Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 198: Học Tỷ Bao Nuôi Cậu

Văn Tú Tú phỏng vấn xong, càng cảm thấy trường quân độ Hắc Ưng không có một chút hy vọng thắng lợi nào, không nói tới thực lực đoàn đội vốn yếu nhược, khi cô phỏng vấn, ngay cả mặt của Âu Dương Tiểu Tán cũng không nhìn thấy.
- Được rồi, vẫn nên xem nhiều tư liệu về trường quân đội Thánh Đức đi, đợi đến khi phát sóng trực tiếp, nói thêm mấy lời về tình huống Thánh Đức vậy.
Văn Tú Tú trở về phòng mà trường học sắp xếp cho cô, tùy tiện viết một bản báo cáo để ứng phó, sau đó lại lên Internet tra xét tình huống hiện tại của Thánh Đức.
Bản thân cô rất ưa thích hạng mục Hắc Bạch Quyền, nến mới muốn làm tiết mục về Hắc Bạch Quyền, đương nhiên sẽ không lạ lẫm gì trận đấu Hắc Bạch Quyền, cô nghiên cứu rất nhiều về các trường quân đội.
Cô rất nhanh đã tìm được tư liệu về trường quân đội Thánh Đức trên Internet, trên trang chủ của trường quân đội Thánh Đức, cũng nhìn thấy không ít hình ảnh thành viên đối chiến của trường quân đội Thánh Đức.
Fan hâm mộ của trường quân đội Thánh Đức, đối với trận chiến với trường quân đội Hắc Ưng đều rất vui vẻ, bọn họ đều cho rằng chỉ cần tùy tiện đánh một trận là có thể có một khởi đầu tốt đẹp.
Thực tế cũng gần như vậy, vị trí xếp hạng trong cuộc thi cá nhân Hắc Bạch Quyền của năm tuyển thủ chính thức của trường quân đội Thánh Đức, thì có bốn người lọt vào top hai mươi người đứng đầu, trong đó Nạp Lan Thừa Nặc còn giữ vị trí cao.
Trái lại trường quân đội Hắc Ưng, ngoại trừ Âu Dương Tiểu Tán, chỉ có một người có thể chen vào top 100, ba người còn lại kia ngay cả xếp hạng cũng không có, đối lập hai bên, nhìn thế nào thì trường quân đội Hắc Ưng cũng không thể thắng được.
Lúc trước Âu Dương Tiểu Tán không muốn tốn thời gian để dự thi, kỳ thật cũng bởi vì biết rõ căn bản không có khả năng thắng, cho nên mới không muốn tốn thời gian vào một trận đấu đã biết trước kết quả.
Văn Tú Tú càng xem tư liệu về trường quân đội Thánh Đức, càng thấy được trận đấu này căn bản không có gì gây cấn, cô thật sự không rõ, Phương Minh Toàn để cô đến quay trực tiếp một trận đấu như vậy có ý nghĩa gì, cũng nhìn không ra kinh hỉ ở chỗ nào.
Văn Tú Tú nghĩ, đây là Phương Minh Toàn chỉ muốn ứng phó qua loa với cô, hiện tại cô ta đã hạ quyết tâm, đến khi quay trực tiếp trận đấu này, sẽ giới thiệu nhiều hơn về trường quân đội Thánh Đức.
Hàn Sâm cùng lão Thạch, Lữ Mông tới nhà kho số 7 để luyện tập điều khiển chiến giáp, bởi vì sắp tới ngày tranh tài, nên dù vết thương của Hàn Sâm đã khỏi rồi, nhưng hắn cũng không tới Tí Hộ Sở nữa.
- Tôi nói lão tam này, tại sao luôn không thấy ba người Manh Manh thế?
Ba người ngồi nghỉ ngơi ở bên cạnh, vu vơ trò chuyện.
- Cậu hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai.
Hàn Sâm thuận miệng nói.
Thực ra hắn biết rõ, Vương Manh Manh vẫn luôn ở Tí Hộ Sở, người có xuất thân như cô ấy, căn bản không cần lo lắng tới chuyện thi tốt nghiệp, thậm chí ngay cả sau khi tốt nghiệp đi làm cái gì, đều đã sớm có sắp xếp, hiện tại nhiệm vụ chủ yếu nhất của cô ấy chính là nhanh chóng tăng tố chất thân thể mình lên, cho nên trong trường học rất ít khi có thể gặp được cô ấy, phần lớn thời gian của cô đều ở trong Tí Hộ Sở.
Vương Manh Manh không đến, hai người Vương Thuần cũng không có nhiều hứng thú với chiến giáp, cho nên rất ít khi xuất hiện ở câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng, thường xuyên tới đây nhất là chủ nhiệm béo và khỉ ốm, mà ngay cả mấy người Hàn Sâm bọn hắn, cũng cách năm ba ngày mới tới một lần, câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng so với trước kia cũng không có gì thay đổi.
Sau khi chủ nhiệm béo và khỉ ốm luyện tập xong cũng đi tới, năm nam sinh tụ chung một chỗ, nội dung nói chuyện tự nhiên rất nhanh đã chuyển đến đề tài nữ sinh.
- Mọi người có nghe nói không, trong trường học của chúng ta có một nữ sinh viên trao đổi, vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp rồi, đặc biệt là cái gì kia, thực sự là hung khí nhân gian, được công nhận là nhũ thần trong trường học.
Chủ nhiệm Béo câu hưng phấn nói.
- Thôi đi, Hoàng Phủ Bình Tình thôi mà, chuyện này có người nào không biết.
Mấy người đều khinh bỉ nhìn y một cái.
- Các cậu đừng nóng vội, các cậu cũng biết là Hoàng Phủ Bình Tình, vậy các cậu có biết Hoàng Phủ Bình Tình có bối cảnh gì không?
Chủ nhiệm béo vội la lên.
- Chuyện này chúng tôi làm sao biết, chẳng lẽ anh biết?
Lão Thạch hỏi chủ nhiệm béo.
- Đương nhiên, cậu không nhìn béo tôi là ai.
Chủ nhiệm béo dương dương đắc ý nói:
- Tôi nói cho các cậu biết, Hoàng Phủ Bình Tình không tầm thường, người lớn lên xinh đẹp, bối cảnh gia đình nói ra sẽ dọa chết các cậu.
- Chủ nhiệm béo à, anh đừng thừa nước đục thả câu nữa, biết được cái gì thì nói đi.
Khỉ ốm có chút nóng nảy nói.
Chủ nhiệm béo hắng giọng một cái, lúc này mới tỏ vẻ thần bí nói:
- Có nghe nói về võ đạo quán Chiến Thần chứ?
- Cái này có ai chưa từng nghe nói, là võ đạo quán số một số hai trong Liên Minh, chi nhánh trải rộng khắp các hành tinh.
Lão Thạch nói.
- Đúng, chính là võ đạo quán Chiến Thần, các cậu đều biết võ đạo quán Chiến Thần, vậy hẳn là có nghe nói quán chủ võ đạo quán Chiến Thần gọi Hoàng Phủ Hùng Thành, người này chính là ông nội của Hoàng Phủ Bình Tình học tỷ.
Chủ nhiệm Béo nói.
- CMN, thật hay giả thế?
Mấy người lão Thạch đều mở to hai mắt nhìn.
- Tuyệt đối không thể giả được, cha tôi làm việc trong võ đạo quán Chiến Thần mà, trước kia quán chủ có mở tiệc tối mừng Hoàng Phủ Bình Tình tham gia võ đạo quán đầy năm mà.
Chủ nhiệm Béo lại nói.
- Vậy thì thật lợi hại, nếu ai lấy được Hoàng Phủ Bình Tình học tỷ, vậy thì đúng là đạt được cả người lẫn của rồi, chỉ tùy tiện lấy được một chút của Hoàng Phủ Hùng Thành, cũng bằng chúng ta phấn đấu mấy đời rồi.
Khỉ ốm nói với vẻ mơ ước.
- “ắc hắc, nào có dễ dàng như vậy, với thân phận bối cảnh này, làm sao có thể để ý tới chúng ta.
Chủ nhiệm béo cười nói.
- Đáng tiếc lão tam đã có Kỷ đại mỹ nữ, bằng không cũng có thể đi thử một lần, với kiểu da mềm thịt trắng như lão tam thì nhất định sẽ có hi vọng, nói không chừng Hoàng Phủ Bình Tình sư tỷ nhìn hợp mắt, sẽ bao nuôi lão tam luôn ấy chứ.
Lão Thạch cười nói.
- Tôi muốn bao, cũng không biết Hàn học đệ có đồng ý hay không.
Đột nhiên một giọng của nữ sinh vang lên, khiến đám lão Thạch vô cùng hoảng sợ.
Cả đám vội ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một phụ nữ trước lồi sau lõm, vô cùng xinh đẹp không biết từ khi nào đã tiến vào nhà kho số 7, lúc này đang mỉm cười đi tới phía bọn hắn.
- Hoàng Phủ Bình Tình!
Mấy người lão Thạch đều mở to hai mắt nhìn, không thể tin được lại nhìn thấy người mà họ đang bàn luận.
Bọn họ đang nói về Hoàng Phủ Bình Tình, Hoàng Phủ Bình Tình lại đột nhiên xuất hiện, khiến bọn họ giật nảy mình.
Hoàng Phủ Bình Tình lại đi thẳng tới trước mặt Hàn Sâm, nháy mắt mập mờ nói:
- Hàn học đệ, học tỷ bao nuôi cậu, cậu có điều kiện gì có thể tùy tiện nói, học tỷ cam đoan không trả giá.
Mấy người lão Thạch đều trợn mắt há miệng, gần như có thể nhét cả một nắm đấm vào, ánh mắt nhìn Hàn Sâm, rõ ràng là đang nhìn một tên súc sinh.
- Khụ khụ, Hoàng Phủ học tỷ đừng nói đùa.
Hàn Sâm không cho rằng người phụ nữ này muốn phát sinh chuyện gì với hắn, chủ yếu là muốn kéo hắn nhập bọn mà thôi.
- Tôi cũng không nói giỡn, chỉ sợ cậu không chịu thôi, nếu cậu chịu thì… một năm 100 triệu học tỷ cũng đồng ý ra.
Hoàng Phủ Bình Tình cười như không cười nói ra.
- Khụ khụ, học tỷ, có chuyện gì chúng ta ra ngoài rồi nói sau.
Hàn Sâm vội vàng đứng lên nói, hắn sợ chính mình còn ở đây, sẽ bị lão Thạch bọn họ dùng ánh mắt bắn chết.
- Súc sinh, lão tam tuyệt đối là một tên súc sinh!
Nhìn Hàn Sâm và Hoàng Phủ Bình Tình cùng rời đi, lão Thạch phẫn nộ kêu lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận