Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2172. Canh cửa

Sau khi rời khỏi tinh cầu Đao Phong, Hàn Sâm cũng không gặp lại người phụ nữ đó nữa. Hỏi thăm đám người Hắc Cương, bọn họ cũng chỉ biết đúng là có một sứ giả đến từ Tộc Hoàng Cực, nhưng ngoại trừ mấy Vương Giả tiếp đãi như Nguyệt Luân Vương ra thì những người khác đều không gặp được sứ giả đó, cũng không biết rốt cuộc nàng ta có thân phận gì.
Tuy Hàn Sâm có hứng thú với Tộc Hoàng Cực, đặc biệt là sau khi nhìn thấy người phụ nữ dùng quyền lực thì lại càng hứng thú hơn. Đẳng cấp và thể chất của hai người chắc chẳng hơn kém nhau bao nhiêu nhưng quyền lực của người phụ nữ đó thực sự đáng sợ. Luận về sức công phá, trong nhiều thuật gen của Hàn Sâm e rằng cũng chỉ có Oanh Thiên Lục Phá có thể đấu trực diện.
Còn về sức mạnh Chích Thủ Già Thiên, nếu không sử dụng dưới trạng thái Kim Tệ thì sẽ rất dễ bị người khác nhận ra, dù sao sức mạnh đó thật sự quá nổi bật, bình thường Hàn Sâm cũng sẽ không sử dụng bừa bãi.
Nhưng từ sau lần đó cũng không gặp lại người phụ nữ Tộc Hoàng Cực đó nữa, không biết có phải nàng ta đã rời khỏi Nguyệt Chi Hiệp rồi hay không.
Cho đến buổi tối trước ngày mùng một, Hàn Sâm lại đến trước cửa Lãnh Cung đợi ngày mùng một đến. Nếu Isa đã giao nơi này cho hắn thì chắc chắn không tâm thường, Hàn Sâm không dám có chút qua loa đại khái.
Đi đến bên ngoài nhà đá, Hàn Sâm bèn ngồi trên mặt bàn đá cạnh cửa, nhìn bàn đá bóng sáng như mới, dường như có người thường xuyên ngồi trên đó, hoàn toàn khác với tòa nhà đá dính đầy bụi bặm, chắc Isa đã ngồi trên này canh cửa.
Hàn Sâm ngồi trên bàn nhìn cửa đá, thấy sắp đến mười hai giờ nhưng vẫn không thấy bên trong cánh cửa có phản ứng gì.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, qua mười hai giờ là đến ngày mùng một, Hàn Sâm cảm thấy nhiệt độ xung quanh đột ngột giảm mạnh.
Ánh mắt nhìn về phía nhà đá, quả nhiên nhìn thấy khí lạnh truyền ra từ bên trong, nhà đá thấp lùn đang tản ra luồng khí lạnh như sương.
Song bất kể hàn ý có nặng đến mức nào cũng không kết ra băng sương. Nhà đá vẫn y như vậy, chỉ có khí lạnh càng lúc càng nặng.
Đúng lúc Hàn Sâm đang tò mò đánh giá nhà đá, đột nhiên nhìn thấy cánh cửa nhà đá hạ xuống, lộ ra cái động tối đen như mực.
Đúng vậy, là một cái cửa động, hóa ra bên trong nhà đá lại là một cái động, khí lạnh không ngừng trào ra từ bên trong động.
Khí lạnh trào ra như thủy triều, lập tức đóng băng cả dòng sông bên cạnh, ngay cả thác nước ầm vang cũng trực tiếp bị đóng băng. Khí lạnh đáng sợ chảy ngược lên trên thác nước, chớp mắt đã đông cứng cả dòng sông lớn ngàn dặm,
“Khí lạnh thật là lợi hại!” Hàn Sâm kinh ngạc trong lòng, lệnh bài thủ vệ Lãnh Cung bên hông hắn cũng tỏa ra ánh sáng lạnh le lói ngăn cách khí lạnh đó, khí lạnh đáng sợ không thể xâm nhập vào người Hàn Sâm
Hàn Sâm vốn còn muốn mượn khí lạnh đó tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt nhưng không ngờ lệnh bài lại đuổi khí lạnh đi, trong lòng hơi sững sờ, đang định tháo lệnh bài xuống đặt ở một bên, bỗng nghe thấy âm thanh truyền ra từ bên trong động đá.
Hàn Sâm nhìn vào trong động, bên trong vẫn là một màu tối đen, với thị lực của Hàn Sâm mà cũng không thấy được rốt cuộc có thứ gì bên trong.
Nhưng bên tai lại nghe được tiếng động như có thứ gì đó đang nhúc nhích. Không bao lâu, hắn đã nhìn thấy một bóng dáng cao nửa mét dần dần bò ra từ trong bóng tối.
Đợi khi thấy rõ ràng đó là thứ gì, Hàn Sâm chợt sửng sốt. Đó là một con cóc màu ngọc bích trong suốt, giống như điêu khắc từ phỉ thúy.
Sinh vật trông như phỉ thúy xanh ngọc, trên lưng có hoa văn màu máu dị thường, khí lạnh trên người phun ra cưồn cuộn. Lúc nó xuất hiện, nhiệt độ xung quanh đã hạ thấp đến mức không thể tưởng tượng được.
Mọi thứ xung quanh đều bị đóng băng trong nháy mắt, dãy núi dòng sông, hoa cỏ cây cối, chim muông cá thú đều bị đóng băng ngay lập tức, dường như như đến cả không gian và thời gian cũng bị đóng băng, thế giới lập tức yên tĩnh, ngay cả gió cũng ngừng thổi.
Chỉ có lệnh bài thủ vệ Lãnh Cung bên hông Sâm lóe lên ánh sáng lạnh u ám, ngăn cản lực đóng băng kinh khủng kia ở bên ngoài, khiến Hàn Sâm vẫn có thể duy trì sự sống.
Hàn Sâm hoảng hốt trong lòng: “Sinh vật cấp Thần Hóa sao? Thì ra Nguyệt Chi Hiệp cũng có sinh vật cấp Thần Hóa. Nhưng không biết sinh vật này có lai lịch thế nào, lại chịu ở lại Nguyệt Chi Hiệp phục vụ cho tộc Rebet.”
Trong lúc Hàn Sâm đang suy nghĩ, con cóc xanh ngọc đã bò ra từ trong nhà đá, con mắt kỳ quái như ngủ như tỉnh lướt nhìn một vòng, cuối cùng dừng trên người Hàn Sâm, lóe lên tia sáng sắc bén, sau đó thấy được lệnh bài thủ vệ Lãnh Cung mới chịu chuyển mắt, không để ý tới Hàn Sâm nữa, bò về phía thác nước bị đóng băng.
Trong lòng Hàn Sâm thầm kêu lên một tiếng nguy hiểm thật: “Cũng may vừa rồi không để lệnh bài sang một bên, nếu không thuật Băng Cơ Ngọc Cốt của ta có thể chống lại lực đóng băng lực này hay không cũng rất khó nói. Hơn nữa hình như sinh vật đó chỉ nhận lệnh bài chứ không nhận người, nếu không có lệnh bài thì chắc mình đã bị nó giết chết rồi, chẳng trách lại chỉ cho phép một người cầm lệnh bài tới đây.” Con cóc trong suốt bò xuống dưới thác nước, bước lên đầm nước đã đóng băng. Những nơi cơ thể nó đi qua, nước đầm đông cứng từ từ tan ra.
Chỉ trong chớp mắt, đầm nước do thác nước hình thành hoàn toàn tan chảy, hóa thành một hồ nước xanh. Nhưng thác nước vân bị đóng băng, dòng nước không chảy xuống được.
Cơ thể của con cóc trong suốt chậm rãi chìm vào trong nước, chỉ chốc lát đã không còn nhìn thấy bóng dáng của nó nữa.
Không biết hồ nước đó sâu bao nhiêu, thị lực của Hàn Sâm có thể nhìn được hơn trăm mét nhưng lại không nhìn thấy đáy.
Sau khi con cóc chìm xuống nước thì không có động tĩnh gì nữa, Hàn Sâm chỉ có thể canh gác ở đây, cũng không biết lúc nào con cóc đó mới đi ra.
“Isa bảo ta canh gác ở đây, có lẽ không chỉ đơn giản là nhìn con cóc đó chìm xuống nước như vậy chứ?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng nhưng hắn quả thật thực sự không nhìn ra chỗ nào đặc biệt.
“Kệ nó vậy, cũng không biết rốt cuộc khi nào con cóc Thần Hoá đó mới đi ra, ta cứ mượn tạm khí tức đóng băng này luyện thuật Băng Cơ Ngọc Cốt trước rồi tính.” Hàn Sâm vận hành thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, khiến cơ thể như hóa thành tượng điêu khắc băng ngọc, lúc này mới đặt lệnh bài sang một bên.
Lệnh bài vừa rời khỏi cơ thể Hàn Sâm, hắn lập tức cảm nhận được một luồng khí tức lạnh lẽo ập vào cơ thể, nhất thời hầu như muốn đóng băng cả cơ thể hắn, đến cả máu cũng như ngừng chảy.
Hàn Sâm kinh hãi, Băng Cơ Ngọc Cốt cấp Hầu Tước của hắn cũng tự có sức mạnh đóng băng, năng lực chống lại hàn lực lại càng mạnh mẽ hơn. Nhưng bây giờ hắn lại không chống đỡ nổi lực đóng băng tỏa ra †ừ trên người con cóc đó, thật sự khó mà tưởng tượng.
“Sinh vật cấp Thần Hóa thật là lợi hại!” Hàn Sâm nhân lúc cơ thể chưa đóng băng hoàn toàn, chộp lấy lệnh bài thủ vệ, cơ thể lập tức được một ánh sáng lạnh yếu ớt bao trùm, ngăn cách khí đóng băng ở bên ngoài.
Nhưng khí tức đóng băng tràn vào cơ thể Hàn Sâm vẫn tồn tại, sức
mạnh của lệnh bài thủ vệ chỉ tương đương với vòng bảo hộ, cũng không thể loại trừ lực đóng băng trong cơ thể.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy toàn thân đông lạnh, cơ thể sắp mất cảm giác, vội vàng toàn lực vận hành thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, luyện hóa lực đóng băng đã xâm nhập vào trong cơ thể.
Hết chương 2172.
Bạn cần đăng nhập để bình luận