Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1809. Biến dị

“Sản phẩm thất bại?” Hàn Sâm nhìn thoáng qua vỏ dao bên hông.
Isa cũng không keo kiệt mà giải thích chỉ tiết: “Không phải trước đó ta đã nói cho ngươi biết, Tinh tộc nghiên cứu ra một loại võ trang gen tinh thể được xưng là có thể vượt qua cấp Thần hóa rồi hay sao? Nghiên cứu những thứ như này rất hiếm khi có trường hợp một lần đã thành công ngay, phần lớn đều phải trải qua rất nhiều lần thí nghiệm thất bại. Vỏ đao kia chính là một trong những vật phẩm thí nghiệm thất bại. Sau khi Tinh tộc bị tiêu diệt, một vị cường giả đã nhặt được nó, về sau còn mang nó vào trong Ma Trủng, cuối cùng bỏ lại trong trận đại chiến kia. “
“Vị cường giả ngươi nói không phải chính là vị Thủy Tổ của Rebet tộc các ngươi chứ?” Hàn Sâm nhìn Isa hỏi.
lsa gật gật đầu: “Không sai, chính là Thủy Tổ đại nhân tộc ta. Trước đó Thủy Tổ đại nhân vẫn coi vỏ đao như đao để sử dụng, chưa bao giờ rời khỏi người. “
Dừng lại một chút, Isa nhìn Hàn Sâm nói: “Tất cả những gì ngươi muốn biết ta đã nói với ngươi hết, hy vọng ngươi có thể giữ lời hứa. “
“Ngươi yên tâm, nhân tộc bọn ta là chủng tộc vô cùng giữ lời hứa.” Hàn Sâm chớp chớp mắt, lại hỏi một câu: “Ngươi muốn mang cái máy chế †ạo dị chủng này đi, thế nhưng nó to như vậy, e rằng muốn mang đi cũng không dễ dàng gì nhỉ?”
“Không gian vặn vẹo của Ma Trủng quá đáng sợ, nếu như không phải những quái vật bảo vệ nơi này dẫn đường thì chúng ta hoàn toàn không có khả năng tìm được nó, mà khả năng mang nó đi lại càng không. Ta chỉ muốn một ít dịch gen dị chủng bên trong, nếu như ngươi cũng muốn thì ta cũng có thể chia cho ngươi một phần, dù sao ta cũng khó có thể mang tất cả đi.” Isa hoàn toàn đối đãi Hàn Sâm như một nhân vật ngang hàng.
Kiểu gì Isa cũng cũng không thể ngờ được rằng, người có được kiếm ý và thân thủ như vậy, hơn nữa còn có thể bộc phát ra sức mạnh như thế trong Ma Trủng, lại chỉ là một nam tước nho nhỏ.
Quả nhiên giống như lời Isa nói, sau khi lưu quang kia gia tăng đến trình độ nhất định thì không tiếp tục tăng lên nữa. Với thể chất của Hàn Sâm thì có thể miễn cưỡng chống đỡ được, không đến mức bị nhốt đến chết ở chỗ này.
Trên thực tế những quái vật kia lựa chọn ra năm người bọn họ tới đây cũng đã chứng minh năm người bọn họ có khả năng cải tạo thành công, có thể thông qua khảo nghiệm thể chất của đường hầm lưu quang cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng Hàn Sâm luôn cảm thấy Isa không đơn giản chỉ muốn một chút dịch gen dị chủng, chỉ sợ nàng còn có mưu đồ lớn hơn.
“Rốt cuộc trong máy chế tạo dị chủng này còn có cái gì thứ gì đáng giá mà Isa để mắt tới nhỉ?” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy nghĩ.
Công tước Iwaki và hai người kia đã chạy không thấy bóng dáng đâu nữa, Hàn Sâm và Isa đi khoảng hơn một giờ, cuối cùng cũng xuyên qua đường hầm lưu quang, tiến vào trong không gian của một quả cầu.
Một nửa không gian hình cầu chứa đầy chất lỏng giống như sữa, hơn nữa còn sủi bọt ùng ục giống như đang sôi trào, nhưng Hàn Sâm không hề cảm nhận được độ nóng.
“Dường như nơi này không có lối ra?” Hàn Sâm đứng ở cửa đường hầm nhìn chung quanh, không hề phát hiện ra lối ra khác, ba người công tước Iwaki lại không thấy đâu.
“Lối ra ở ngay dưới, chúng ta nhất định phải xuyên qua những chất lỏng này, đây cũng là một phần của việc chế tạo dị chủng.” Isa nói xong thì nhảy thẳng vào trong chất lỏng như sữa, lặn mất tăm không thấy bóng dáng đâu nữa.
Hàn Sâm trầm ngâm một lát, cũng nhảy xuống theo. Thân thể tiếp xúc với chất lỏng giống như sữa lập tức cảm nhận được ngay cả áo giáp bên ngoài thân thể cũng giống như miếng bọt biển, bị chất lỏng giống như sữa thấm ướt, cả người đều có loại cảm giác như ngâm mình †rong suối nước nóng.
Bất kể là võ trang gen hay là thân thể, toàn bộ gen và tế bào, đều dường như lập tức hoạt động.
Đúng lúc này, Hàn Sâm cảm giác một chỗ nào đó trên người truyền đến rung động yếu ớt. Hắn đưa tay sờ một cái, là quả câu mềm mà quái vật nhỏ kia cho hắn trước khi hắn tiến vào.
Hiện tại Hàn Sâm cũng đại khái biết được, chắc hẳn quái vật nhỏ kia không có ác ý gì với hắn, sở dĩ nó có cái nhìn khác với hắn, rất có thể là bởi vì nguyên nhân Hàn Sâm có huyết mạch Tinh tộc.
Dù sao những quái vật kia là do Tinh tộc chế tạo ra để trông coi máy chế tạo dị chủng, việc thân cận với Hàn Sâm tương tự như khi Tinh tộc còn tồn tại cũng rất bình thường.
Dường như quả cầu mềm kia cũng hấp thu một vật chất nào đó trong chất lỏng giống như thân thể của Hàn Sâm, thế nhưng tốc độ hấp thu của còn nhanh hơn cả Hàn Sâm.
Trong lòng Hàn Sâm khẽ lộp bộp: “Nếu vật chất trong chất lỏng này có thể bị hấp thu, không biết có cách nào hấp thu thêm một chút nữa không nhỉ.”
Thân thể vẫn đang chìm trong chất lỏng, Hàn Sâm vận chuyển Động Huyền Kinh và Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, kết quả không có tác dụng quá lớn, không thể chủ động hấp thu vật chất thần bí trong chất lỏng như quả cầu mềm kia.
Phụt!
Hàn Sâm chỉ cảm thấy dưới người mình trống không, sau đó hắn rơi ra từ trong chất lỏng.
Hàn Sâm lơ lửng trên không trung giống như những chiếc lá thu khẽ khàng rơi xuống, đồng thời ánh mắt đánh giá chung quanh. Hắn phát hiện nơi này là một cái bục hình bán nguyệt, Isa, Vichy, công tước Iwaki và Ưng Dực đều ở trên bục.
“Thân pháp tốt đây.” Vichy nhìn thấy Hàn Sâm rơi xuống hệt như một phiến lá khô thì tán thưởng một câu.
Ánh mắt Hàn Sâm quan sát bốn phía. Hắn phát hiện nơi này là một không gian rộng lớn, cái bục hình bán nguyệt của bọn họ nối liền với một cây cầu treo trên cao, đầu kia của cây cầu nối liền một quả cầu tinh thể khổng lồ tản ra vầng sáng chói mắt.
Mà ở phía dưới cầu, những nơi có thể nhìn thấy đều là loại chất lỏng giống như sữa mà lúc trước khi xuống đã thấy.
Không biết vì nguyên nhân gì mà chất lỏng phía dưới thỉnh thoảng bắn lên một cột nước giống như đài phun nước, những chất lỏng giống như sữa kia văng tung tóe khắp nơi.
Một số cột nước rất gần với cầu treo. Chúng thấm ướt cả bề mặt cây cầu, sau đó lại chảy ngược trở lại xuống chất lỏng bên dưới.
“Hiện tại mọi người đều đã đến đông đủ, cứ dựa theo kế hoạch lúc
†rước mà tiến lên thôi.” Vichy nói.
Công tước Iwaki hừ lạnh một tiếng: “Vichy công tử, ngươi cho rằng bọn †a đều là kẻ ngốc sao? Có việc gì cũng đều để bọn ta nếm trải trước, vậy thì bọn ta cần gì một chỉ huy như ngươi nữa chứ? Các ngươi nói xem có đúng không?”
Công tước Iwaki ngước về phía Hàn Sâm và Isa rồi nói, hiển nhiên chính hắn cũng không có lòng tin đối địch lại được với Vichy, cho nên muốn liên thủ với Hàn Sâm để đối kháng Vichy.
“Công tước Iwaki, xem ra ngươi là người đầu tiên lên cầu?” Vẻ mặt Vichy không biểu cảm gì, đôi tay vặn qua vặn lại con dao găm kia, chậm rãi đi về phía công tước Iwaki rồi nói.
Công tước Iwaki biến sắc, lớn tiếng quát với Hàn Sâm, Ưng Dực và Isa: “Hiện tại chúng ta cùng nhau ra tay thì hắn tuyệt đối không phải đối thủ của chúng ta. Nhưng nếu hiện tại các ngươi không ra tay thì ai nấy trong chúng ta đều bị hắn coi là đá lót đường, cuối cùng đều là một con đường chết, không một ai sống sót hết.”
“Ai muốn thử xem dao găm của ta có sắc bén hay không trước, ta rất
vui vẻ phụng bồi đấy.” Trên mặt Vichy mang theo nụ cười lạnh, từng bước tới gần công tước Iwaki.
Ưng Dực có chút do dự, Hàn Sâm và Isa đều không có ý muốn xuất thủ trợ giúp công tước Iwaki.
Công tước Iwaki sợ hãi dao găm và sức mạnh Thiên Ma trong tay Vichy. Thấy đám người Hàn Sâm đều thờ ơ, hắn đã nói rất nhiều rồi mà cũng không thể thuyết phục được bọn họ, thế là đành chấp nhận bị Vichy ép đi lên cầu treo.
Sau khi lên cầu treo, công tước Iwaki cắn răng một cái, bước nhanh chạy về phía đối diện.
Chạy mãi chạy mãi, đột nhiên phía dưới cầu vọt lên một cột nước, chất lỏng như sữa nổ tung trên không trung, hóa thành mưa trắng đầy trời rơi xuống.
Công tước Iwaki không kịp né tránh, bị dính phải một ít chất lỏng. Chất lỏng kia hệt như bị miếng bọt biển thấm hụt, lập tức thẩm thấu toàn bộ vào trong thân thể công tước Iwaki.
“AI” Công tước Iwaki kêu thảm một tiếng, lập tức quỳ gối xuống trên cầu treo, cơ bắp thân thể đều vặn vẹo bành trướng lên, áo giáp trên người cũng bị phá vỡ.
Hết chương 1809.
Bạn cần đăng nhập để bình luận