Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2433. Tiên Đoán Trở Thành Sự Thật

“Việc này thật sự có chút quỷ dị!” Hàn Sâm tự lẩm bẩm.
Bên trong một gốc cây An Hồn ở thành Độ Thần lại có một cô gái được bao bọc trong quả trứng cây, trên lưng cô gái đó còn có hình xăm Cửu Mệnh Huyết Miêu. Hàn Sâm suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được những chuyện này có liên quan gì đến nhau.
Hàn Sâm đã thấy qua hình xăm Cửu Mệnh Huyết Miêu trên lưng của cô gái kia, nó giống hệt hình xăm trên lưng của Linh, không khác nhau mấy nên Hàn Sâm mới giật mình như thế.
“Cô gái trong quả trứng cây có thể nào là em gái của Linh? Hình như không liên quan lắm. Thành Độ Thần không biết đã sụp đổ mấy trăm triệu năm, Linh mới sống được bao lâu chứ? Nói thế nào cũng thấy không có liên quan. Nhưng tại sao hình xăm trên lưng nàng lại giống với hình xăm đó chứ? Là biểu tượng của cùng một tổ chức à? Biểu tượng của Huyết Mệnh giáo là Cửu Mệnh Huyết Miêu, nhưng lịch sử của Huyết Mệnh giáo dường như không lâu bằng sự sụp đổ của thành Độ Thần…Lão Miêu chết tiệt kia…Hắn chắc chắn biết rất nhiều chuyện…” Hàn Sâm càng nghĩ càng thấy đau đầu, hận không thể bắt lão Miêu đó tới đây, treo lên đánh một trận, tra hỏi tất cả những gì hắn biết.
Răng rắc!
Ngay lúc Hàn Sâm đang suy tư thì chợt nghe thấy một tiếng giòn tan, trên quả trứng cây màu vàng kim xuất hiện một vết nứt.
“Lễ nào cô gái trong này còn sống?” Hàn Sâm giật mình, không khỏi lùi về sau mấy bước.
Kính phu nhân, Dạ Phong và Hàn Sâm phản ứng không khác nhau lắm, nhưng sau khi lùi được vài bước, họ lại dừng lại, bởi vì họ không thể rút lui ngay lúc này, Tinh Hồng Huyết Nhãn trên người họ vẫn chưa được giải trừ, có chạy thì cũng là một con đường chết khác.
Hàn Sâm thì khác, mặc dù hắn cũng bị trúng Tinh Hồng Huyết Nhãn, nhưng hắn không phải không có cách giải trừ, hắn chỉ sợ sức mạnh kỳ lạ này sẽ truyền nhiễm, sợ Bảo Nhi và Ninh Nguyệt sẽ bị trúng chiêu, nên hắn mới đi theo bọn họ xem xét một chút, nếu có thể giải trừ tận gốc thì đương nhiên là tốt nhất, nếu không giải trừ được, hắn cũng có thể dùng thể Thần Linh Siêu Cấp chống lại Tinh Hồng Huyết Nhãn của chính mình.
Không có nguy hiểm quá lớn thì thôi, hiện tại đột nhiên xảy ra tình huống không kiểm soát được, Hàn Sâm đã nảy sinh ý định chạy trốn.
Nhưng trước khi Hàn Sâm quay người định trốn đi, đã nghe thấy một rắc, quả trứng cây to lớn bao bọc cô gái tóc vàng giống như thủy tinh vỡ nứt, trong tích tắc vỡ tan.
Nhìn những mảnh trứng cây rơi xuống đất, Dạ Phong nghiến răng phất †ay, từng đường xích trật tự giống như màn đêm cuốn tất cả mảnh vỡ.
Quả trứng cây lớn vỡ tan, nhưng cô gái vẫn lơ lửng trên không, vẫn cuộn tròn như vậy, trông thật đáng yêu, trên người toát ra một mùi thơm kỳ lạ, mùi thơm có phần giống với mùi của trứng cây An Hồn, nhưng dễ ngửi hơn, thoang thoảng mùi hoa lan nhưng lại giống mùi xạ hương như có như không.
“Mặc kệ ngươi là cái gì, cứ giết trước rồi nói sau.” Từng chuỗi dạ xích trật tự lượn lờ trên người Dạ Phong, nó ngưng tụ lại trên thanh kiếm gãy trong tay hắn, sau đó mạnh mẽ chém vào cô gái.
Dạ Phong không có lựa chọn nào khác, đành phải tiếp tục đi về phía †rước, nếu không sức mạnh của Tinh Hồng Huyết Nhãn trên người sẽ khiến hắn phát điên, hoàn toàn không có khả năng trốn thoát.
Kiếm Mạc Bóng Đêm trong nháy mắt xé rách hư không, chém về phía cô gái vẫn đang ngủ say.
Nhưng thân thể của cô gái dường như được một cỗ sức mạnh vô hình bảo vệ, dạ xích trật tự cách thân thể nàng khoảng một thước thì vỡ nát, hoàn toàn không có cách nào tới gần thân thể của nàng.
“Yaaaal” Dạ Phong gầm lên nhưng sấm, thanh kiếm gấy trong tay hắn vẫn điên cuồng chém về phía trước, vì dạ xích trật tự không thể đả thương được cô gái nên hắn mang tất cả hy vọng ký thác vào thanh kiếm gãy trong tay.
Kiếm gãy có thể chém cây An Hồn ra nhưng không thể chém được làn da của cô gái.
Lưỡi kiếm chạm đến thân thể nàng cũng vỡ nát giống như dạ xích trật tự, hắn vẫn hung hăng chém về phía trước nhưng tốc độ đã chạm đi rất nhiều, tựa như có một đoàn vật vô hình bị thanh kiếm gãy mở ra từng chút một.
Lưỡi kiếm ngày càng đến gần chiếc cổ trắng noãn của cô gái, lưỡi kiếm nhanh đến sắp dán vào da mặt của nàng.
Nhưng vào lúc này, mắt của cô gái kia bỗng nhúc nhích, tựa như sắp mở ra, trong im lặng mái tóc vàng tự động bay tán loạn.
Thanh kiếm gãy bị tóc của nàng quấn lấy, không có cách nào để tiếp tục chém nữa.
Dạ Phong cảm thấy hoảng sợ, thanh kiếm gấy này có thể chém cây An Hồn ra, vậy mà lại không thể chém đứt được mái tóc vàng óng của cô gái.
Dạ Phong cầm thanh kiếm gãy, xích trật tự trên người hắn điên cuồng bạo phát, muốn rút thanh kiếm gãy trong tóc của cô gái ra nhưng hắn dùng sức rút vài lần, thanh kiếm gãy vẫn không hề động đậy.
Lúc này, đôi mắt của cô gái rốt cuộc cũng mở ra, một đôi mắt có đồng †ử màu vàng kim, nàng hờ hững nhìn Dạ Phong trước mặt rồi nghi hoặc nhìn về phía trước.
Dạ Phong cũng coi như quyết đoán, thấy không rút thanh kiếm gấy ra được, trực tiếp quăng kiếm chạy đi.
Về phần Hàn Sâm và Kính phu nhân, khi Dạ Phong phóng về phía cô gái, bọn họ đã quay đầu bỏ chạy rồi.
Nói về khả năng chạy trốn thì chắc chắn Hàn Sâm có trình độ cao nhất, hắn chạy còn nhanh hơn Kính phu nhân, người lao ra trước tiên.
Kính phu nhân tuy rằng không chậm, nhưng chung quy cũng đã rơi xuống cấp Vương nên không nhanh bằng Dạ Phong, trong nháy mắt đã bị Dạ Phong vượt qua.
Hàn Sâm mở lĩnh Lĩnh Vực Động Huyền ra, mọi thứ xung quanh đều trong tầm mắt, nhìn thấy tốc độ của Dạ Phong không hề suy giảm, tựa như trong nháy mắt đã có thể vượt qua hắn.
Nhưng đúng lúc này, Hàn Sâm nhìn thấy Kính phu nhân ở phía sau, giống như bị một sức mạnh nào đó đánh tấn công phía sau, thoáng cái té nhào trên mặt đất, miêng phun ra máu tươi, mà cạnh người Hàn Sâm, cô gái tóc vàng không biết từ lúc nào đã đứng ở đó, ngay cả Lĩnh Vực Động Huyền cũng không biết nàng xuất hiện ở đó khi nào.
Phốc!
Dạ Phong muốn vượt qua người Hàn Sâm, suýt chút nữa là đâm vào người cô gái tóc vàng, trên mặt hắn lộ vẻ kinh hãi, cưỡng ép thân thể dừng lại.
Đáng tiếc, mọi chuyện đã quá muộn, cô gái tóc vàng cầm thanh kiếm gãy trong tay,đâm thẳng vào tim Dạ Phong.
Vào giờ phút này thời gian như ngừng trôi, Kính phu nhân ngã trên mặt đất, Hàn Sâm và cô gái tóc vàng đứng song song nhau, thanh kiếm gãy trên tay cô gái tóc vàng đâm thẳng vào ngực Dạ Phong, mọi thứ giống hệt như cảnh trong bức tranh thứ tư, hoàn toàn không có gì khác biệt.
“Lẽ nào bức tranh đó thật sự là bức tranh tiên tri?” Vô số ý nghĩ lóe lên trong đầu Hàn Sâm, chỉ có một điều chắc chắn là không thể thoát khỏi cô gái, ngay cả một cường giả Thần Hoá như Dạ Phong thì tốc độ vẫn
chậm hơn cô gái tóc vàng rất nhiều.
Dạ Phong trúng kiếm, nhưng vẻ mặt hắn không thay đổi, vết thương trên ngực cũng không có máu chảy ra, thân thể hoà tan vào bóng đêm, hòa thành một thể với bóng tối, muốn trốn vào hư không.
Cô gái tóc vàng vẫn giữ nguyên tư thế trước khi đâm kiếm gãy, mí mắt cũng không nhúc nhích lấy một cái, ánh mắt vẫn lãnh đạm như vậy, tựa như không có tiêu cự.
Tuy nhiên, hoa văn trên thanh kiếm gãy lại phát ra những ngọn lửa vàng kim, khiến thanh kiếm gãy bốc cháy như mặt trời, tỏa ra ánh sáng vàng kim đáng sợ.
“AI” Dạ Phong đã hoà vào bóng tối, ngay cả thanh kiếm gãy cũng không đả thương được, vậy mà ánh sáng Mặt Trời vừa chiếu, lập tức hét lên thảm thiết.
Cơ thể hắn tan trong ánh sáng tựa như bóng tối bị ánh sáng mặt trời xua tan, chẳng qua là nó hoàn toàn tan biến trong tích tắc, ngay cả sinh cơ cũng triệt để bị cắt đứt tán loạn.
Hàn Sâm nhìn mà tê cả da đầu, đây là cường giả Thần Hoá, vậy mà lại trực tiếp bị xoá bỏ như vậy.
Hết chương 2433.
Bạn cần đăng nhập để bình luận