Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 244: Một Chiêu Cuối Cùng

Hàn Sâm muốn đi tới hồ nước kia để tìm hiểu xem thế nào, nhưng con sinh vật thần huyết kia lại không có ý đi quá xa hồ nước, khiến Hàn Sâm không tìm được cơ hội tốt.
Hơn nữa Hàn Sâm cũng không biết ở trong hồ có đồ vật gì nguy hiểm hay không, nên hắn cũng không dám tùy tiện xuống dưới.
- Hay là trước cứ giải quyết con sinh vật thần huyết kia, sau đó lại đi xem trong hồ kia có đồ vật gì cũng được.
Hàn Sâm quyết định nên xử lý con sinh vật thần huyết này.
Hiện tại hắn đã sơ bộ nắm giữ được cách sử dụng âm kình và dương kình, chỉ cần có kinh nghiệm thực chiến, muốn đánh chết con sinh vật thần huyết kia cũng không khó.
Thế nhưng rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện, hắn muốn giết chết con sinh vật thần huyết này tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng gì, tuy hắn chỉ cần khôi phục chiến lực sẽ lập tức đi tìm con sinh vật thần huyết kia dây dưa, sau khi bắt đầu tu luyện thành âm kình và dương kình, cũng có cơ hội làm nó bị thương.
Thế nhưng sau khi con sinh vật thần huyết kia bị thương, nó chỉ cần đi vào giữa hồ ngâm một lúc, bị thương nặng đến đâu cũng khôi phục rất nhanh, trừ phi Hàn Sâm có thể trực tiếp giết chết nó, nếu không hắn căn bản sẽ không có bất cứ cơ hội nào.
Muốn trực tiếp giết chết nó lại càng không khả năng, con sinh vật thần huyết kia chỉ cần bị thương thì sẽ tiến vào trạng thái điên cuồng, lực lượng và tốc độ đều tăng mạnh, trong tình huống như vậy, Hàn Sâm căn bản không dám chính diện giao phong với nó, chỉ có thể chạy trốn.
- Xem ra trước tiên phải biết rõ trong hồ kia có gì cổ quái, nếu không mình không khả năng giết chết nó.
Hàn Sâm bay trên cao quan sát hồ nước kia.
Chỗ rộng nhất chừng hai mươi mét, có vẻ cũng không quá sâu, nước rất trong, giữa ban ngày có thể nhìn xuống tận đáy nước, cũng chỉ là sâu hơn một mét.
Con sinh vật thần huyết kia cưỡi Độc Giác Mã xuống dưới, đầu Độc Giác Mã vẫn còn lộ ở bên ngoài.
Thế nhưng Hàn Sâm trái xem phải xem, cũng không thấy trong nước có đồ vật gì, ngoại trừ cây rong và nước ra thì chẳng có cái gì khác.
Hắn thừa dịp khi con sinh vật thần huyết kia bị thương xuống nước cũng rình xem qua, con sinh vật thần huyết kia chỉ ngâm trong nước rồi chẳng hề làm gì, không lâu sau, vết thương trên người nó đã khôi phục.
- Chẳng lẽ là hồ nước này đó có chỗ đặc biệt? Cho nên con sinh vật thần huyết này mới không chịu rời đi?
Hàn Sâm thầm đoán, nhưng hắn vẫn cảm thấy có chỗ không đúng.
Trong Đầm Lầy Hắc Ám còn có rất nhiều hồ nước nưa thế này, đều là nước mưa, cũng không phải nước suối dưới mặt đất, những hồ nước khác đều không có vấn đề, tại sao hồ nước này lại thần kỳ như vậy.
- Nhất định là có vật gì đó trong hồ.
Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Cẩn thận quan sát thật lâu, nhưng vẫn không nhìn ra ở trong hồ có đồ vật gì, ít nhất là những nơi có thể nhìn thấy thì đều không có, trừ phi là phía dưới cây rong kia hoặc là ở sâu dưới mặt đất.
Con sinh vật thần huyết kia chắc chắn sẽ không cho hắn thời gian xuống nước để tìm, nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ có thể xử lý xong con sinh vật thần huyết kia trước.
- Mình không tin nó có thể bất tử.
Trong nội tâm Hàn Sâm sinh ra ác độc, những ngày tiếp theo đều chạy tới chém giết một trận với con sinh vật thần huyết kia.
Lần trước thiếu chút nữa bị trường thương bắn chết, sau đó Hàn Sâm đã cẩn thận hơn, cho dù bay lên bầu trời, nhưng tay vẫn cầm kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ đề phòng, cho dù con sinh vật thần huyết kia lấy thương bắn hắn, hắn cũng có thể một kiếm chặt xuống trường thương, đến lúc đó không sợ nó nữa.
Tới đây đã sắp hai tháng, Hàn Sâm đã có thể vận dụng tự nhiên âm kình và dương kình, so với những người khác mà Bạch Dịch Sơn chọn lựa, tiến độ nhanh hơn rất nhiều.
Trước kia Bạch Dịch Sơn chọn quân nhân ưu tú tự nguyện, ít nhất cũng phải mất hai năm mới có thể nhập môn, mà Hàn Sâm chỉ dùng hai tháng đã nhập môn, có thể vận dụng tự nhiên âm kình và dương kình.
