Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1720. Gen dị chủng

Trước đó Hàn Sâm đã đọc trên mạng không ít tư liệu, nhưng không hề phát hiện ra ai mới có sức mạnh tương tự với quy tắc Tí Hộ Sở, có thể khẳng định rằng ít nhất Kate tộc không có loại năng lực này.
Hiện tại Hàn Sâm chỉ muốn biết năng lực này còn có tác dụng hay không, còn có thể mang đến lợi ích cho hắn không, gen từ đâu mà đến, hơn nữa liệu còn có thú hồn hay không.
Đợi Hàn Sâm ra khỏi phòng huấn luyện thì hầu hết mọi người đều đã rời khỏi, Hardeman cũng dẫn theo người của tập đoàn Hắc Kim đi, không hề ở lại đợi hắn, rõ ràng việc tiến hoá thất bại khiến hắn rất mất hứng, cơ hội tiếp tục ký kết hợp đồng chắc chắn không còn nữa.
Nhưng hợp đồng đội dự bị ký lúc trước còn chưa hết hạn, dù biết Huderman không cần Hàn Sâm nữa, nhưng Hàn Sâm vẫn phải tiếp tục ở lại tập đoàn Hắc Kim, đợi đến khi hợp đồng chấm dứt mới có thể rời đi.
Sau khi ra khỏi cửa, lại thấy Lancer vẫn đứng một mình ở hành lang, chờ Hàn Sâm đi ra rồi nói: “Số điện thoại liên lạc của ta ngươi biết rồi đấy, cần gì cứ việc gọi cho ta, bên nghĩa trang vẫn chưa tìm được nhân sự thích hợp.”
Lancer biết rõ ý đồ của Hardeman, hắn ta không hề muốn giữ lại Hàn Sâm - người không thăng cấp lên được quý tộc. Nàng sợ Hàn Sâm không tìm được việc làm, đi vào những địa điểm nguy hiểm, gây nguy hiểm cho trị an của tinh cầu Kate. Hơn nữa nàng cũng rất thông cảm cho Hàn Sâm, đồng thời cũng có ấn tượng tốt với hắn, cho nên mới ở lại nói với hắn mấy lời này.
“Cảm ơn Lancer sĩ quan.” Trong lòng Hàn Sâm có chút cảm động.
Hàn Sâm trở lại phòng của mình thì lại thấy cửa đang mở, có người ở bên trong mang đồ đạc đi, thư ký của Hardeman mang giày cao gót khoanh tay đứng ở cửa, thỉnh thoảng còn chỉ huy người ở bên trong.
“Thư ký Lina, xảy ra chuyện gì vậy?” Hàn Sâm nhìn thư ký nhíu mày hỏi.
Thư ký lả lướt đuôi mèo đen trắng, vẫn khoanh tay, bĩu môi nói: “Thật ngại quá, hiện tại ký túc xá trong căn cứ tương đối chật chội, một mình ngươi ở một chỗ lớn như vậy khá lãng phí, cho nên tổng giám đốc quyết định cho ngươi đổi sang một phòng khác, còn cái phòng lớn này cho mấy đội viên khác ở cùng nhau.”
Hàn Sâm biết bởi vì hắn thăng cấp thất bại, cho nên Hardeman không muốn đầu tư vào hắn nữa, đương nhiên cũng không muốn để hắn ở trong ký túc xá tốt nhất căn cứ, không chỉ có ký túc xá, chỉ sợ những phúc lợi khác sau này cũng không còn.
“Thư ký Lina, ký túc xá mới của ta ở đâu?” Hàn Sâm không có nhiều đồ, chỉ cầm mấy bộ quần áo mình mua, rồi đi tới trước mặt Lina hỏi.
“Bây giờ ta hơi bận, không có thời gian dẫn ngươi qua, phòng của ngươi ở ký túc xá 702 tòa nhà số 7, ngươi tự đi đi.” Lina không thèm nhìn Hàn Sâm, trước đó nàng ta không hề có thái độ này.
Hàn Sâm cũng không thèm để ý, cầm đồ đạc của mình rời khỏi ký túc xá phòng đơn này, đi về toà nhà số 7.
Tuy rằng toà nhà số 7 cũng là ký túc xá của thành viên lực lượng săn bắn, nhưng chỉ là ký túc xá của những thành viên bình thường, bốn người ở một phòng.
Lúc Hàn Sâm đi tới phòng 702, bên trong không có người. Sau khi làm thủ tục ở chỗ quản lý, Hàn Sâm lấy được chìa khóa của mình, lúc này mới vào ký túc xá, tắm rửa thay quần áo sạch sẽ.
Lúc trước quần áo của hắn bị nát tươm, vẫn luôn mặc chiến giáp gen, tuy rằng không tiêu hao lớn đối với thân thể, thế nhưng bình thường cũng không cần thiết như vậy.
Tắm rửa xong đi ra, Hàn Sâm tìm được chỗ trống duy nhất trong ký túc xá, cất đồ đạc của mình đi, sau đó thu dọn lại một chút.
“Phát hiện gen dị chủng.” Lúc Hàn Sâm lấy được khúc xương kia, nhất thời nghe được trong đầu vang lên âm thanh.
Hàn Sâm nhất thời mừng rỡ, hắn còn đang nghĩ rốt cuộc quy tắc Tí Hộ Sở ở bên ngoài có tác dụng gì, không ngờ rằng nhanh như vậy đã có đáp án, hơn nữa còn hữu dụng hơn so với trong tưởng tượng của hắn.
“Thứ này phải dùng như thế nào đây?” Hàn Sâm nghiên cứu kỹ càng khúc xương kia, không biết rốt cuộc làm sao mới có thể hấp thu gen dị chủng này.
Vận chuyển Gen Thuật, khúc xương không có động tĩnh, Hàn Sâm nhỏ Chân Huyết của mình lên, cũng không có động tĩnh gì.
Quy tắc Tí Hộ Sở cũng chỉ nhắc nhở một lần, sau đó cũng không có thông báo gì, rõ ràng nó không có khả năng giúp Hàn Sâm hấp thu.
“Chẳng lẽ ta phải ăn thứ này bên trong Tí Hộ Sở mới có tác dụng?” Hàn Sâm cố gắng cắn, cứng quá, hắn cắn muốn rụng cả răng cũng chả có tác dụng.
“Xem ra chỉ có thể nấu lên.” Hàn Sâm nghĩ.
Khúc xương không lớn, bên ngoài có màu đỏ tím, nhìn như đồ chơi kim loại, nếu như không phải tự tay Hàn Sâm tìm ra thì không thể tin nổi đây là bộ phận của sinh vật.
Hàn Sâm muốn đun nó để uống, nhưng thật sự không biết chủ ý này của mình có thể được hay không.
Dù sao cũng không có biện pháp khác, thà có còn hơn không, Hàn Sâm mua một cái nồi áp suất điện ở cửa hàng của căn cứ, định trở về ký túc xá nấu thử xem.
Trở lại ký túc xá, lấy một nồi nước, ném xương vào, đậy nắp và cắm điện, bật nồi áp suất, để cho nó nấu từ từ.
Vừa mới làm xong thì đã nghe thấy có tiếng từ cửa ký túc xá, có ba người Kate đầm đìa đầm mồ hôi đi vào, sau khi nhìn thấy Hàn Sâm hơi giật mình, sau đó dường như hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
Tin tức Hàn Sâm có thể khiến hoa chuông vang lên được Hardeman mời tới, trong căn cứ xem như ai cũng biết, cho dù lúc trước bọn họ không biết thì những thành viên nòng cốt quan sát Hàn Sâm thăng cấp thất bại trở về cũng bàn ra tán vào, cho nên chuyện này rất nhanh truyền khắp lực lượng săn bắn.
“Bạn tôi ơi, cứ thoải mái đi, không thể tiến hóa lần thứ hai là chuyện bình thường, không phải chuyện gì to tát, chín mươi chín phần trăm sinh vật không thể tiến hoá lần thứ hai, không phải vẫn sống sờ sờ đấy thôi.” Một người Kate võ vai Hàn Sâm nói, không hề có chút khách sáo, nhưng cũng không có ý trào phúng Hàn Sâm, ngược lại còn an ủi.
“Cảm ơn, ta không sao.” Hàn Sâm không để ý chuyện thăng cấp thất bại, những sinh vật khác thăng cấp thất bại sẽ không có cơ hội, nhưng hắn thì khác, hắn còn có Động Huyền Kinh và Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, hai thứ đó có thể tiếp tục tu luyện, vẫn còn hai cơ hội nữa.
Mà cho dù thất bại hết cũng không có gì to tát, hắn có thể nghĩ biện pháp hấp thu gen dị chủng, để bản thân tiếp tục tiến hóa, sự nghiệp của hắn cũng không chỉ có một cái tiến hóa lần thứ hai.
“Đừng nói cảm ơn bọn ta, ở đây bọn ta không nói lời này, ngộ nhỡ ngày nào đó gặp nguy hiểm ở trên chiến trường, thật sự có người nguyện ý hi sinh vì ngươi thì hai chữ cảm ơn này không đáng gì?” Một người Kate khác nói.
“Vậy ta nên nói gì?” Hàn Sâm cười hỏi.
“Đừng nói gì hết, có thuốc lá không? Cho ta điếu.” Người Kate kia nằm trên giường thuận miệng nói.
“Cái này ta không có, bình thường ta không hút thuốc.” Trước kia Hàn Sâm cũng thỉnh thoảng hút thuốc, nhưng bởi vì ở trong Tí Hộ Sở thời gian dài, có đôi khi không tìm được hút thuốc, sau một thời gian không biết đã cai thuốc từ khi nào.
“Thứ này là của ngươi à? Nấu cái gì đó?” Người Kate còn lại nhìn thấy nồi áp suất mà Hàn Sâm mang về, thuận miệng hỏi.
Hết chương 1720.
Bạn cần đăng nhập để bình luận