Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2747. Biển Táng Long

Khi nhận được Tọa Vong Kinh, Linh Lung và Lý Khả Nhi không còn thời gian đi theo Hàn Sâm nữa. Hai người đều bế quan tu hành, muốn nhân lúc cảm ngộ còn rõ ràng chuyên tâm tu luyện Tọa Vong Kinh.
Hàn Sâm lại không tập trung tu luyện Tọa Vong Kinh, tuy bản thân Tọa Vong Kinh rất thần kỳ nhưng phong cách lại không thích hợp lắm với hắn.
Hàn Sâm có thể tự mình lĩnh ngộ ra ý cảnh Thiên Chi Hạ, chính hắn đã đi con đường khác biệt với Tọa Vong Kinh, đương nhiên không muốn bước chân vào lối cũ Tọa Vong Kinh nữa. Hắn chỉ tham khảo Tọa Vong Kinh để hoàn thiện Thiên Chi Hạ của mình, từ đó khiến cho ý cảnh Thiên Chi Hạ có thêm một bước đột phá lớn.
“Ăn gen dị chủng Thần Hóa, gen Thần Hóa +1, độ tiến hóa 1%.”
Hàn Sâm lấy gen Thần Hóa mình tích trữ trước đây ra, quả nhiên bây giờ hắn đã có thể hấp thu luyện hóa nó, nhận được buff từ gen Thần Hóa.
Mấy ngày nay Hàn Sâm không làm gì khác, chỉ ăn hết toàn bộ máu thịt và gen của dị chủng Thần Hóa mà trước đó hắn vẫn để dành, cuối cùng tổng cộng thu được hai mươi ba điểm gen Thần Hóa.
Mỗi điểm gen Thần Hóa đều có sự nâng cao rất tốt với tố chất thân thể của Hàn Sâm, khiến cơ thể vốn mạnh mẽ của hắn càng trở nên cường tráng hơn.
“Xem ra cũng như trước đây, một trăm điểm gen Thần Hóa mới tiến hóa được chiến thể gen. Cũng may thi thể của một con dị chủng Thần Hóa có thể cung cấp khoảng mười điểm gen Thần Hóa, góp đủ một trăm điểm gen cũng không khó. Dị chủng Thần Hóa ở Thiên Ngoại Thiên rất nhiều, lúc này không giét còn đợi tới khi nào?” Trong đầu Hàn Sâm nảy ra suy nghĩ muốn săn giết dị chủng Thần Hóa.
Lấy bản đồ Thiên Ngoại Thiên ra, Hàn Sâm nghiên cứu những nơi gần đây có xuất hiện dị chủng Thần Hóa, cuối cùng lựa chọn đến biển Táng Long săn giết dị chủng.
Truyền thuyết kể rằng vùng biển này từng có một con rồng cấp Chân Thần ngã xuống, không biết là thật hay giả nhưng dị chủng Thần Hóa cấp cao rất ít khi xuất hiện ở biển Táng Long lại là sự thật.
Hàn Sâm chọn biển Táng Long cũng vì nguyên nhân này. Ở đó chỉ có một ít dị chủng Thần Hóa bản địa sinh trưởng, cũng khá an toàn.
Hàn Sâm vốn cho rằng thuyết phục Bảo Nhi ở nhà sẽ hơi khó khăn. Nhưng ai ngờ Hàn Sâm vừa nói, Bảo Nhi đã đồng ý ngay, cũng không khăng khăng muốn đi biển Táng Long với hắn, thật sự khiến Hàn Sâm bất ngờ.
Song nhìn Lục Nhĩ Ma Hầu rụt cổ ngồi xổm ở một bên, sắc mặt cực kỳ khó coi, Hàn Sâm lập tức hiểu ra Bảo Nhi lại tìm được đồ chơi mới rồi.
Để Bảo Nhi lại trông coi Tinh Thần Thụ, bản thân Hàn Sâm chuẩn bị sẵn sàng xong bèn đi biển Táng Long.
Vừa đến bên ngoài biển Táng Long, từ xa Hàn Sâm đã thấy có người đang chiến đấu ở ngoài khơi. Nhìn kỹ lại, hắn chợt phát hiện người đang đại chiến với dị chủng trên biển hóa ra lại là công chúa Bạch Vi của tộc Hoàng Cực, không khỏi ngẩn người.
Bạch Vi nhìn thấy Hàn Sâm nhưng không nói gì cả, chỉ tiếp tục chiến đấu với dị chủng Phi Ngư cấp Bán Thần Hóa kia. Đến tận khi chém chết dị chủng, nàng mới đứng trên mặt biển nhìn Hàn Sâm.
“Công chúa Bạch Vị, lâu rồi không gặp, sao ngươi lại ở đây thế?” Hàn Sâm hắng giọng nói.
Hồi đó Hàn Sâm được Bạch Vi đưa tới tộc Hoàng Cực, sau lại giết chết Bạch Dịch, còn giả mạo Bạch Dịch, hại Bạch Vi cho rằng hắn bị Bạch Dịch giết chết. Hơn nữa quan hệ giữa Hàn Sâm và tộc Hoàng Cực rất ác liệt, giờ gặp mặt nhau cũng thấy hơi gượng gạo.
“Ngươi có thể làm tằm của tộc Thái Thượng thì sao ta lại không?” Bạch Vi lạnh nhạt nói nhưng ánh mắt lại thay đổi.
Hàn Sâm lập tức hiểu ra, Tằm Chi Chiến lần trước có một nhóm tằm bị loại, chắc sau lần đó Bạch Vi đã được lựa chọn làm tằm.
Nhất thời hắn cũng không biết nên nói gì cả. Quan hệ giữa hắn và Bạch Vi quá vi diệu, đã từng đứng trên cùng một chiến tuyến nhưng hắn lại giết chết anh trai Bạch Vi, còn kết thù với tộc Hoàng Cực, thật sự không biết phải nói thế nào.
“Ngươi tới biển Táng Long săn giết dị chủng à?” Bạch Vi lại thản nhiên mở miệng hỏi.
“Đúng vậy.” Hàn Sâm khẽ gật đầu. “Nếu không chê ta vướng víu thì đi cùng nhau đi.” Bạch Vi nói.
Hàn Sâm sững người, không ngờ Bạch Vi lại đề nghị đi săn giết dị chủng cùng hắn.
“Nếu không tiện thì thôi.” Thấy Hàn Sâm không trả lời, Bạch Vi bèn xoay người chuẩn bị rời đi.
“Tiện chứ, sao lại không tiện? Có thể săn giết dị chủng cùng công chúa, tại hạ cầu còn không được.” Hàn Sâm vội vàng nói.
Trước kia, vì cứu Bảo Nhi, Bạch Vi còn không tiếc trở mặt với Bạch Dịch, Hàn Sâm luôn cảm thấy mình mắc nợ nàng.
“Gọi Bạch Vi đi.” Bạch Vị đáp, sau đó ánh mắt quan sắt khắp nơi nói: “Có rất ít dị chủng ở biển cạn, hơn nữa đẳng cấp cũng không cao. Nếu ngươi muốn săn giết dị chủng Thần Hóa thì phải xuống biển sâu mới có thể tìm được tung tích của chúng.”
“Vậy xuống biển sâu đi.” Hàn Sâm thật sự không phải người biết ăn nói, đặc biệt trong lòng hắn vẫn còn hơi hổ thẹn với Bạch Vi, hơn nữa thân phận của hai người lại khá khó xử. Cho nên Hàn Sâm nói rất ít, dọc đường theo Bạch Vi xuống biển sâu cũng không nói lời nào, bầu không khí có vẻ hơi gượng gạo.
Trong biển gặp được một vài dị chủng, Bạch Vi ra tay là có thể giải quyết dễ dàng. Nàng đã tiến bộ rất nhiều, tuy còn chưa thăng cấp Thần Hóa nhưng bản thân nàng đã là Bán Thần Hóa đỉnh cấp, Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền cũng luyện rất khá.
Lúc Bạch Vi dùng một quyền đánh chết con sứa Bán Thần Hóa, Hàn Sâm bất giác thở dài nói: “Thật không ngờ, mới đó không gặp nhau mà ngươi đã trưởng thành đến mức này rồi.”
Bạch Vi nhìn Hàn Sâm, lạnh lùng nói: “Trước đây cấp bậc của ngươi còn không bằng ta. Giờ ngươi đã thăng cấp Thần Hóa rồi mà ta vẫn chỉ là Bán Thần Hóa, thế cũng gọi là trưởng thành nhanh sao?”
Hàn Sâm sờ mũi, đành ngậm miệng lại.
Hai người tiếp tục lặn xuống biển sâu. Không lâu sau, từ xa đã thấy được một con quái ngư dài mười mấy mét đang nằm bò trên tầng cát dưới đáy biển. Quái ngư mình dẹt, cả người màu lam sẫm, phía sau là cái đuôi như tôm hùm, đẳng trước có một đôi càng như bọ cạp, dưới bụng mọc ra sáu cặp móng nhọn nhỏ dài.
Thoạt nhìn dị chủng này trông như tôm cua, lại hơi giống với bọ cạp, trông cực kỳ quái dị. Song trên người nó lờ mờ thấy được xích Trật Tự màu lam, rõ ràng là dị chủng cấp Thần Hóa.
Không có Linh Lung và Lý Khả Nhi ở gần, Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Kinh, trắng trợn đánh giá con dị chủng kia, rất dễ dàng thấy được nó là dị chủng Thần Hóa Nguyên Cơ.
Không đợi Hàn Sâm và Bạch Vi tới gần, con dị chủng đã phát hiện ra họ, lập tức cong người lên, xích Trật Tự màu lam trên người phun ra ngoài, nhuộm một vùng nước biển thành màu lam sẫm trong nháy mắt, khiến thất giác của Bạch Vi và Hàn Sâm chịu ảnh hưởng rất lớn, nhất thời không thể tìm được vị trí cụ thể của con dị chủng kia nằm ở đâu.
Hàn Sâm hơi nhíu mày, đang định toàn lực sử dụng Lĩnh Vực Động Huyền, lại đột nhiên thấy thân thể Bạch Vi khế run lên, sức mạnh hộ thân tản đi, ngã thẳng vào trong nước biển.
Hàn Sâm vội vã đưa tay chộp một cái, kéo Bạch Vi lại, đưa tay đỡ lấy nàng. Chỉ thấy làn da trên người nàng đã biến thành màu lam nhạt, trong suốt như ngọc thạch, rõ ràng đã trúng chiêu.
Hết chương 2747.
Bạn cần đăng nhập để bình luận