Hàn Sâm không biết là vì mình có thiên phú dị bẩm, hay là vì mình có gen sắp đầy đủ, hoặc là vì Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật.
Hiện tại Hàn Sâm đã có thể trực tiếp đấu với con sinh vật thần huyết kia, thương pháp của nó bị Đại Âm Dương Từ Lực Pháo khắc chế, mà không thể áp chế Hàn Sâm giống như trước đây.
Thế nhưng Hàn Sâm muốn giết nó cũng không dễ, lực lượng của nó quá mạnh, cho dù không dùng thương pháp, cũng vẫn mạnh hơn Hàn Sâm không ít, hơn nữa vật cưỡi Độc Giác Mã cũng vô cùng lợi hại, mỗi lần tới lúc mấu chốt, nó đều có thể công kích để uy hiếp Hàn Sâm, khiến Hàn Sâm không thể không buông tha cơ hội tốt.
Trước kia Hàn Sâm không biết nhân mã hợp nhất là có ý gì, nhưng sau khi thấy hai con sinh vật thần huyết này phối hợp, Hàn Sâm lại muốn đi học kỹ thuật cưỡi ngựa rồi.
Kỹ thuật cưỡi ngựa trong quá trình giáo dục phổ thông bắt buộc cũng có dạy, nhưng cũng chỉ dùng ngựa bình thường để huấn luyện, cũng chỉ đạt tới trình độ có thể cưỡi đi mà không rơi xuống thôi, so với kỹ thuật cưỡi ngựa của con sinh vật thần huyết này còn kém nhiều lắm, chính là cách một trời một vực.
Hàn Sâm cũng tưởng tượng qua tình cảnh mình cưỡi Miêu Quân, trong tay cầm trường thương, chạy nước rút chém tới địch nhân, nhưng muốn đạt tới loại trình độ đó, hiển nhiên là cần giành rất nhiều thời gian để luyện tập, hiện tại hắn không có nhiều thời gian như vậy.
- Xem ra chỉ có thể mạo hiểm thử một lần rồi.
Hàn Sâm lại đi tìm con sinh vật thần huyết kia.
Nhưng lần này hắn không có sử dụng biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, cũng không mặc áo giáp Hắc Giáp Trùng, thừa dịp bốn phía vắng lặng, trực tiếp triệu hoán ra thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng, sau đó hắn lập tức hóa thành thân thành trạng thái áo giáp đỏ tóc vàng, cũng không cần kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ, tay không vũ khí đi về con sinh vật thần huyết kia.
Con sinh vật thần huyết kia cũng đã hận Hàn Sâm thấu xương, thấy hắn đi tới trước mặt, không nói hai lời đâm một phát tới, muốn đâm xuyên thân thể của hắn.
Nhưng Hàn Sâm chỉ bước ra một bước, giống như là độc xà phun nọc độc, Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc được hắn vận chuyển đến cực hạn, gần như là trong chớp mắt tránh được một thương này, đi tới bên cạnh con sinh vật thần huyết kia.
Độc Giác Mã không nói hai lời, dùng sừng trên đầu đâm tới hai mắt Hàn Sâm.
Một lần đâm tới này vừa nhanh vừa độc, đừng nói hiện tại Hàn Sâm không mặc áo giáp thần huyết, cho dù có mặc, nhất định sẽ bị đâm ra một lỗ máu.
Nhưng Hàn Sâm vốn cũng không có ý định liều mạng, Độc Giác Mã vừa đâm qua, động tác của nó trong mắt hắn lại có chút chậm chạp, một lần nữa hắn lại bước ra một bước tránh qua, tránh né được một sừng kia, lúc này mới đánh một quyền tới eo của con sinh vật thần huyết nọ.
Bởi vì hắn không sử dụng biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, nên hắn chỉ cao đến eo lưng của con sinh vật thần huyết kia.
Con sinh vật thần huyết kia cũng thu lại trường thương, chém ngang một phát tới Hàn Sâm, ép hắn không thể không thu quyền để tránh né một nhát này.
Hai mắt Hàn Sâm sáng ngời, liên tục đánh về phía sinh vật thần huyết kia, nhưng đánh mãi vẫn không thể vọt tới trước mặt sinh vật thần huyết.
Dưới biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng, con sinh vật thần huyết kia rất khó tổn thương hắn, nhưng không có lực lượng cùng tốc độ của Huyết Tinh Đồ Lục Giả, hắn lại không thể liều mạng với con sinh vật thần huyết này, muốn đánh nó bị thương cũng rất khó.
Cuối cùng Hàn Sâm vẫn không thể không rút lui, hai con sinh vật thần huyết này đều rất cường hãn, không phải nhân vật như hắn có thể tùy tiện chém giết.
Lại qua nửa tháng, Hàn Sâm vẫn không thể giết con sinh vật thần huyết kia, tính toán thời gian dị sinh vật hắn nuôi trong nhà, không sai biệt lắm đã sắp tiến hóa đến thần huyết, Hàn Sâm cũng không muốn tiếp tục dây dưa nữa.
Thời gian hơn hai tháng giao thủ, Hàn Sâm đã rõ hai con sinh vật thần huyết kia như lòng bàn tay, ở không gian Tí Hộ Sở thứ nhất, chỉ sợ không còn ai có thể đơn thương độc mã chính diện giao phong với bọn nó.
Nhưng Hàn Sâm vẫn còn một chiêu cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận