755: THật Sự Không Dạy Sao?

La Tố Lan cười một tiếng:
- Nghiêm khắc mà nói, đây là hai vấn đề. Thứ nhất, năm đó mẹ và cha con là bỏ trốn kết hôn, đã bị trục xuất khỏi gia tộc, cho nên từ trên ý nghĩa mà nói, mẹ đã không phải là người của La gia nữa rồi. Thứ hai, vì sao chúng ta lại bị bọn cô dì của con bắt nạt, nói như thế nào đây, chuyện này rất khó giải thích, con coi như đó là chúng ta thiếu nợ bọn họ là được rồi.
- Thiếu nợ bọn họ? Có ý gì?
Hàn Sâm không nghĩ tới vậy mà sẽ là đáp án này, hơi giật mình nhìn La Tố Lan.
- Kỳ thật mẹ cũng không rõ ràng lắm, là cha con nói cho mẹ như vậy, ông ấy cũng không nói cho mẹ biết là nguyên nhân gì.
La Tố Lan vừa cười vừa nói.
- Cha con. . . ông ấy. . . ông ấy thật sự đã chết rồi ư?
Trong lòng Hàn Sâm dâng lên một chút hi vọng, hắn nhớ lúc cha xảy ra chuyện ngoài ý muốn kia, liền thi thể đều không để lại.
- Không biết, những năm này mẹ vẫn một mực âm thầm tra xét, nhưng mà chẳng điều tra ra cái gì cả, chuyện của cha con rất kỳ quái, chỉ sợ ở trong đó có liên lụy lớn lao. Nhưng mà mẹ tin tưởng, cha con nhất định còn sống.
Ánh mắt La Tố Lan lộ ra vẻ kiên định nói.
Miệng Hàn Sâm giật giật muốn nói cái gì, nhưng lại không thể nói ra miệng, cuối cùng lại hỏi:
- Mẹ, tu vi võ đạo của mẹ hẳn là rất lợi hại phải không?
- Cũng tạm được, tốt xấu gì mẹ cũng được ông cố ngoại của con dạy dỗ.
La Tố Lan mỉm cười nói.
- Vậy sao mẹ không dạy cho con bổn sự của ông cố ngoại?
Hàn Sâm trợn to mắt nhìn La Tố Lan, hắn vô cùng bất mãn đối với chuyện này.
La Tố Lan cười híp mắt nhìn Hàn Sâm nói:
- Con chắc chắn là mẹ không dạy con à?
- Đương nhiên là chắc, con có học hay không thì chính con còn không biết sao?
Hàn Sâm hỏi ngược lại.
La Tố Lan thò tay xách lỗ tai Hàn Sâm:
- Thằng con ngốc, nhiều năm như vậy thật sự là dạy phí công con rồi, chẳng lẽ con cho rằng năng lực quyết sách, năng lực động thủ, năng lực học tập, năng lực nắm chắc thời cơ, cùng với năng lực tâm lý dự phán của con, còn năng lực suy tính nữa, thế giới quan, thái độ làm việc, nghị lực, nguyên tắc đối nhân xử thế, năng lực phản ứng xử lý . . ., đều là trời sinh hay sao?
Hàn Sâm ngẩn ra, hắn vẫn cho là mình rất có thiên phú, nhưng mà bây giờ cẩn thận nghĩ lại, bắt đầu từ nhỏ, rất nhiều chuyện La Tố Lan đều để cho hắn tự mình đi làm, tự mình phán đoán, bà ở đây một ít trò chơi hay sinh hoạt hằng ngày, xác thực là rèn luyện ra rất nhiều năng lực rất có ích cho hắn sau này.
Hàn Sâm còn nhớ rõ, khi còn bé La Tố Lan chơi trò chơi đánh tay với hắn nhiều nhất, cho nên hắn mới tinh thông loại năng lực tâm lý đánh cờ và chớp lấy thời cơ trong trò đánh tay như vậy.
Những chuyện tương tự còn có rất nhiều, bây giờ suy nghĩ kỹ một chút, dường như là trong lúc sinh hoạt, trong lúc vô hình hắn đều nhận lấy sự ảnh hưởng của La Tố Lan, rèn luyện ra các loại các dạng năng lực, La Tố Lan trong quá trình hình thành nhân cách của hắn, mang đến tác dụng dẫn đạo vô cùng quan trọng.
Chỉ là những năng lực này quá mức bình thường, người người đều có năng lực như vậy, nhưng nếu như thật sự đem những loại năng lực này cường hóa nổi bật, mới sáng tạo ra Hàn Sâm về sau.
- Thế nhưng mà mẹ không hề dạy con Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật của La gia?
Hàn Sâm không phục nói.
- Trên thế giới này thứ mạnh mẽ nhất vĩnh viễn là bản thân mình, nếu như năng lực bản thân của con đủ mạnh, cho con loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật gì, con đều có thể mạnh hơn người khác, nếu không cho dù cho con Luyện Khí Thuật lợi hại nhất thiên hạ, con cũng chỉ là một con cá nhỏ mà thôi. Bản thân mạnh mẽ mới là căn bản, không có những thứ Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật đó, bây giờ không phải là con vẫn sống rất thoải mái hay sao? Mẹ đã dạy cho con làm như thế nào để trở thành một cường giả, như thế nào sống sót ở trong loạn thế này, mà không phải là làm như thế nào để học một môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật mạnh mẽ.
La Tố Lan dừng một chút, thở dài tiếp tục nói:
- Hơn nữa mẹ đã rời khỏi La gia, những chuyện của La gia cũng không muốn con dính vào trong đó, cho nên cũng không muốn con học thứ gì của La gia.
Hàn Sâm thấy tựa hồ như La Tố Lan không muốn nhắc tới chuyện của La gia, liền không tiếp tục hỏi nữa, ngược lại hỏi:
- Những vật kia thật sự là di vật của thái gia gia lưu lại à?
La Tố Lan gật gật đầu:
- Đúng, đó là cha con tự tay giao cho mẹ.
- Thái gia gia thật sự là Hàn giáo quan sao?
Hàn Sâm im lặng một lát, sau đó mới hỏi vấn đề này, con mắt cũng nhìn chằm chằm vào La Tố Lan.
La Tố Lan lại chỉ cười khổ nói:
- Vấn đề này mẹ cũng rất muốn biết, nguyên bản mẹ chỉ cho rằng cha con là một người đàn ông bình thường thú vị mà thôi, bây giờ nhìn lại thì cũng không phải bình thường như thế.
Hàn Sâm thật sự rất khó tin tưởng, La Tố Lan lại hoàn toàn không biết gì về chồng mình như thế, có lẽ là bà thật sự không biết gì, cũng có khả năng là bà biết cái gì đó nhưng lại không chịu nói với mình.
Nhưng mà Hàn Sâm hỏi không ra cái gì, cũng không tiếp tục hỏi nữa.
- Mẹ, mẹ biết siêu cấp thần gen không?
Trở lại nhà, Hàn Sâm lén lén lút lút hỏi La Tố Lan, cảm giác mình giống như là nhân viên bán hàng đa cấp đang tuyên truyền nhãn hiệu.
Vẻ mặt của La Tố Lan có chút phức tạp nhìn Hàn Sâm nói ra:
- Mặc dù mẹ dạy con rất nhiều thứ, nhưng mà những thứ đó đều là vì để cho con có thể sống sót thoải mái, lại thật không ngờ, con có thể làm tốt hơn mẹ nghĩ rất nhiều, đây là chuyện tốt nhưng cũng không phải là chuyện tốt, nếu như con bình thường, có thể bình an, con không tầm thường, có lẽ bước tiếp theo chính là tử vong.
Hàn Sâm nghe không hiểu rốt cuộc lời La Tố Lan nói là có ý gì, liền cứ như vậy nhìn La Tố Lan.
- Con đã đi lên con đường này, vậy thì chỉ có thể tiếp tục đi, con đường này chỉ có thể một mình đi tiếp, coi như là người thân cận nhất của con cũng không giúp được con, nếu như chính con không đi tiếp được, không bằng dừng lại thì tốt hơn, cũng có thể sống lâu hơn một chút.
La Tố Lan có chút cưng chìu sờ lên đầu Hàn Sâm:
- Con trai hãy làm cho thật tốt nhé, có lẽ con có thể đi ra ngoài cũng không chừng.
- Mẹ, con là người ít đọc sách, có thể nói lời gì dễ hiểu hơn được hay không?
Gương mặt của Hàn Sâm ngắn tũn, hắn ngay cả một câu cũng không hiểu.
- Không cần phải hiểu, như vậy là tốt rồi, trước kia làm như thế nào, về sau cứ thế mà làm, bằng bản tâm của con là được, không cần có gánh nặng gì.
La Tố Lan vuốt vuốt tóc Hàn Sâm, làm tóc của Hàn Sâm loạn thành một bầy, lại nhéo nhéo gương mặt của hắn, cười híp mắt nói:
- Kỳ thật mẹ vẫn rất chờ mong Tiểu Sâm đấy.
Hàn Sâm hết sức bất đắc dĩ, mẹ không chịu nói, hắn cũng không hỏi ra cái gì, mặc dù biết nhà mẹ đẻ của mình hình như rất lợi hại, nhưng mà chuyện này với hắn mà nói tựa hồ cũng không có hỗ trợ gì, hắn vẫn không biết năm đó đến cùng đã xảy ra chuyện gì, thậm chí bây giờ cha hắn còn sống hay chết tồi đều không nói rõ ràng được, nghi hoặc ngược lại càng nhiều hơn.
Chuyện đính hôn tiến hành vô cùng thuận lợi, coi như là giải quyết xong một tâm sự của Hàn Sâm, ở trên người của mỹ nhân Kỷ Yên Nhiên đóng xuống dấu vết của Hàn Sâm hắn.
- Như thế nào mới có thể tiêu diệt con tiểu yêu tinh kia đây?
Hàn Sâm bận bịu hơn nửa tháng, nhưng mà sau khi trở lại Tí Hộ Sở, con tiểu yêu tinh kia vẫn còn canh giữ ở bên ngoài, thoạt nhìn đã quyết tâm muốn ăn thua đủ với hắn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận