Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2795. Thần xui quỷ khiến

“Ha ha, Tiểu Sâm Sâm, bộ dạng hiện tại của ngươi thuận mắt hơn trước kia nhiều.” Tà Tình Đế vỗ đầu Hàn Sâm nói.
“Đi chết đi, ngươi đi đến chỗ tộc trưởng tộc Hoa Thần xem một chút, việc dùng hoa nữ vương chế tạo dịch gen đã xong chưa, ta cần dùng gấp.” Hàn Sâm hất tay Tà Tình Đế ra, dáng vẻ bây giờ quả thực là buồn bực vô cùng.
Tà Tình Đế cũng rất vui vẻ, lại võ vỗ đầu Hàn Sâm: “Tiểu Sâm Sâm chờ đó, Tà Tình đại ca ca nhà ngươi đi lấy giúp ngươi.”
“Chuyện thân thể ta xảy ra vấn đề đừng có nói ra ngoài.” Hàn Sâm lại dặn dò Tà Tình Đế một câu, tránh xuất hiện phiền toái.
Tà Tình Đế đồng ý, đi đến chỗ tộc trưởng tộc Hoa Thần, lấy dịch gen được chế tạo từ hoa nữ vương về, là một cái lọ có kích thước bằng lòng bàn tay, trong đó có một chất lỏng giống như pha lê tím.
Hàn Sâm mở lọ ra, uống một hớp, lập tức nghe thấy âm thanh nhắc nhở.
“Gen Thần Hóa +1… Gen Thần Hóa +1…”
Uống xong một ngụm này đã tăng thêm hai điểm gen Thần Hóa, mà trong bình vẫn còn dư lại hơn phân nửa chất lỏng.
“Đây mới là pháp chính xác để tăng gen Thần Hóa đó. Trước kia chỉ biết ăn thịt, ăn đến mức bể bụng mà cũng chẳng thêm được mấy điểm gen.” Hàn Sâm cảm thán trong lòng.
Sau đó lại thay đổi suy nghĩ: “Nếu có thể gia tăng gen Thần Hóa, điều này cho thấy thân thể của ta hẳn là không có vấn đề gì, tiến hóa bình thường. Nhưng tại sao lại biến thành dáng vẻ như hiện tại, hơn nữa cũng không cách nào sử dụng được lực lương?”
Trong lòng hắn có chút buồn bực, uống nốt chỗ dịch gen còn lại, tổng
cộng tăng thêm bảy điểm gen Thần Hóa, nhưng mà thân thể Hàn Sâm cũng không vì thế mà khôi phục lại, hắn vẫn không cảm giác được lực lượng trong cơ thể.
“Nếu như vẫn không thể khôi phục, vậy cũng chỉ có thể thu thập thêm một trăm điểm gen Thần Hóa, thử xem có thể thăng cấp lên cấp Phá Kiển hay không, có lẽ đến lúc đó là có thể khôi phục.” Hàn Sâm chỉ có thể an ủi mình như vậy.
Nhưng hiện tại lại gặp phải một chuyện vô cùng rắc rối. Trước kia Hàn Sâm có thể khống chế hồng bào đồng tử, mang theo hồng bào đồng tử đi săn giết những dị chủng thực vật kia, bọn chúng cũng không dám phản kháng.
Bây giờ Hàn Sâm không sử dụng được lực lượng, hiển nhiên cũng cũng không dám thả hồng bào đồng tử ra, cho nên muốn săn giết những dị chủng thực vật Thần Hóa kia trở nên có chút phiền phức.
Tộc Hoa Thần không có cường giả cấp Thần Hóa, Tà Tình Đế cũng chỉ mới cấp Vương, nơi này không có ai có thể săn giết dị chủng Thần Hóa.
“Chỉ có thể đợi mấy người Bảo Nhi và Tiểu Hồng Điểu tới đây, đến lúc đó là có thể săn giết dị chủng Thần Hóa rồi.” Hàn Sâm chỉ có thể tạm thời nhẫn nại. Sau khi Tà Tình Đế rời khỏi Hoa Viên Không Trung đi đón Bảo Nhi, Hàn Sâm ở trong Hoa Viên Không Trung tu luyện thuật gen, để có thể biến trở lại dáng vẻ trước đây.
Bởi vì không phải là thân thể bị thương, cho dù sử dụng thể Thần Linh siêu cấp thì cũng vẫn là dáng vẻ trẻ con, không thể khôi phục dáng vẻ bình thường trước kia.
Hôm nay Hàn Sâm ở trong hoa viên tư nhân của mình thử tu luyện thuật gen, kết quả vẫn không có chút phản ứng nào. Đúng lúc buồn bực, hắn lại trông thấy có người đẩy cửa đi vào hoa viên.
“Tà Tình Đế nhanh như vậy đã trở lại rồi sao?” Hàn Sâm hơi ngẩn ra, bởi vì trừ Tà Tình Đế ra, người của tộc Hoa Thần chắc chắn không dám một mình xông vào hoa viên của hắn.
Tuy nhiên, theo dự đoán của Hàn Sâm, Tà Tình Đế hẳn là không thể trở lại nhanh như thế mới đúng. Nhìn kỹ lại, quả nhiên không phải là Tà Tình Đế, mà là một lão đầu mặc bố y màu đen, đầu tóc và râu mép cũng đã hoa râm, vẻ mặt nhìn có chút hèn mọn.
Trong lòng Hàn Sâm rùng mình, hắn không nhớ rõ bên trong tộc Hoa Thần có một người như thế, nhưng nếu như không phải là người tộc Hoa Thần thì tại sao hắn lại có thể tiến vào Hoa Viên Không Trung?
Lão đầu đẩy cửa đi vào, liếc mắt liền thấy được Hàn Sâm, một đôi mắt cá chết nhìn Hàn Sâm từ trên xuống dưới, trong miệng vẫn còn thì thào tự nói: “Đúng là dị chủng, dáng vẻ năm sáu tuổi, chẳng qua hình như không phải mặc quần áo màu đỏ, đầu cũng không trọc, rốt cuộc là có phải cái này hay không?”
Hàn Sâm nghe xong trong lòng chấn động, theo như đặc điểm trong lời lão đầu kia nói, không phải là hồng bào đồng tử sao?
“Lão đầu này lại đến đây vì hồng bào đồng tử, nhưng sao hắn có thể vào được Hoa Viên Không Trung chứ?” Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ, trong lòng cũng có chút sốt ruột.
Thân thể của hắn bây giờ đang trong trạng thái này, ngay cả lực lượng cũng không sử dụng được, hoàn toàn không có đường sống.
Lão đầu lại không để ý đến Hàn Sâm, hai mắt ngưng ra hai luồng thần quang, quét bốn phía một vòng, sau đó lại thì thào lẩm bẩm: “Cả thành hoa đô cũng chỉ có một dị chủng dáng vẻ con nít như thế này, quần áo có thể thay đổi, tóc cũng có thể dài ra mà, đúng là hắn, không sai được.”
Hàn Sâm nghe mà đầu đầy vạch đen, lão đầu này lại nhận nhầm hắn thành hồng bào đồng tử. Hàn Sâm đang muốn lên tiếng giải thích mình không phải là hồng bào đồng tử, lại thấy lão nhân kia vung tay lên, lập tức một luồng lực lượng kỳ dị cuốn qua, trong nháy mắt đã cuốn Hàn Sâm quấn vào trong ống tay áo của hắn.
“Thủ đoạn thật là lợi hại!” Hàn Sâm chỉ thấy trong tay áo một mảnh hỗn độn, hoàn toàn không phân biệt ra đông tây nam bắc, hình như là một không gian độc lập.
“Thật là xui xẻo, làm sao hết lần này tới lần khác, vào đúng lúc này lại có một lão đầu quái dị như thế xuất hiện chứ.” Trong lòng Hàn Sâm buồn bực, nhưng mà bị vây trong không gian hỗn độn này, hắn lại không thể trốn thoát, cũng không có cách nào suy nghĩ được.
Quái lão đầu sau khi bắt được Hàn Sâm thì nhanh chóng ra khỏi Hoa Viên Không Trung. Dị chủng thực vật bên trong Hoa Viên Không Trung mặc dù nhiều, nhưng đường đường là Đạo Thánh còn chẳng coi những dị chủng thực vật cấp thấp này ra gì, trực tiếp mang theo Hàn Sâm chạy ra khỏi Hoa Viên Không Trung.
Lực cấm chế cường đại của Hoa Viên Không Trung cũng không ngăn cản được hắn lao ra ngoài.
Dọc đường sử dụng tinh không đi về phía trước, chỉ qua vài ngày, quái lão đầu cũng đã trở lại tinh cầu của mình.
“Đúng rồi, Bạch Vạn Giới muốn nó sống, đừng để nó chết.” Quái lão đầu nghĩ đến Hàn Sâm bị nhốt trong tay áo của mình mấy ngày, sợ hắn chết, tay áo vung lên, lập tức thả Hàn Sâm ra.
Quái lão đầu này dĩ nhiên là Đạo Thánh mà Bạch Vạn Giới mời tới, vốn dĩ đi trộm hồng bào đồng tử, ai biết thần xui quỷ khiến lại bắt được Hàn Sâm.
Hàn Sâm bị vây trong tay áo bảo tàng, bên trong là một mảnh hỗn độn, cũng không biết thời gian và vị trí. Mãi đến khi quái lão đầu thả hắn ra, hắn mới lập tức đặt mông ngã ngồi trên mặt đất.
Vừa liếc mắt đã nhìn quái lão đầu, sau đó lại nhìn bốn phía, phát hiện đây là một sơn cốc khắp nơi tràn đầy kỳ hoa dị thảo, trong cốc còn có một dòng suối nhỏ màu lam, thỉnh thoảng có các loại chim muông dị thú đi lại trong cốc.
“Cái này cho ngươi ăn.” Quái lão đầu thuận tay hái mấy trái cây trên cây bên cạnh vứt cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm tiếp được trái cây, ánh mắt phức tạp nhìn quái lão đầu. Hắn không biết mình rốt cuộc có nên giải thích hay không, bởi vì hắn không biết rốt cuộc quái lão đầu muốn bắt hồng bào đồng tử làm gì, nếu nói mình không phải hồng bào đồng tử, lão đầu này lại thấy mình vô dụng, một đao giết chết, thế thì phiền rồi.
“Ngươi bắt ta tới nơi này làm gì?” Hàn Sâm quyết định chưa giải thích vội, hỏi rõ ràng trước rồi tính.
Bắt ngươi tới đây đương nhiên là để đổi bảo bối.” Tâm trạng Đạo Thánh rất tốt, lấy bức Thiên Lũ Đồ kia ra, híp mắt cẩn thận thưởng thức, vẻ mặt say mê.
“Đổi bảo bối gì?” Hàn Sâm hỏi. “Đây chính là bảo bối.” Đạo Thánh vừa nhìn vừa nói.
Hàn Sâm ghé đến nhìn thoáng qua, phát hiện đó là một bức họa, trong đó vẽ một tiên nữ vạt áo phất phới, đang theo gió bay về cửu tiêu.
Hết chương 2795.
Bạn cần đăng nhập để bình luận