Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2390. Cửu Chuyển Mị Hồ Đan Hương Công

Hàn Sâm đang định nói gì đó, đã thấy đuôi cáo phía sau Hồ Phi lay động trong hư không, hóa thành từng hư ảnh như xích Trật Tự, dường như có chín cái đuôi bay múa trên không trung, biến thành một lao tù nhốt chặt hai người vào trong đó.
Đôi mắt Hồ Phi lóe ra ngân mang, làn da trắng tuyết hiện ra từng đường hoa văn màu bạc quỷ dị tựa như hình xăm hay ký hiệu nào đó.
Hầu như là đồng thời, một cỗ sức mạnh như nước suối chảy ra từ giữa đôi môi của Hồ Phi, trực tiếp trôi vào trong miệng Hàn Sâm.
Một khí tức thanh lương khuếch tán ra trong cơ thể Hàn Sâm, khiến tế bào toàn thân hắn dường như đều được nước suối trong veo gột rửa.
Cỗ sức mạnh thanh lương dung nhập vào trong tế bào, khiến Hàn Sâm cảm thấy cơ thể xảy ra một vài biến hóa kỳ lạ, một mùi hương như có như không tràn ra từ trong máu thịt, quanh quẩn nơi chóp mũi hồi lâu không tan.
“Ta đã dùng bí thuật tộc Mị Hồ đưa sức mạnh Cửu Chuyển Mị Hồ vào trong cơ thể ngươi. Ngươi sẽ hành động theo ý niệm của ta, vận chuyển pháp môn Cửu Chuyển Mị Hồ Đan Hương Công là có thể tạm thời nhận được sức mạnh của tộc Mị Hồ ta.” Môi Hồ Phi không nhúc nhích, giọng nói lại vang lên trong tai Hàn Sâm.
Hàn Sâm gật đầu, hành động theo ý niệm của Hồ Phi, ngưng tụ sức mạnh lưu chuyển trong thân thể.
Theo sức mạnh mà Hồ Phi độ vào ngày càng gia tăng, khi Hàn Sâm vận chuyển, cỗ lực lượng kia cũng càng ngày càng mạnh, mùi hương trên ngươi cũng càng trở nên nồng hơn, hầu như khiến Hàn Sâm có ảo giác mình đang nằm trong biển hoa.
Không lâu sau, mùi hương trong máu thịt của Hàn Sâm dần nhạt đi, cuối cùng không ngửi thấy chút gì nữa. Nhưng sau một lát, mùi hương lại dần đậm lên.
Mùi hương cứ nhạt rồi lại nồng tổng công chuyển hoán chín lần, sức mạnh của Hồ Phi trong cơ thể Hàn Sâm đã cực kỳ khổng lồ, hòa làm một thể với cơ thể của Hàn Sâm.
Trên da Hàn Sâm mơ hồ xuất hiện hoa văn màu bạc tương tự với Hồ Phi, song so với màu bạc lóe sáng của Hồ Phi thì hoa văn hiện ra trên người Hàn Sâm có vẻ rất nhạt.
Hồ Phi thấy trên người Hàn Sâm nổi lên hoa văn màu bạc, trong lòng chợt vui mừng.
Nàng vốn cho rằng Hàn Sâm không có huyết mạch tộc Mị Hồ thì dù nàng có dùng Cửu Chuyển Mị Hồ Đan Hương Công dẫn dắt, Hàn Sâm cũng chỉ có thể hấp thu được một, hai phần mười.
Nhưng ai ngờ Hàn Sâm lại hấp thu hết được sức mạnh Cửu Chuyển Đan Hương Công mà nàng độ vào, đã thế còn ngưng tụ ra Mị Hồ văn, khiến Hồ Phi phải kinh ngạc trong lòng.
“Quái lạ! Lẽ nào trong cơ thể hắn có huyết mạch của tộc Mị Hồ ta? Nếu không sao có thể ngưng tụ ra Mị Hồ văn được?” Hồ Phi vừa ngạc nhiên vừa ngờ vực.
Song chỉ lát sau, trong lòng Hồ Phi đã hạ quyết tâm, bí thuật vốn nên dùng ở đây lại tiếp tục vận chuyển.
Ngân văn trên người Hồ Phi không ngừng lan rộng ra, những hoa văn thoạt nhìn cổ quái dần nối liền với nhau, tạo thành một đồ án cửu vỹ ngân hồ trên người nàng.
Đồ án cực kỳ quỷ dị, tựa như một con ngân hồ sống nằm trên làn da trắng như tuyết của Hồ Phi, một đôi mắt hẹp dài màu bạc sáng ngời đang lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Mà hoa văn màu bạc trên người Hàn Sâm cũng dần sáng lên theo sức mạnh mà Hồ Phi độ vào, hơn nữa còn có càng nhiều những hoa văn bạc không ngừng nổi lên, nối tiếp với nhau giống như Hồ Phi, biến thành dáng vẻ của một con cửu vỹ hồ ly.
Hàn Sâm cảm giác được sức mạnh trong toàn bộ cơ thể đang đấu đá lung tung, như ngựa hoang thoát cương chuyển động điên cuồng, sắp vượt ra khỏi sự khống chế của hắn.
“Hồ Phi, dừng lại, ta sắp không chịu nổi nữa.” Hàn Sâm dùng ý niệm nói với Hồ Phi.
Hồ Phi không thèm để ý tới, hai chân quấn riết lấy eo Hàn Sâm, đôi tay ôm lấy cổ hắn, đôi môi đỏ mọng dán chặt lấy miệng Hàn Sâm, từng sợi xích Trật Tự màu bạc tràn vào trong thân thể Hàn Sâm.
“Hồ Phi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì hả?” Hàn Sâm lại tiếp tục dùng ý niệm cất lời, sắc mặt cũng trầm xuống, cơ thể giãy dụa mấy cái lại vị sức mạnh của Hồ Phi trói chặt không thể động đậy.
Cuối cùng Hồ Phi cũng đáp lại, gương mặt lộ ra nét cười, đôi môi đỏ mọng không nhúc nhích song giọng nói lại vang vọng bên tai Hàn Sâm: “Ta cũng không ngờ cơ thể này của ngươi lại có thiên phú như vậy, có thể ngưng tụ ra Mị Hồ văn của tộc Mị Hồ ta. Ta dùng hết toàn lực lấy Cửu Chuyển Mị Hồ Hương Đan Công hỗ trợ ngươi, có thể chuyển hóa thể chất của ngươi thành thân thể Cửu Chuyển Mị Hồ, không chỉ cực kỳ có lợi cho sự tiến hóa của ngươi mà khi ngươi khống chế kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh cũng sẽ càng thuận lợi hơn.”
“Hồ Phi, ngươi coi ta là đứa trẻ ba tuổi đấy à?” Hàn Sâm dùng ý niệm lạnh lùng nói.
Hồ Phi cười nói: “Em trai ngoan của ta, việc đã đến nước này thì ngươi hãy nghe lời chị đây mà làm đi, ta chắc chắn sẽ không bạc đãi ngươi đâu.”
Trong lúc nói chuyện với Hàn Sâm, xích Trật Tự màu bạc trong miệng Hồ Phi cũng không ngừng tràn vào cơ thể Hàn Sâm, khiến lực Cửu Chuyển Mị Hồ trong người hắn càng ngày càng mạnh.
Cỗ sức mạnh kia đã không còn nghe theo khống chế của Hàn Sâm nữa mà dựa theo ý chí của Hồ Phi lưu chuyển trong cơ thể Hàn Sâm, khiến đồ án cửu vỹ ngân hồ trên người Hắn càng ngày càng linh động, giống như sắp sống dậy.
Lúc này Hàn Sâm đã hiểu rõ, Hồ Phi đang muốn trực tiếp khống chế cơ thể hắn chứ không phải quán chú bí thuật như đã nói lúc trước.
Hồ Phi không chịu thừa nhận, cũng không để ý đến Hàn Sâm nữa, chỉ không ngừng độ sức mạnh vào trong cơ thể Hàn Sâm.
Đúng như Hàn Sâm đã nghĩ, Hồ Phi định luyện hóa cơ thể Hàn Sâm trở thành phân thân Cửu Chuyển Mị Hồ của nàng, như vậy nàng có thể trực tiếp điều khiển cơ thể Hàn Sâm mà không cần phải hợp tác với Hàn Sâm, miễn được phiền phức sau này phải tìm Hàn Sâm hợp tác, khống chế cũng càng tiện lợi hơn.
Song Hồ Phi cũng chỉ nảy lòng tham nhất thời mà thôi. Lúc đầu nàng cũng không ngờ thân thể Hàn Sâm lại có thể ngưng tụ ra Mị Hồ văn, những lời nàng nói ban đầu cũng không phải lừa gạt Hàn Sâm.
Hàn Sâm có hiểu biết sâu sắc với tộc Mị Hồ, đương nhiên sẽ không thật sự tin tưởng Hồ Phi. Bất kể Hồ Phi có nói thật hay không cũng không quan trọng với hắn, bởi vì hắn đã có quyết định của mình từ lâu rồi.
Nếu Hồ Phi chỉ thành thật dùng buff bí thuật thì có khi Hàn Sâm còn thấy thất vọng ấy chứ. Bởi vì sức mạnh như vậy vốn không đủ để Hàn Sâm mượn lực sử lực.
Đúng vậy, Hàn Sâm định mượn sức mạnh của Hồ Phi thúc đẩy bánh răng vũ trụ bản mệnh của mình, từ đó thăng tới cấp Vương.
Tuy làm vậy rất mạo hiểm nhưng so ra thì sẽ dễ hơn việc để Hàn Sâm mượn lực trong chiến đấu thật sự rất nhiều.
Sức mạnh trong chiến đấu có tính công phá đáng sợ hơn nhiều, muốn dẫn dắt nó tiến vào trong cơ thể không phải chuyện dễ dàng chứ đừng nói là điều khiển nó thúc đẩy bánh răng vũ trụ bản mệnh.
Nhưng bây giờ Hồ Phi cố tình đưa sức mạnh của nàng độ cho Hàn Sâm, hơn nữa cỗ sức mạnh này cũng sẽ không làm tổn thương cơ thể hắn, như vậy cũng tránh được rất nhiều phiên phức, khiến Hàn Sâm có được hoàn cảnh tốt nhất để mượn lực.
Cảm giác được sức mạnh trong cơ thể đã xấp xỉ đạt đến mong muốn, Hàn Sâm lập tức không do dự nữa, bắt đầu vận chuyển Động Huyền Kinh, muốn dẫn dắt cỗ sức mạnh kia thúc đẩy bánh răng vũ trụ bản mệnh của hắn.
“Đúng là nằm mơ giữa ban ngày! Chút sức mạnh nhỏ nhoi của ngươi dựa vào đâu mà dám mượn lực của ta chứ?” Hồ Phi cảm nhận được dị động trong cơ thể Hàn Sâm, lập tức hiểu được dụng ý của hắn, cười lạnh nói.
Hết chương 2390.
Bạn cần đăng nhập để bình luận