Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 436: Chỉ Là Một Cô Gái

Hàn Sâm vô cùng khiếp sợ nhìn tinh thể đã vỡ vụn trên mặt đất, trong thời đại tinh cầu nhân loại cho rằng não vực mới chỉ được dùng khoảng 10%, còn có tiềm lực rất lớn để phát triển.
Thế nhưng khi nhân loại dần phát triển khoa học kỹ thuật, đã sớm chứng minh lời này là vô căn cứ.
Mỗi một khu vực đại não đều có công năng khác nhau, cũng không tồn tại khu vực không bị khai thác, nếu thực sự muốn năng lực của đại não trở nên mạnh mẽ, thì nhất định phải khiến đại não tiếp tục phát triển tiến hóa.
Tiến hóa trong Tí Hộ Sở có thể giúp đại não tiến hóa theo, cho nên ở thời đại này, gen tiến hóa càng cao thì đại não của người đó cũng càng mạnh, tự nhiên cũng càng thông minh.
Thế nhưng so với sự tiến hóa của thân thể, thì hiển nhiên đại não tiến hóa chậm một chút, loại tinh thể này của Tinh Tộc lại có thể giúp đại não phát triển, thật sự quá thần kỳ, ít nhất cho tới bây giờ, nhân loại còn chưa chế tạo ra dược phẩm hay dụng cụ nào có thể trực tiếp giúp đại não phát triển.
Chỉ dựa vào thứ này, đã có thể thấy được khoa học kỹ thuật của Tinh Tộc thần kỳ, nhưng khiến người ta không nghĩ ra là, tại sao một chủng tộc thần kỳ như vậy lại chôn vùi dưới tro bụi lịch sử.
- Khoa học kỹ thuật của Tinh Tộc còn có rất nhiều thứ thần kỳ hơn, chỉ là di tích Tinh Tộc quá mức nguy hiểm, đồ vật nhân loại có thể tìm ra tương đối ít, hơn nữa có một số vật vẫn chưa biết được ích lợi rõ ràng.
Kỷ Yên Nhiên lại phổ cập cho Hàn Sâm một chút tri thức về Tinh Tộc.
- Những chuyện này hẳn đều là cơ mật? Em nói cho anh biết sẽ không có vấn đề gì chứ?
Hàn Sâm hỏi Kỷ Yên Nhiên.
- Đúng là cơ mật, thân phận của anh cũng chưa đủ quyền hạn để biết đến, nhưng ai bảo anh là bạn trai của em chứ, em cũng không phải là một hạm trưởng thiết diện vô tư, em chỉ là một cô gái bé bỏng mà thôi. Nhưng anh không được nói những chuyện này ra, nếu không em sẽ gặp phiền toái.
Kỷ Yên Nhiên dí dỏm lè lưỡi nói.
- Không phải em nói nơi này có giám sát sao… giỏi nha, em dám trêu anh… xem anh thu thập em thế nào…
Hàn Sâm lập tức hiểu ra mình đã bị Kỷ Yên Nhiên đùa bỡn, tay lớn ôm lấy Kỷ Yên Nhiên, đặt cô lên bàn làm việc, hung hăng dùng bàn tay đánh vài cái vào mông cô.
- Em không lừa anh đâu, thật sự có giám sát, nhưng đã bị em tắt tạm thời rồi, em biết ngay tên bại hoại nhà anh sẽ không có một chút đứng đắn mà…
Kỷ Yên Nhiên cố nén cảm giác tê dại trên mông truyền tới, nhỏ giọng nói.
- Được, vậy anh sẽ cho em thấy cái gì mới là không đứng đắn chân chính.
Cánh tay Hàn Sâm vung lên, lập tức kéo quân trang hạm trưởng màu trắng của Kỷ Yên Nhiên xuống.
- Đừng … a…
Khi Hàn Sâm từ phòng hạm trưởng đi ra, cả người đều vô cùng sảng khoái, toàn thân có cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Nhớ tới đồng phục hạm trưởng của Kỷ Yên Nhiên và da thịt mềm mại của cô, Hàn Sâm hận không thể lại xông vào phòng hạm trưởng, tiếp tục đại chiến 300 hiệp với cô.
Nhưng hiển nhiên đây là chuyện không có khả năng, Kỷ Yên Nhiên đã nói với hắn đại khái tình huống trên Vĩnh Thán Nữ Thần, mặc dù Kỷ Yên Nhiên là hạm trưởng, nhưng quyền hạn của cô cũng có hạn, dùng thân phận một người vừa mới trở thành Tiến Hóa Giả để lãnh đạo một chiến hạm như vậy, nếu như không phải có thân phận bối cảnh sau lưng, chỉ sợ ngay cả vị trí hạm trưởng này cô cũng không ngồi được.
Hơn nữa Vĩnh Thán Nữ Thần còn có chút đặc thù, quyền hạn của một vị giáo sư không hề thấp hơn Kỷ Yên Nhiên, có đôi khi Kỷ Yên Nhiên còn phải phối hợp với hành động của vị giáo sư kia, dù sao nhiệm vụ chủ yếu của chiến hạm này là khai quật di tích.
Sau đó là những thành viên trong tổ chuyên gia, đều là người có thân phận có địa vị, cũng có một chút quyền hạn, rất nhiều chuyện Kỷ Yên Nhiên dù là hạm trưởng cũng rất khó tự mình quyết định.
Cho nên tuy Hàn Sâm rất muốn mỗi ngày đều được ôm Kỷ Yên Nhiên ngủ đến tự nhiên tỉnh, trải qua một cuộc sống hạnh phúc, nhưng điều này hiển nhiên không thực tế.
Nếu như người khác biết Hàn Sâm là tiểu tình nhân do Kỷ Yên Nhiên dùng quan hệ mang vào, chỉ sợ sẽ càng không coi trọng Kỷ Yên Nhiên, khiến Kỷ Yên Nhiên sau này càng khó phục chúng.
Hàn Sâm biết rõ Kỷ Yên Nhiên đưa mình tới đây đã không dễ dàng, cũng không muốn bởi vì mình mà khiến Kỷ Yên Nhiên rơi vào phiền toái, cho nên chỉ có thể tạm thời giữ bí mật quan hệ giữa mình và Kỷ Yên Nhiên, thành thật làm một binh lính nhỏ chuyên lo bếp núc.
Cũng may hiện tại hai người cùng làm việc trên Vĩnh Thán Nữ Thần, bình thường không có ai có thể sử dụng máy truyền tin được phân phối trên chiến hạm để liên hệ, ngẫu nhiên còn có thể tìm cơ hội vụng trộm gặp mặt, nghĩ đến đó Hàn Sâm lại có chút mong đợi.
- Thế này có tính là yêu đương vụng trộm không nhỉ?
Hàn Sâm càng nghĩ càng đắc ý, nhịn không được ngâm nga cười nhỏ.
Bành!
Hàn Sâm còn đang nghĩ lại cảm giác tốt đẹp khi nãy giữa mình với Kỷ Yên Nhiên, hơn nữa còn đang ở trong chiến hạm, nên hoàn toàn đánh mất tính cảnh giác, vừa mới đi đến một chỗ rẽ đã suýt đụng phải một người.
Hàn Sâm vừa mới vận động kịch liệt, chân vẫn còn có chút nhuyễn, hơn nữa không tập trung, bị va một phát, không tự chủ được phải lùi lại mấy bước, cũng may hắn phản ứng nhanh, ổn định thân hình không bị ngã lăn trên đất.
- Cậu là binh ban nào? Sao lại tùy tiện đi loạn ở chỗ này?
Một người đàn ông gần ba mươi tuổi, mặc quân trang, nhìn quân hàm của y, là một người có cấp bậc trung tá.
Ban trưởng béo cũng là cấp trung tá, người đàn ông này có thể là ban trưởng của ban nào đó, nhưng nếu đã không phải là ban trưởng ban bếp núc bọn họ, Hàn Sâm tự nhiên không cần phải giải thích gì với y, cũng không thèm nhìn y một cái, trực tiếp bước đi, chỉ coi y là không khí.
- Hôm nay tâm tình thiếu gia tốt, không so đo với ngươi.
Hàn Sâm vui vẻ tiếp tục đi về phía trước.
- Cậu thế nào vậy, đang nói cậu đấy, không nghe thấy đúng không? Cậu thuộc ban nào?
Người kia lập tức giận dữ, kéo Hàn Sâm lại.
- Tôi là binh ở ban nào có quan hệ với anh sao?
Hàn Sâm nhíu mày nói.
Khi nãy mặc dù hắn có chút không tập trung, nhưng đi không nhanh, cũng không thể sẽ trực tiếp đụng vào một người ở đằng trước, người đàn ông này va chạm với hắn, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì người đàn ông này sau khi thấy hắn chẳng những không né tránh, mà còn không giảm tốc độ trực tiếp đụng vào hắn.
Nếu không phải năng lực phản ứng của Hàn Sâm nhanh, sao có thể không bị đụng ngã được, người này rõ ràng là đang cố ý bới móc.
- Làm lính không có dáng vẻ của lính, cậu còn lý luận, đứng ngay ngắn cho tôi…
Người đàn ông kia quát lạnh một tiếng.
- Binh ở ban bếp núc chúng tôi có dáng vẻ hay không, cũng không cần ban chiến giáp quan tâm, ban trưởng Vương, cậu nên quản tốt ban chiến giáp các cậu đi.
Ban trưởng béo không biết từ lúc nào đã tới, trừng mắt lạnh lùng nói với người đàn ông kia.
- Ban trưởng La, binh lính của ban các anh đi loạn trên hành lang, tôi không thể nói?
Vương Hầu cũng lạnh lùng nhìn ban trưởng béo.
- Chúng tôi thích, cậu cắn tôi à?
Ban trưởng béo trả lời khiến Hàn Sâm không khỏi ngây ra, sắc mặt người tên Vương Hầu kia lập tức trở thành màu gan heo, trong lúc nhất thời nói không ra lời.
- Còn không trở về, đứng ngơ ở đó làm gì?
Ban trưởng béo dạy dỗ Hà Sâm một câu, sau đó trực tiếp mang Hàn Sâm rời đi.
Vương Hầu tức tới mức sắc mặt tái xanh, đợi ban trưởng béo mang theo Hàn Sâm đi xa, nhìn theo bọn họ rời đi rồi lẩm bẩm:
- Kỷ Yên Nhiên gọi một tên binh lính chuyên lo bếp núc vào trong phòng làm việc lâu như vậy làm gì? Bị tên mập mạp La Tam Hâm chết bầm kia phá hỏng chuyện, nếu không mình đã có thể hỏi ra chuyện gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận