Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 735: Dị Linh

Đôi đùi ngọc giống như là hai con giao long cao thấp tung bay, hóa thành lợi khí giết người kinh khủng đánh về phía Hàn Sâm, muốn trực tiếp xoắn giết Hàn Sâm tại chỗ.
Hàn Sâm vừa lui vừa nói:
- Em gái, nghe tôi giải thích đã, tôi đi trong Hắc Sa Mạc này quá lâu rồi, tưởng gặp phải Hải Thị Thận Lâu, cho nên chỉ là muốn xác nhận một chút xem có phải là ảo giác hay không.
Mặc dù trong lòng Hàn Sâm cũng không phải hoàn toàn muốn như vậy, nhưng mà tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đánh chết cũng sẽ không thừa nhận.
- Tôi muốn giết anh. . .
Cô gái kia lại hoàn toàn không nghe, liều mạng công kích Hàn Sâm.
- Cho dù cô muốn giết tôi, ít nhất cũng phải mặc y phục vào trước chứ.
Hàn Sâm vừa lui vừa bất đắc dĩ nói, bộ dáng hiện tại của cô gái kia, Hàn Sâm nhìn đều có chút ngượng ngùng.
Cô gái kia nhất thời ngẩn người ra, lại là một tiếng thét kinh thiên động địa, một giây sau, rốt cục cô gái kia triệu hồi ra một bộ áo giáp che khuất thân thể, một lần nữa cắn răng nghiến lợi phát ra công kích với Hàn Sâm.
- Cô em, cô phải tin tưởng tôi. . .tôi là một người lính, là một quân nhân nghiêm. . .
Hàn Sâm cảm thấy hình như mình đã từng nghe qua lời này ở đâu rồi, lúc này liền trực tiếp lấy ra dùng.
Thế nhưng mà cô gái kia căn bản là không thèm nghe, điên cuồng phát ra từng làn sóng tấn công đối với Hàn Sâm.
Trong lòng Hàn Sâm hơi có chút kinh ngạc, thối pháp của cô gái này cũng không tầm thường, tinh diệu cũng chỉ kém Nữ Hoàng một chút mà thôi, đã coi như là một nhân vật vô cùng lợi hại, tố chất thân thể đoán chừng đã vượt 100, nhưng mà có lẽ còn chưa mở ra khóa gen.
- Cô em, cô đừng không khách khí với tôi như vậy, việc này cũng không thể chỉ trách tôi, giữa ban ngày ban mặt, lại là ở trước mặt mọi người, cô lột sạch quần áo phơi nắng ở chỗ này, cho dù tôi không nhìn, người khác cũng sẽ nhìn mà?
Hàn Sâm tiếp tục nói.
- Ở đâu đẻ ra người khác chứ, trừ tên sắc lang anh ra, ở đây nào có người khác.
Cô gái kia hận tới cắn chặt răng, không ngừng công kích Hàn Sâm.
Lúc này Hàn Sâm mới phát hiện ra, hình như tòa thành cổ này xác thực là không nhìn thấy những người khác, ngoại trừ cô gái tóc ngắn này, bốn phía đều là một mảnh tịch mịch, cho dù Hàn Sâm mở rộng Động Huyền Khí, vẫn không phát hiện ra có khí tức sinh mệnh tồn tại.
- Trong thành này chỉ một mình cô thôi à?
Hàn Sâm vừa ngăn cản thế công của cô gái kia vừa nói.
Cô gái kia cũng không đáp, chỉ là hết sức đá tới Hàn Sâm.
Hàn Sâm luôn luôn thờ phụng nguyên tắc, có thể giải thích thì giải thích, lúc không giải thích được rõ ràng, thì động thủ trước rồi nói sau.
Bàn tay Hàn Sâm vồ một cái, lập tức bắt được đôi chân dài của cô gái kia đá tới, nghiêng người bước tới, bắt quả đấm của cô gái kia nện tới hắn lại, tiện tay bẻ ra, lập tức kéo cô gái kia té xuống đất.
Tay kia của cô gái lại hất ngược lại phía Hàn Sâm, Hàn Sâm duỗi tay ra nắm lấy, lại giữ ở trên lưng, đồng thời rút ra một sợi dây hợp kim giắt ở bên hông, trực tiếp đem hai tay hai chân của cô gái kia buộc chung lại ở một chỗ, sau đó một tay xách cô ta lên.
- Khốn kiếp thả tôi ra. . .
Cô gái kia hết sức hung hãn, còn muốn dùng hai hàm răng trắng đi cắn Hàn Sâm, nhưng mà bị Hàn Sâm nhấc lên như vậy, cắn vài cái đều không tới Hàn Sâm được.
- Đợi lúc cô không kích động nữa, tôi sẽ buông cô ra.
Hàn Sâm nhấc theo cô gái bị trói tứ chi sau lưng, tay kia cầm lấy một chai nước, trực tiếp mở ra rót vào trong miệng.
- Thoải mái!
Rót liền ba bình, Hàn Sâm mới vô cùng sảng khoái ợ một cái.
- Tên khốn kiếp. . . lưu manh. . . hạ lưu. . . thả đồ uống của tôi ra. . .
Cô gái kia thấy Hàn Sâm lại còn uống đồ uống của cô ta, càng thêm tức giận.
Hàn Sâm cũng không thèm để ý đến cô ta, mang theo cô đi vào bên trong tòa thành cổ kia.
Chỉ thấy bên trong tòa thành cổ là một mảnh thê lương, khắp nơi đều là nhà đá cũ nát lụi bại, không biết đã phong trần bao nhiêu năm tháng, căn bản không có dấu hiệu của nhân loại sinh tồn.
Hàn Sâm một đường đi tới chỗ quảng trường, loại Tí Hộ Sở cỡ nhỏ này, bình thường trong phòng đều không có truyền tống trận, cũng chỉ ở trên quảng trường có một tòa truyền tống trận dùng chung mà thôi, chính là có một tòa truyền tống trận đơn độc ở trong Thần Điện Dị Linh.
Quảng trường không lớn, quảng trường chỉ dùng đá ong xếp thành hình nửa vòng tròn, ở đây tương đối sạch sẽ, thoạt nhìn thì hẳn là có người quét dọn qua.
Nhưng sau khi nhìn thấy Truyền Tống Trận, Hàn Sâm lại có chút thất vọng rồi, Truyền Tống Trận đã bị tổn thương nghiêm trọng, căn bản không có khả năng tái sử dụng.
Hàn Sâm tiếp tục đi vào bên trong tòa thành cổ, đường đi khắp nơi đều là cát bụi, nhà đá cũ nát, không có kiến trúc cao, cao nhất cũng chỉ có hai tầng, một tòa thạch điện có bốn tầng trong đó rất rõ ràng chính là Dị Linh Thần Điện rồi.
Mắt thấy Hàn Sâm sắp đi tới trước thạch điện, mỹ nữ tóc ngắn vẫn một mực tức giận chửi rủa Hàn Sâm đột nhiên kinh hoảng kêu lên:
- Không thể đi vào, mau chóng rời đi.
- Vì sao?
Hàn Sâm thấy rốt cục cô ta đã dễ nói chuyện hơn rồi, liền cúi đầu nhìn cô hỏi.
- Không thể đi vào chính là không thể đi vào.
Mỹ nữ tóc ngắn cắn răng nói.
Hàn Sâm thấy cô ta lại không dễ nói chuyện nữa, liền không để ý tới cô ta nữa, mang theo cô ta tiếp tục đi vào trong điện đá.
- Mau dừng lại, không thể đi vào, bên trong có Dị Linh đáng sợ.
Mỹ nữ tóc ngắn vội vàng kêu lên.
Hàn Sâm lại bĩu môi một cái nói:
- Một Tí Hộ Sở nho nhỏ như vậy, tối đa cũng chỉ là Tí Hộ Sở quý tộc, bên trong có thể có Dị Linh gì đáng sợ. Hơn nữa, nếu như bên trong thật sự có Dị Linh đáng sợ, cô làm như thế nào truyền tống ra ngoài được?
- Bên trong thật sự có Dị Linh đáng sợ, tôi chưa từng đi ra ngoài.
Mỹ nữ tóc ngắn vội la lên.
- Thôi đi, cô đừng nói với tôi, những đồ uống cùng những đồ vật kia đều là do cô mang theo trước khi tiến vào.
Hàn Sâm hoàn toàn không tin.
Mỹ nữ tóc ngắn nghe thấy Hàn Sâm nói như vậy, lập tức liền nghĩ tới chuyện Hàn Sâm chẳng những sờ mông cô, mà còn uống đồ uống cô vẫn một mực không nỡ uống, còn một lần uống liền ba bình, lập tức lại tức giận nói:
- Chính là như vậy, tên đại sắc lang lưu manh nhà anh, trả đồ uống lại cho tôi.
- Dừng đi. . .
Hàn Sâm tự nhiên là không chịu tin tưởng, trực tiếp mang theo mỹ nữ tóc ngắn đẩy cửa đá ra đi vào.
Trên thực tế Hàn Sâm đã dùng Động Huyền Kinh nhìn qua bên trong, cũng không phát hiện ra có khí tức sinh mệnh, cho nên liền cho rằng mỹ nữ tóc ngắn căn bản chính là đang nói láo.
- Đừng đi vào, bên trong thật sự có Dị Linh khủng bố, anh sẽ phải hối hận. . . anh thả tôi ra, mình anh đi vào chịu chết là được rồi, đừng kéo theo tôi. . .
Mỹ nữ tóc ngắn thấy Hàn Sâm không để ý tới cô ta vẫn đi vào trong Thần Điện Dị Linh, vội vàng lại khuyên bảo Hàn Sâm, đều sắp muốn khóc lên rồi.
Nhưng trong tích tắc lúc Hàn Sâm đi vào trong thạch điện, trong lòng lại mạnh mẽ rung động một cái, một luồng khí tức kinh khủng đánh úp lại, một tia sáng màu đen giống như là một con rắn độc cuốn tới.
Coong!
Xích Diễm Bạo Long Đột nằm ngang trong tay Hàn Sâm, chặn lại bóng đen y hệt con rắn độc kia, chỉ thấy một sợi xiềng xích kim loại màu đen lớn như cánh tay quấn ở phía trên Xích Diễm Bạo Long Đột.
Mà ở một phía khác của xiềng xích kim loại màu đen có một người đàn ông trên người mặc áo giáp màu đen vỡ tan, thân thể bị khóa sắt đâm thủng ngực khóa ở trên một cây cột sắt màu đen.
Diện mục của người đàn ông kia lạnh lùng tuấn mỹ, ánh mắt dài nhỏ sinh ra hai con ngươi, tóc dài màu đen tùy ý rối tung ở chỗ đó, mọc ra hai lỗ tai giống như là tai sói, lúc này con mắt đang lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, ngón tay thon dài nắm chặt một đầu khác của xiềng xích kim loại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận