Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl
Đàn hạc trong tay của Bảo Cầm bị đứt một dây đàn, màu sắc cũng thay đổi, trên người từng làn khói bụi như hoa tươi nở ra trong bầu trời, những thứ đó đều là máu của cường giả Thần Hoá.
“Bảo Cầm không được rồi…” Hàn Sâm lập tức đứng dậy, đóng rubic Vạn Giới lại, lúc Bảo Cầm đang bị thương nặng nhìn về mắt của Ma Linh, Hàn Sâm nhân lúc này bay thẳng vào bên trong mắt của Ma Linh.
“Nhất định không được xảy ra chuyện đó!” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm cầu nguyện, mắt của Ma Linh giống như mắt của ác ma trong hư vô, máu đỏ như lửa, giống như không có thật thể, cũng không biết thú hồn Huyết Nhãn Yêu Thần có thể chiếu rọi vào bên trong hay không.
Một giây sau, Hàn Sâm phát hiện góc nhìn của bản thân đã thay đổi, nhìn thấy Bảo Cầm bị thương, trong lòng lập tức vui mừng, hắn biết bản thân đã tiến vào trong mắt của Ma Linh rồi.
Từ bên trong mắt của Ma Linh có thể nhìn ra ngoài, không giống với tưởng tượng của Hàn Sâm, hắn tưởng mắt của Ma Linh màu đỏ máu, nhìn ra bên ngoài thì cũng sẽ là một vùng màu đỏ.
Hàn Sâm phát hiện nhãn lực của bản thân lại không theo kịp tốc độ của Ma Linh, đành phải mở kính Tử Đồng Thần Điệp mới có thể thấy rõ góc nhìn của Ma Linh, nếu không thì cái hắn thấy sẽ giống như ngồi trên tàu điện cao tốc nhìn ra phong cảnh gần bên ngoài cửa sổ, cảnh tượng xung quanh di chuyển nhanh như chớp, trông mơ hồ nhìn thấy rõ.
Mở kính Tử Điệp Thần Đồng lên, cuối cùng Hàn Sâm cũng nhìn thấy rõ mọi thứ, lúc này Ma Linh đã đứng trước mặt của Bảo Cầm, hắn thấy tất cả dây đàn của đàn hạc trong tay Bảo Cầm đều đã bị đứt, mà bàn †ay giống như quỷ mị của Ma Linh đó đã xuyên qua đàn hạc, cắm vào ngực của Bảo Cầm.
Thần Huyết giống như khói bụi không ngừng bay ra ở miệng vết thương, Bảo Cầm cắn mạnh răng, cơ thể bạo phát ra ánh sáng rực rỡ loá mắt, bàn tay ở trên dây đàn đã không còn hoàn hảo kéo đàn hạc một cái.
Dường như có dây đàn vô hình xuất hiện ra dưới ngón tay của hắn, mỗi một dây đàn đều bạo phát ra một luồng sóng âm kỳ dị, khiến cho bầu trời trước mặt bị xé toạc ra, hình thành nên một vòng xoáy không gian khổng lồ, những đám mây lân cận đều bị nuốt hết vào trong, Bảo Cầm và Ma Linh cũng đều bị kéo vào trong vòng xoáy đó.
Thân hình của Ma Linh vừa động, lập tức cưỡng ép dịch chuyển ra ngoài, cơ thể của Bảo Cầm lại đã bị vòng xoáy không gian đó nuốt vào trong, trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn, vòng xoáy không gian đó đã thu hẹp lại rồi biến mất.
“Hứt!” Ma Linh lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người đi về phía Luân Hải Ma Xa, nhưng Vân Đoan Cự Long kéo xe đó đều đã chết rồi, Ma Xa ở đó không hề di chuyển.
Ma Linh tiện tay vung một cái, chỉ thấy mây trời cuồn cuộn, những đám mây đó hoá thành từng cơn gió lốc khiến những đám mây ở xung quanh đều bị ngưng tụ lại, không lâu sau những cơn gió lốc đó đã hoá thành những con Vân Long, gầm gừ đi đến phía trước Luân Hải Thạch Xa.
Hàn Sâm nhìn đến nỗi trừng mắt há miệng, thủ đoạn này của Ma Linh quả thực có vài phần nghịch thiên, có thể vung tay một cái là ngưng tụ ra Vân Đoan Cự Long, quả thực đáng sợ đến cực điểm.
“Nhất định không thể để hắn phát hiện, nếu không cho dù có thể làm mù đôi mắt của hắn, thì ta cũng khó thoát.” Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ.
Ma Linh trở về trên Hải Luân Ma Xa, những con Vân Đoan Cự Long đó lập tức kéo Ma Xa, đi về nơi xa của mây trời.
Tất cả dị chủng và Vân Thú ở lân cận đều bị huỷ diệt, nhưng chiếc thạch xa này lại không bị phá huỷ, trong cuộc đại chiến như thế, thậm chí còn chẳng có chút tổn hại nào, cũng không biết chiếc thạch xa này được chế tạo từ chất liệu gì.
Hàn Sâm muốn mượn mắt của Vân long trốn đi, nhưng mà những con Vân Long đó hoàn toàn không dám nhìn Ma Linh, Ma Linh cũng không thèm nhìn vào mắt của bọn chúng, vậy nên Hàn Sâm mãi vẫn không tìm được cơ hội.
“Không sao cả, nếu như Ma Linh đã không phát hiện ra ta, vậy hắn vẫn sẽ có cơ hội nhìn vào mắt của những sinh vật khác, sớm muộn gì ta cũng có thể trốn được.” Ma Linh không phát hiện ra hắn, Hàn Sâm ngược lại thấy thả lỏng hơn không ít.
Ngồi ở bên trong Ma xa, Ma Linh cũng không nhắm mắt lại mà luôn nhìn thẳng về phía trước, cũng không biết có phải là do hắn không thể nhắm mắt lại hay không.
Xuyên qua mắt của Ma Linh, Hàn Sâm có thể nhìn thấy phần bên trong ở đẳng trước của Ma xa, chỉ thấy trên phiến đá nội bích đó lại có khắc một số chữ.
Bởi vì mắt của Ma Linh chỉ có hai màu đen trắng, Hàn Sâm cũng không nhìn ra những chữ đó có màu gì, trong tầm mắt của Ma Linh chữ đó chỉ có một màu đen nhạt.
Những chữ chẳng chịt đó lớn chừng con ruồi con nhặng thôi, nhưng mà nếu nhìn kỹ những chữ đó thì sẽ phát hiện chữ nào chữ nấy đều cứng cáp cổ xưa, giống như bao hàm cả vũ trụ huyền bí vô tận vậy.
Hết chương 2453.
Bạn cần đăng nhập để bình luận