Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2030. Long Thập Tam

“Long Thập Tam, Long tộc.” Nữ tử Long tộc kia vừa cười vừa nói. “Long Thập Tam, cái tên không tệ. Nhưng vụ cá cược này không được công bằng lắm nhỉ.” Hàn Sâm thuận miệng nói, hắn chỉ muốn kéo dài thời gian mà thôi.
Tất nhiên Long Thập Tam nhìn ra được tâm tư của Hàn Sâm nhưng cũng không vạch trần, mỉm cười hỏi: ‘Không công bằng chỗ nào?”
“Nếu ta thua thì không những phải dẫn đường mà còn phải nộp mạng, nếu ta thắng thì cũng chỉ thắng được một cái mạng. Thế chẳng phải rất bất công à?” Hàn Sâm cũng vừa cười vừa nói.
“Đúng là không công bằng, vậy ngươi nói xem thế nào mới công bằng đây?” Long Thập Tam cũng không tức giận, ôn hòa hỏi.
“Nếu ta thắng thì khoảng thời gian ở trong không gian Cổ Thần này, ngươi phải làm vệ sĩ củ ta, đảm bảo sự an toàn cho ta, thế nào?” Hàn Sâm nhìn Long Thập Tam nói.
Long Thập Tam lập tức bật cười: “Ngươi tính toán cũng hay thật đấy, nếu vậy thì chẳng phải ta sẽ chịu thiệt thòi lớn sao? Nhưng thôi cũng được, ta đồng ý với ngươi.”
“Một lời đã định.” Hàn Sâm nghiêm nghị nói.
“Một lời đã định.” Long Thập Tam đưa tay chộp một cái, một thanh trường thương xoắn ốc màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
Trong nháy mắt nàng bắt lấy trường thương, Hàn Sâm cũng thầm kinh hãi trong lòng. Long Thập Tam mang đến cho hắn một cảm giác cực kì quái dị, trong Động Huyền Khí Tràng lại không thể nắm bắt được khí tức của nàng, đương nhiên càng không thể nhìn thấu thực lực của nàng.
Long Thập Tam cầm thanh trường thương xoắn ốc, cũng không ra tay ngay lập tức mà nhìn Hàn Sâm, lạnh nhạt nói: “Ta không giống Vô Lượng Phật tử, nếu ngươi còn muốn dùng một chiêu Không khẩu Bạch Nha kia để mượn lực đả lực thì e rằng ngươi đã lầm.”
“Vậy tại hạ phải làm gì bây giờ?” Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
Ban đầu Hàn Sâm cũng chỉ thuận miệng kéo dài thời gian để bản thân nghỉ ngơi thêm một lát, không ngờ Long Thập Tam lại thật sự trả lời hắn.
“Phá Tà Thương của Long tộc bọn ta có thể phá chư thiên vạn pháp, thuật mượn lực có lẽ sẽ có tác dụng đối với chủng tộc khác nhưng đối với Long tộc lại trở nên vô dụng. Nếu ngươi muốn thắng ta thì chỉ có thể dùng lực đánh thắng, mong là ngươi có năng lực như vậy.” Long Thập Tam bình tĩnh nói.
“Có thể phá chư thiên vạn pháp, khẩu khí thật sự rất lớn.” Hàn Sâm nói.
Long Thập Tam lạnh nhạt nói tiếp: “Nếu không tin, ngươi cứ việc dùng chiêu Không khẩu Bạch Nha kia thử, xem xem có thể mượn được lực của ta hay không?”
Nói xong, Long Thập Tam bèn rút thanh trường thương ra đâm về phía Hàn Sâm, thương mang ngưng tụ thành một đường còn nhỏ hơn so với cây kim vô số lần.
Hàn Sâm chưa thử nhưng sức mạnh ngưng tụ như thế, cho dù không có sức mạnh phá vạn pháp thì hắn cũng rất khó để mượn lực được.
Giày Tuyệt Nha Thố dưới chân đột nhiên bộc phát ra tốc độ mạnh mẽ, khiến Hàn Sâm né tránh được thương mang của Long Thập Tam trong nháy mắt, Huyết Vũ đao trong tay cũng đồng thời chém về phía cổ Long Thập Tam.
Long Thập Tam híp mắt lại. Một tên Bá Tước như Hàn Sâm vẫn có thể bộc phát ra tốc độ như vậy dưới sự trói buộc của không gian Cổ Thần đã vượt ra khỏi dự liệu của nàng.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là có chút ngoài ý muốn mà thôi, trường thương xoắn ốc trong tay Long Thập Tam chuyển động, biến mất trong chớp mắt ngắn ngủi, lúc xuất hiện trở lại, mũi thương đã sắp đâm vào cổ họng Hàn Sâm.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, thân hình vẽ ra một vòng cung quỷ dị trên không trung, ngàn cân treo sợi tóc tránh được thanh trường thương của Long Thập Tam, Huyết Vũ đao trong tay cũng đồng thời chém ra.
Hai người nhanh chóng chuyển động trên mặt đá, hầu như khiến người †a không thấy rõ quỹ đạo di động của bọn họ. Đánh được gần một phút, sát qua nhau không biết bao nhiêu lần mà không có lấy một lần đao thương va chạm vào nhau.
“Ấy, đó là loại đao pháp gì vậy? Chắc không phải Nha đao đâu nhỉ?” Hầu Tước Bạch Hổ kinh ngạc thốt lên.
“Đó không phải là Nha đao mà là đao pháp Thiên Chi Hạ của Trấn Thiên Cung.” Trong mắt Sa Long lóe lên một tia sáng.
“Đao pháp Thiên Chi Hạ? Sao ta chưa nghe thấy bao giờ vậy?” Hầu Tước Bạch Hổ lại hỏi.
Sa Long nhìn chằm chằm Hàn Sâm nói: “Đao pháp Thiên Chi Hạ được một vị trưởng lão Trấn Thiên Cung thời xa xưa sáng tạo ra, nhưng vì lúc mới sáng lập có rất nhiều khuyết điểm cho nên vẫn không được cung cấp cho các đệ tử Trấn Thiên Cung tu luyện. Giờ xem ra khuyết điểm của đao pháp Thiên Chi Hạ hẳn là đã được giải quyết rồi, chỉ không biết là bút tích của ai thôi.”
“Đao pháp này có gì đặc biệt à? Sao ta chẳng nhìn ra được có gì huyền diệu thế?” Hầu Tước Bạch Hổ lại hỏi.
“Không biết nữa, chỉ biết là đao pháp này được cải tiến trên cơ sở Vô Tự Thiên Thư. Hơn nữa cũng vì chưa có ai từng sử dụng môn đao pháp này cho nên uy lực của nó thế nào đương nhiên cũng chẳng ai biết. Song, nghe nói không có người nào tu luyện Vô Tự Thiên Thư mà không luyện được môn đao pháp này, Hàn Sâm là một kẻ ngoại tộc lại có thể luyện được đao pháp Thiên Chi Hạ, thật là bất ngờ.” Sa Long nói.
Hàn Sâm ỷ vào tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố mới có thể miễn cưỡng đánh một trận với Long Thập Tam. Phá Tà Thương thật sự có khả năng phá vạn pháp hay không thì Hàn Sâm không biết nhưng sức mạnh đó thật sự không phải hắn của bây giờ có thể so sánh được. Nếu có thể thăng lên cấp Hầu Tước thì may ra mới có vốn liếng để đối đầu chính diện.
Long Thập Tam không phức tạp giống như Cô Trúc, tất cả của đều rất đơn giản, thương pháp đơn giản, sức mạnh đơn giản, hầu như không biến hóa quá nhiều
Thế nhưng chính sức mạnh đơn giản như vậy lại tràn đây mỹ học bạo lực, khiến nàng có thể lợi dụng hoàn hảo sức mạnh của bản thân, bộc phát nó đến cực hạn.
Nếu không có tốc độ của giày Tuyệt Nha Thố, bản thân Long Thập Tam cũng bị sức mạnh của không gian Cổ Thần trói buộc thì e rằng Hàn Sâm đã bị nàng đâm trúng từ lâu rồi.
“Long Thập Tam thật là lợi hại. Hiệp lộ tương phùng dũng giả thắng, nàng đã phát huy một chữ dũng này đến cực hạn, một cây thương quét ngang tất cả, kể cả người cùng cấp cũng phải tránh né mũi nhọn, không dám liều mạng với nàng. Ta còn chưa thăng cấp lên Hầu Tước, cho nên vẫn kém hơn một chút.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Càng đáng sợ hơn là, Long Thập Tam càng đánh càng hăng, cũng không biết vì nguyên nhân gì mà tốc độ và sức mạnh của nàng dường như vẫn đang tăng lên, thế tiến công cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Hàn Sâm sử dụng giày Tuyệt Nha Thố cũng dần không theo kịp tốc độ của nàng nữa.
“Muốn so chiến kỹ với Long Thập Tam, Hàn Sâm thật sự quá ngây thơ rồi. Long tộc có danh xưng chư thiên đệ nhất dũng, trong cùng cấp bậc không ai có thể đối đầu chính diện với bọn họ. Hơn nữa thân thể Long tộc càng đánh càng mạnh, thời gian kéo dài càng lâu, Hàn Sâm sẽ thua càng thảm.” Hầu Tước Bạch Hổ nói.
Sa Long chỉ nhíu mày không nói, dường như cảm thấy có gì đó sai sai nhưng nhất thời lại chưa thể nhìn ra rốt cuộc là chỗ nào sai.
Giữa trận đại chiến kia, thân hình Hàn Sâm đột nhiên lui lại, kéo dài khoảng cách với Long Thập Tam, Long Thập Tam cầm thương vọt lên như rồng, muốn đuổi theo Hàn Sâm.
Nhưng nàng lại nhận thấy áo giáp ngoài thân không ngừng nứt ra, dường như đã đụng phải thứ gì, bị cắt ra từng lỗ hổng.
Long Thập Tam dừng lại, không tiếp tục xông lên phía trước nữa, ánh mắt quét qua xung quanh, lạnh lùng nói: “Ngươi bày ra những đao khí kia trong không gian từ bao giờ?”
“Đao đầu tiên ta chém ra đã ngưng tụ trong không trung rồi. Từ lúc nãy cho đến bây giờ, không trung đã ngưng tụ không biết bao nhiêu luồng đao khí vô hình. Ngươi không nhìn thấy chúng nhưng sau khi đụng vào, hậu quả không cần ta nói ngươi cũng biết đúng không?” Hàn Sâm mỉm cười.
Đao pháp Thiên Chi Hạ kết hợp với thuật Nguyệt Phách chí thuần chí nhu khiến Hàn Sâm có thể bố trí vô số nhát đao ngưng mà không tán trong không trung, giống như con rối giật dây vậy, tầng tầng lớp lớp đan xen ở bên ngoài thân thể Long Thập Tam.
Hết chương 2030.
Bạn cần đăng nhập để bình luận