Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 168: Không Ai Cứu Được Cậu

- Hàn Sâm, cậu lên phối hợp luyện tập Hắc Bạch Quyền với Vu Minh Chí đi.
giáo sư Nghiêm không muốn tốn nhiều thời gian, liền trực tiếp gọi Hàn Sâm.
giáo sư Nghiêm đã trực tiếp gọi tên, Hàn Sâm đành phải đứng lên đi lên trên bục giảng.
Đường Chân Lưu thấy tình huống này, chờ sau khi Hàn Sâm lên tới bục, vội vàng nói:
- giáo sư Nghiêm, nếu như Vu Minh Chí đã chọn một bạn, tôi đây cũng tự chọn một bạn khác làm đối thủ chứ?
Cậu ta không muốn chơi Hắc Bạch Quyền với Hàn Sâm, đó đơn giản chính là tìm tai vạ, y cũng không có sở thích như vậy, chính Vu Minh Chí muốn tìm cái chết, vậy để y đi tìm chết là được rồi.
giáo sư Nghiêm không có ý kiến gì, đồng ý để cho Đường Chân Lưu đi chọn đối thủ.
- Bạn kia có muốn đối luyện Hắc Bạch Quyền với tôi không?
Một tảng đá lớn trong lòng Đường Chân Lưu rơi xuống, khuôn mặt anh tuấn lộ ra nụ cười hỏi.
Người dưới bục giảng vô cùng nhiệt tình giơ tay, Đường Chân Lưu cười một cái nói:
- Tôi xem như là mưu cầu chút phúc lợi cho mình, cũng để cho mọi người có cơ hội quang minh chính đại ngắm mỹ nữ, xin mời bạn nữ xinh đẹp này lên đối luyện Hắc Bạch Quyền với tôi đi.
Các học sinh đều nở nụ cười, bạn nữ xinh đẹp được Đường Chân Lưu chọn trúng có chút xấu hổ, nhưng vẫn hào phóng đi lên đài.
Đường Chân Lưu hỏi rõ tên của bạn gái xinh đẹp này, cũng không cho Vu Minh Chí có cơ hội nói chuyện, trực tiếp nói với giáo sư Nghiêm:
- giáo sư Nghiêm, để tôi và bạn nữ này biểu thị đối luyện trước nhé?
giáo sư Nghiêm đồng ý, Đường Chân Lưu cùng với cô gái kia bày xong chiêu thức, bắt đầu thi triển Hắc Bạch Quyền đối luyện, Đường Chân Lưu không thật sự sử dụng toàn lực, liền phối hợp với giáo sư Nghiêm giảng giải, làm một hồi đối luyện hơn mười hiệp, lúc này mới hơi thắng bạn gái kia một bậc, vô cùng khoái trá làm mẫu thêm một lần nữa, các sinh viên cũng vỗ tay ầm ầm.
- Bạn Hàn Sâm, đến phiên chúng ta.
Vu Minh Chí không kịp chờ đợi đã đi tới, còn cười vẫy vẫy tay với Hàn Sâm.
Đường Chân Lưu lùi về vị trí của mình ngồi xuống, cười mà không phải cười nhìn Vu Minh Chí tự tìm đường chết, dù sao cậu ta và Vu Minh Chí cũng không có quan hệ gì, cũng không có cảm tình gì đối với người này, Vu Minh Chí tự mình muốn tìm đường chết, cậu ta sao có thể ngăn cản Vu Minh Chí được.
Hàn Sâm cười cười, đi tới đối diện với Vu Minh Chí, giống như Vu Minh Chí triển khai thủ thế.
Cái gọi là đối luyện Hắc Bạch Quyền, kỳ thật cũng là một loại luyện tập phán đoán hư lực cùng chân lực, hai người mặt đối mặt một tay thủ thế đứng đấy, một người vung quyền công kích, một người khác phòng thủ.
Nhưng mà một quyền này của người công kích đánh ra, có hai loại phương thức dùng sức khác nhau là hắc quyền và bạch quyền, hắc quyền chính là chân lực, bạch quyền thì là hư lực.
Mà người phòng thủ phải đoán được đối phương sử dụng là hắc quyền hay là bạch quyền, nếu như phán đoán đối phương là hắc quyền, thì cần phải né tránh nhượng bộ, không bị hắc quyền của đối phương đánh trúng.
Nhưng nếu như phán đoán ra đối phương đang sử dụng bạch quyền, vậy thì không tránh không né, trực tiếp giơ cánh tay lên chống đỡ một quyền này.
Hắc Bạch Quyền là một loại tân võ học cấp độ nhập môn ở trong trường quân đội, dùng cho huấn luyện lực lượng hư thật cùng đánh cờ tâm lý, mỗi sinh viên trường quân đội trong ba tháng huấn luyện tổng hợp lúc mới nhập học đều được học, chỉ cần là sinh viên trường quân đội, liền không có ai không biết Hắc Bạch Quyền.
Phương thức đánh ra hắc quyền cùng bạch quyền của Hắc Bạch Quyền rất tương tự, ở trong chớp mắt phân biệt ra được hắc quyền hay bạch quyền cũng không phải chuyện dễ dàng, chủ yếu vẫn phải dựa vào quan sát, phương diện dự phán cùng đánh cờ tâm lý quan trọng nhất, phản ứng chỉ là chuyện tiếp theo.
Nếu như phán đoán không chính xác, cho dù phản ứng nhanh cỡ nào đi nữa cũng vô dụng.
- Bạn học Hàn Sâm, cậu ra quyền trước đi.
Vu Minh Chí vô cùng thoải mái nói, bình thường thì người ra quyền vẫn tương đối chiếm lợi thế đấy.
Hơn nữa Vu Minh Chí đối với thành tựu Hắc Bạch Quyền của mình cũng rất có lòng tin, tự tin có thể từ trong động tác của Hàn Sâm, đoán được là hắn dùng hắc quyền hay là bạch quyền.
- Bây giờ có thể bắt đầu chưa?
Hàn Sâm nhìn Vu Minh Chí hỏi.
- Bắt đầu đi… Bành… Ah…
Vu Minh Chí mới vừa mở miệng, Hàn Sâm liền đánh một quyền lên trên ngực y, Vu Minh Chí hơi giật mình căn bản không kịp phản ứng, cũng không né tránh hoặc chống đỡ, bị một quyền đánh lên trên ngực, liền lùi lại vài bước, lập tức một cơn lửa giận từ trong lòng sinh ra.
Giáo sư Nghiêm lại hết sức chăm chú ở bên cạnh giảng giải:
- Trò Hàn Sâm làm vô cùng tốt, vận dụng đánh cờ tâm lý vô cùng tiêu chuẩn, đây là tâm lý chiến trong thực chiến, lợi dụng lỗ thủng và yếu điểm trên tâm lý của đối phương, cho đối phương một đòn chí mạng, nhưng mà bạn Hàn Sâm vẫn có một chút chưa tốt, một quyền này có lẽ nên tập kích chỗ yếu của đối phương, ví dụ như vị trí trên bộ mặt như cái mũi hoặc con mắt, hoặc là cổ họng, như vậy càng dễ khiến cho đối thủ mất đi lực chiến đấu, thuận tiện đánh đòn tiếp theo.
Các sinh viên nghe xong liên tục gật đầu, ra vẻ tâm lĩnh thần hội, Vu Minh Chí lại thiếu chút nữa đã bị tức chết, cứ thế mà nuốt một ngụm lửa giận đã vọt tới yết hầu lại.
Giáo sư Nghiêm đã nói như vậy rồi, nếu như y lại phát hỏa, vậy thì thật sự không có độ lượng, sẽ chỉ làm cho người ta chế nhạo.
- Bạn Hàn Sâm làm rất không tồi, chúng ta tiếp tục đi.
Vu Minh Chí mạnh mẽ nặn ra một nụ cười, lại trở về vị trí đối chiến.
Trong lòng Đường Chân Lưu cười như điên:
- Vu Minh Chí à Vu Minh Chí, cậu thật sự là tự tìm đường chết, muốn biểu thị thật tốt đâu khó gì, tối đa thì cậu tìm một cô gái xinh đẹp trong trường trêu chọc một chút là được, không có việc gì lại đi gây sự với tên quái vật kia, thượng đế cũng không thể nào cứu được cậu.
Đương nhiên là Vu Minh Chí không cho rằng như vậy, cậu ta chỉ cảm thấy mới vừa rồi là mình nhất thời chủ quan, cho nên mới bị Hàn Sâm đánh trúng, căn bản không phải vấn đề thực lực, chỉ cần cậu ta nghiêm túc, Hàn Sâm sẽ không có bất cứ cơ hội nào.
Chỉ là một sinh viên trường quân đội, làm sao có thể so sánh với Thần Tử thứ sáu như cậu ta.
Kỳ thật đại bộ phận sinh viên đều cho là như vậy, mặc dù bọn họ cảm thấy Hàn Sâm có lẽ rất mạnh, nhưng so với một trong những người chưa tiến hóa mạnh nhất trong toàn bộ Liên Minh, xếp hạng Thần Tử thứ sáu Vu Minh Chí, đương nhiên còn hơi kém một chút.
Dù sao thì Vu Minh Chí chính là đứng thứ sáu toàn thế giới, mà Hàn Sâm chỉ là đứng đầu ở trường Hắc Ưng mà thôi, hơn nữa lại không phải là tân võ học, chỉ là thao tác chiến giáp mà thôi.
Cho nên về tâm lý, các sinh viên vẫn cảm thấy khẳng định là Vu Minh Chí có trình độ tân võ học cao hơn Hàn Sâm.
- Bạn Hàn Sâm, bắt đầu đi.
Sau khi Vu Minh Chí nói xong, liền lập tức tập trung toàn bộ tinh thần đề phòng, nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, lần này cậu ta không có chút chủ quan nào.
Hàn Sâm cũng không khách sáo, trực tiếp giơ quả đấm lên, hung ác đập tới mặt Vu Minh Chí, vừa rồi không phải là giáo sư Nghiêm đã nói sao, đánh mặt mới đúng, nơi đó là chỗ yếu.
Vu Minh Chí nhìn hai chân Hàn Sâm đứng thẳng, góc độ thân thể vặn vẹo, cùng với tư thế của bả vai, rất nhanh cậu ta đã dễ dàng làm ra phán đoán của mình.
- Cố làm ra vẻ, thật sự là diễn quá rồi, rõ ràng không có một chút khí thế nào, thoạt nhìn rất dọa người, căn bản chính là hư quyền không có chút sức nào, lúc tôi đi nhà trẻ cũng đã có tài nghệ như vậy rồi.
Khuôn mặt Vu Minh Chí lộ ra vẻ khinh miệt, đã cho rằng một quyền này của Hàn Sâm nhất định là bạch quyền hư lực, trực tiếp vung cánh tay lên, bởi vì đã cho rằng Hàn Sâm sử dụng bạch quyền, cho nên Vu Minh Chí chỉ nâng một cánh tay lên, để biểu hiện sự tự tin mạnh mẽ cùng sức phán đoán tinh chuẩn của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận