Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 790: Nhất Kích Tất Trúng

- Anh tên gì?
Hàn Sâm hỏi người kia.
- La Ẩn.
Người kia trả lời rất thản nhiên, y không phải là người lạnh lùng.
- Tại sao lại xung đột với người của Thiên Sứ Gen?
Hàn Sâm lại hỏi.
- Bởi vì sợ phiền toái.
La Ẩn bất đắc dĩ dang hai tay ra nói.
Hàn Sâm lại nở nụ cười:
- Bởi vì sợ phiền toái nên bị người của Thiên Sứ Gen đuổi giết, hình như anh không biết tính toán quá nhỉ.
- Tôi vốn cũng không phải là một người thông minh, cũng không biết tính toán.
La Ẩn giận dữ nói.
Hàn Sâm cảm thấy La Ẩn này rất thú vị, nhưng trên thực tế hắn lại chẳng hỏi được gì, người này không chỉ thú vị, hơn nữa còn không đơn giản.
- Cậu thật sự là Kim Tệ?
La Ẩn đánh giá Hàn Sâm rồi hỏi.
- Coi là thế đi.
Hàn Sâm đáp.
- Đáng tiếc tôi bị thương, nếu không tôi rất muốn đánh với cậu một trận.
La Ẩn nói ra.
- Hình như anh vừa quên, anh mới vừa nói là nợ tôi một mạng.
Hàn Sâm nói với La Ẩn.
- Hai chuyện này cũng không xung đột, tôi đánh với cậu một trận, nếu như thắng cậu cũng sẽ không giết cậu, coi như là trả cậu một mạng.
La Ẩn nghiêm túc nói ra.
- Nếu như anh thua thì sao?
Hàn Sâm cảm thấy thú vị nhìn La Ẩn.
- Cậu có thể giết tôi, hoặc là tôi nợ cậu hai mạng.
La Ẩn không chút do dự trực tiếp trả lời.
Hàn Sâm lắc đầu cười khổ:
- Anh tới nơi này làm gì?
- Tới đấu một trận với một người không thể giết.
La Ẩn đáp.
- Con người anh thật thú vị, nếu đã không thể giết, vì sao còn muốn đánh một trận? Như thế chẳng phải là không thắng chỉ bại?
Hàn Sâm càng ngày càng cảm thấy người gọi là La Ẩn này thú vị.
- Tôi cũng không thích giết người, chỉ vì sợ phiền toái, chiến một trận như vậy cũng không phải chuyện xấu.
La Ẩn nói ra.
- Vậy chúc anh thành công.
Tuy Hàn Sâm cảm thấy La Ẩn có chút thú vị, nhưng câu hỏi không có ý nghĩa như vậy, hắn không muốn hỏi lại, từ trong miệng La Ẩn, chỉ sợ rất khó hỏi ra cái gì.
Hàn Sâm đứng dậy muốn đi, nhưng La Ẩn lại lung lay đứng lên, không nói lời nào đi theo Hàn Sâm.
- Anh đi theo tôi làm gì?
Hàn Sâm kỳ quái hỏi.
- Con người tôi vốn không thích giữ chuyện trong lòng, cho nên tôi muốn đi theo cậu, trước tiên trả cậu một mạng, như vậy tôi mới có thể an tâm đi làm chuyện khác.
La Ẩn nói ra.
- Tuy tôi rất muốn giúp anh, nhưng ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở này, còn không có người nào có thể uy hiếp được tính mạng của tôi, cho nên cái mạng này chỉ sợ là bây giờ anh không trả được rồi.
Hàn Sâm cười nói.
- Anh rất kiêu ngạo?
La Ẩn nhìn Hàn Sâm rồi nói.
- Tôi có tư cách kiêu ngạo, không phải sao?
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
La Ẩn không nói hai lời, trực tiếp động thủ, vết thương trên người y rất nặng, nhưng y ra tay vẫn rất nhanh rất ổn, một lực lượng vô hình từ chưởng xuôi chém ra.
- Phi Thiên Chi Lực?
Hàn Sâm nhìn rõ ràng lực lượng kia, sắc mặt đại biến, hắn tự nhiên không xa lạ gì Phi Thiên Chi Lực, chỉ cần liếc mắt là nhận ra.
Không chút do dự, Hàn Sâm trực tiếp đánh một quyền tới lực lượng vô hình kia, lực lượng kinh khủng của Long Tượng Kích khiến không khí chấn động.
Thế nhưng trong nháy mắt khi một quyền của Hàn Sâm đụng phải lực lượng vô hình kia, lực lượng vô hình kia lại biến mất trước quyền đầu, đợi tới khi Hàn Sâm phản ứng lại, ngực hắn đã trúng một kích, giống như bị lưỡi đao chém xuống, phát ra một tiếng sắt thép va chạm bén nhọn.
Trong lòng Hàn Sâm tràn ngập kinh hãi, hắn không biết Phi Thiên Chi Lực này chém trúng mình thế nào, hắn rõ ràng đã nắm được quỹ tích của Phi Thiên Chi Lực kia, nhưng một quyền này của hắn lại không có đánh trúng lực lượng kia, thậm chí còn không biết tại sao lực lượng kia đánh trúng mình.
Trên mặt La Ẩn cũng hơi kinh ngạc, một chém này của y tuy đánh trúng Hàn Sâm, nhưng chỉ để lại một vết trắng trên khải giáp của đối phương, ngay cả áo giáp cũng không chém đứt được.
Y vốn muốn nói:
- Tôi vốn có thể chém đầu của anh xuống, nhưng tôi không làm thế, cho nên tôi giữ lại cho anh một mạng.
Nhưng bây giờ, La Ẩn lại trầm mặc không nói, bởi vì y phát hiện mình không giết được Kim Tệ, tự nhiên cũng không có năng lực trả lại hắn một mạng.
- Lại đến chém tôi một nhát nào.
Hàn Sâm nói với La Ẩn, hắn cũng không nổi giận, vừa rồi một kích kia của La Ẩn cũng không có sát ý, hắn tự nhiên có thể cảm giác được.
Nhưng hắn muốn biết, vì sao mình lại không đỡ được một kích kia, Phi Thiên Chi Lực của người tên La Ẩn này có vẻ không giống với La Lỵ.
- Nếu anh đã nghe nói về Phi Thiên Chi Lực, vậy thì nên biết, lực lượng của tôi không thể ngăn cản, là kích tất trúng, dù có đến bao nhiêu lần cũng giống nhau.
La Ẩn bất đắc dĩ nói:
- Đáng tiếc tôi không phá nổi khôi giáp của cậu, cho dù đánh trúng vào cũng vô dụng, cậu nói không sai, ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở, không ai có thể uy hiếp được cậu, xem ra một mạng này tôi không trả được rồi.
- Tôi không tin.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, trên thực tế hắn chưa từng nghe có cách nói này.
La Ẩn không nói gì nữa, trực tiếp phất tay chém về phía Hàn Sâm.
Lúc này Hàn Sâm vô cùng chăm chú quan sát vào La Ẩn, muốn dùng thân pháp để né tránh một kích này của La Ẩn, nhưng hoàn toàn không có tác dụng, La Ẩn trực tiếp chém trúng cổ của hắn.
La Ẩn liên tục đánh ra mười ba trảm, cuối cùng chống đỡ không nổi ngã ngồi trên mặt đất, vết thương trên người cũng vỡ ra, máu tươi lại thấm ra ngoài.
Mười ba trảm này phân biệt chém lên các vị trí khác nhau trên người Hàn Sâm, Hàn Sâm thử mười ba lần, hoặc ngăn cản hoặc tránh hoặc phá, đủ loại phương pháp đều dùng một lần, nhưng hắn không đỡ được cũng không tránh được, cứ thế bị chém trúng mười ba lần, nếu như trên người hắn không có áo giáp Ma Nghĩ Vương, hắn đã sớm bị mười ba trảm kia phân thây.
Ngăn không được, hoàn toàn không ngăn được, công kích của La Ẩn giống như xuất phát từ sâu bên trong, Hàn Sâm dùng đủ loại phương pháp, cuối cùng vẫn không thoát được Phi Thiên Chi Lực của La Ẩn.
- Khó trách mẹ nói gặp được người chính thức luyện thành Phi Thiên Kinh, tuyệt đối không nên phòng thủ, chỉ có giết chết đối phương, quả nhiên là lực lượng đáng sợ.
Trong lòng Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc, ngay cả lực lượng Phi Thiên Chi Lực kia đánh trúng hắn như thế nào hắn cũng không nhìn thấy, không hổ là La gia kinh thế.
- Ài, tôi không giết được cậu, cậu đi đi, nếu như cần tôi trả lại mạng, lúc nào cũng có thể tới tìm tôi, việc này thật sự rất phiền toái.
La Ẩn thở dài nói.
Hàn Sâm liếc nhìn La Ẩn, không nói lời nào xoay người rời đi.
Tuy La Ẩn khẳng định không phải là đối thủ của hắn, nhưng lực lượng quỷ dị kia lại khiến Hàn Sâm cảm thấy nguy cơ, hiện tại La Ẩn không có năng lực đánh vỡ khôi giáp của hắn, nhưng biết đâu có một người có thể đánh vỡ khôi giáp của hắn? Hoặc là trong tay La Ẩn có một vũ khí có thể chém tan áo giáp của hắn thì sao?
Hàn Sâm không có tự tin có thể giữ mạng trước Phi Thiên Chi Lực này, bởi vì công kích của đối phương là tất trúng đấy, chỉ cần ra tay thì kết cục đã xác định rõ ràng.
- Phi Thiên Kinh, rốt cuộc là lực lượng gì?
Hàn Sâm không tin trên thế giới này thực sự có lực lượng không thể phá, chỉ là hắn chưa tìm được phương pháp cởi bỏ mà thôi.
Trên thực tế, Hàn Sâm đã sử dụng Động Huyền Khí để quan sát qua La Ẩn ra tay, mặc dù không nhìn ra quỹ tích của Phi Thiên Chi Lực, nhưng hắn vẫn phát hiện ra một ít dấu vết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận