Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2203. Tiếng trống uy phong

“Con gái ta xuống tay không biết nặng nhẹ đâu, như vậy cũng có thể sao?” Hàn Sâm xác nhận lần nữa.
Nhân viên công tác tươi cười, chỉ vào căn cứ nói: “Căn cứ này có thiết bị chuyên hút âm, dù là cường giả cấp Vương đánh Ngọc Cổ thì đa phần sóng âm cũng sẽ bị hút vào, chỉ có một chút dư âm truyền ra ngoài. Về việc này ngài có thể yên tâm tuyệt đối, nếu như bởi vì hạng mục đăng ký có vấn đề, Vạn Giới Bảo Khố chúng ta sẽ chịu mọi trách nhiệm.”
“Vậy thì tốt.” Hàn Sâm gật đầu, hắn muốn hỏi cho rõ ràng vì sợ gây ra chuyện gì không hay.
Hắn từng nghe tiếng trống Huyết Hạt Ngọc Cổ, nó khác hẳn so với âm thanh của Ngọc Cổ bình thường. Ngọc Cổ bình thường là sóng âm khuếch tán, phạm vi công kích sẽ không quá tập trung.
Nhưng Huyết Hạt Ngọc Cổ lại không như vậy, tiếng trống của nó giống như nọc đuôi bọ cạp. Một tiếng trống vang, âm thanh như hóa thành một cây châm độc đâm xuyên từ đỉnh đầu xuống, cảm giác kia thật không thể hình dung nổi.
Lúc đó Bảo Nhi chỉ tiện tay gõ một cái mà Hàn Sâm và Hoàng Phủ Tĩnh đã suýt đi đời, nếu Bảo Nhi lại đánh mạnh thêm chút nữa, nói không chừng thật sự sẽ chết người mất.
“Các vị bằng hữu, con gái ta xuống tay không biết nặng nhẹ, nếu như các vị không có chuyện gì thì xin hãy đi trước một bước, còn nếu có việc thì mời tránh đi chốc lát để khỏi bị ngộ thương.” Hàn Sâm liếc mắt nhìn qua đám vương công quý tộc trong đại sảnh, chủng tộc gì cũng có, lỡ đánh một trống mà giết chết hết cả thì không biết sẽ đắc tội bao nhiêu chủng tộc đây.
“Chỉ là một trống mà thôi, gõ thì gõ đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?” Phần lớn người tới được đây đều là cường giả tu luyện năng lực hệ âm, bọn họ đều đang chờ để nhìn xem rốt cuộc Huyết Hạt Ngọc Cổ có uy lực thế nào, ai lại chịu tránh đi chứ.
“Khụ khụ, nếu các vị không định rời đi thì nên làm một số công tác phòng ngự bảo vệ bản thân, lỡ có tổn thương gì cũng đừng đổ tội đầu cha con chúng ta đấy.” Hàn Sâm lại nói.
“Ai trách ngươi đâu? Có ngươi nói nhảm là nhiều, thế có gõ không nào? Muốn gõ thì gõ nhanh đi, không gõ được thì mau để Ngọc Cổ xuống rồi cút đi.” Đông đảo vương công quý tộc đều không nhịn nổi.
“Haiz, lời cần nói ta cũng nói rồi đó, các vị tự bảo trọng nhé.” Hàn Sâm nói xong bèn thả Bảo Nhi xuống, bản thân lui về phía sau hai bước, sau đó triệu hồi kết giới bao phủ mình, Hoàng Phủ Tĩnh, nhân viên công tác với cái bàn kia vào rồi nháy mắt với Bảo Nhi ngoài kết giới, nói: “Bảo Nhi, con gõ đi, đừng dùng lực quá mạnh nha.”
Hàn Sâm cũng bao phủ nhân viên công tác vào vì sợ họ sẽ bị tiếng trống của Huyết Hạt Ngọc Cổ làm bị thương, đến lúc đó ngay cả việc đăng ký cũng thể hoàn thành được.
Đám người thấy dáng vẻ Hàn Sâm nghiêm túc lạ lùng như vậy thì có chút xem thường.
Đúng như lời nhân viên công tác nói, nơi này có thiết bị hút âm đặc biệt được thiết kế dành riêng cho Cổ tộc, cho dù cường giả cấp Vương gõ vang Ngọc Cổ ở đây cũng sẽ không có tác dụng quá mạnh mẽ, Huyết Hạt Ngọc Cổ có là Ngọc Cổ đột biến thì để một đứa trẻ đánh cũng chẳng có vấn đề gì lớn cả.
Đám người vừa nghĩ vậy đã thấy Bảo Nhi ôm lấy Ngọc Cổ, tay nhỏ vỗ lên mặt trống.
Tùng!
Bàn tay nhỏ bé đánh vào mặt trống, lập tức nghe được một tiếng trống vang nặng nề truyền ra, bọn họ còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy như có một cây thép đâm thẳng từ đỉnh đầu mình xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận