Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 605: Bại Lui

- Kế hoạc thứ ba.
Nữ Hoàng quát lạnh một tiếng, tiên quang màu tím trên người hiện ra, người đã bước ra một bước.
Kim quang trên người Bạo Quân cũng sáng lên rực rỡ, giống như một kim cương cự thần, một cây thương lớn màu đen trong tay đã điên cuồng đâm tới Bạch Hổ.
Tiểu Lại Miêu cũng chuyển động, tuy bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn lười biếng, nhưng mà lúc động thủ lại nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, luồng gió bên người lưu chuyển, vậy mà giống như con Bạch Hổ kia, đều có được lực lượng của gió.
Trong tay Thiên Đố xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm mỏng như cánh ve, chỉ hơi run lên một cái, thanh nhuyễn kiếm kia đã ưỡn lên thẳng tắp, trên người và trên thân nhuyễn kiếm đều bốc lên hàn khí màu trắng, thoạt nhìn không khác gì người Tuyết gia, đều có được lực lượng hàn băng.
Mục tiêu của Bạch Hổ rất rõ ràng, trực tiếp phóng tới Nữ Hoàng, lưỡi dao gió trên móng vuốt cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, hóa thành bốn cái móng vuốt màu xanh sắc nhọn dùng tốc độ khó có thể tưởng tượng chụp vào lồng ngực Nữ Hoàng.
Bộ ngực cao vút của Nữ Hoàng có vận luật run run, tiên quang màu tím trên người chảy xuôi, đôi chân đẹp thon dài thẳng tắp tuôn ra sức mạnh không thể tưởng tượng được, thân thể nghiêng đi, ở trong gang tấc tránh thoát một trảo của Bạch Hổ.
Móng vuốt nhọn hoắt màu xanh cắt lên trên tảng đá trên mặt đất, lập tức cắt mặt đá ra giống như đậu hũ, sắc bén làm cho lòng người lạnh ngắt.
Coong!
Con dao găm trong tay Tiểu Lại Miêu đã đâm trúng Bạch Hổ trước, kế tiếp là kiếm của Thiên Đố cùng thương của Bạo Quân, hai người cơ hồ là đồng thời đâm trúng Bạch Hổ.
Thế nhưng mà một màn đáng sợ lại sinh ra, chỉ thấy cọng lông của Bạch Hổ bay múa, ngoài thân giống như có từng cơn gió chấn động, mặc kệ là dao găm của Tiểu Lại Miêu hay là kiếm của Thiên Đố cùng thương của Bạo Quân, đều không thể đụng được vào lông của nó, giống như bị một bức tường vô hình chặn lại.
Rống!
Thân thể Bạch Hổ run lên, ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng, chỉ cảm thấy cuồng phong gào thét, một luồng gió lốc kinh khủng mang theo sóng âm mãnh liệt xung kích ra.
Răng rắc! Răng rắc!
Dao găm của Tiểu Lại Miêu và kiếm của Thiên Đố vậy mà trực tiếp bị cơn gió lốc quỷ dị kia vặn gãy, thương của Bạo Quân bởi vì vô cùng nặng nề, bên trên chỉ bị lốc xoáy cắt ra vài vết sâu hình đinh ốc, cũng không bị cắt đứt rời.
Ba người liên tiếp lui về phía sau, đồng thời cảm giác hai lỗ tai ông ông trực hưởng, đầu đau đớn một hồi, dường như cái gì cũng không nghe được.
- Lùi, lập tức lui lại!
Nữ Hoàng vừa hô vừa dùng tay ra hiệu, đồng thời triệu hồi ra một thanh phi đao, trực tiếp quăng về phía Bạch Hổ, đao kia phá vỡ hư không, trong chốc lát đã đến trước mặt Bạch Hổ, chỉ lát nữa là sẽ đâm trúng mắt Bạch Hổ.
Rống!
Bạch Hổ há mồm gầm lên một tiếng.
Tiếng gió hú kinh khủng từ trong miệng nó phun ra, ngưng tụ thành cơn lốc thực chất màu trắng, cứ thế ngăn phi đao ở trước mặt, cũng không có cách nào tiến lên một tấc.
OÀ..ÀNH!
Phi đao mạnh mẽ nổ tung, hóa thành từng điểm hàn quang đánh tới mặt Bạch Hổ, nhưng mà ở bên trong cơn gió kia, tất cả hàn quang đều bị thổi bay loạn tứ tán, vậy mà không mảy may chạm được vào Bạch Hổ.
Hàn Sâm nhìn tới hãi hùng khiếp vía, phi đao kia rõ ràng là một thú hồn thần huyết dùng một lần duy nhất, có được lực lượng nổ tung kinh khủng, nhưng mà dù vậy, cũng không đả thương được con Bạch Hổ kia chút nào.
Bạch Hổ lại bởi vậy mà bị kích thích hung tính, điên cuồng mãnh liệt đánh về phía Nữ Hoàng, chỉ thấy hai chân Nữ Hoàng di động, cả người giống như thần nữ đón gió, vậy mà mấy lần tránh né được Bạch Hổ tấn công cùng đao gió xoắn giết.
Trong mắt Hàn Sâm tràn đầy vẻ tán thưởng, Dịch Thiên Thuật của Nữ Hoàng quả nhiên là lợi hại, so với kỹ pháp Động Huyền Kinh của Hàn Sâm cũng không chút thua kém, có thể nói là mỗi người mỗi vẻ.
Trước mặt đối thủ mạnh mẽ như thế vẫn có thể cẩn thận đọ sức, xác thực là mạnh tới đáng sợ.
Mấy người bọn Bạo Quân nhận được mệnh lệnh của Nữ Hoàng, không chần chờ chút nào, lập tức phi thân lui về phía sau hướng phía ngoài rút đi.
Bạch Hổ mạnh mẽ vượt xa dự đoán của bọn họ, hư hư thực thực bên trong những sinh vật mà bọn họ đã thấy, cũng là tồn tại số một số hai, hoàn toàn không thể địch nổi, chỉ có thể nghe theo Nữ Hoàng chỉ huy rút đi.
- Còn ngẩn ra đấy làm gì, còn không mau đi.
Tiểu Lại Miêu vừa lui vừa hô một tiếng với Hàn Sâm, thoạt nhìn bọn họ đều có tín nhiệm rất mạnh mẽ đối với Nữ Hoàng, tin tưởng Nữ Hoàng có thể toàn thân trở ra.
Hàn Sâm gật đầu, ôm tiểu Ngân Hồ chậm rãi lui về phía sau, chỉ là lui lại không nhanh, đã rơi ở đằng sau mấy người bọn Bạo Quân.
Mặc dù bọn Bạo Quân đều có lòng tin đối với Dịch Thiên Thuật của Nữ Hoàng, nhưng mà Hàn Sâm lại là người chân chính luyện qua Dịch Thiên Thuật, hiểu rõ tình cảnh hiện tại của Nữ Hoàng hơn bọn họ.
Dịch Thiên Thuật đúng là rất mạnh, liền Bạch Hổ mạnh mẽ như vậy đều có thể lợi dụng bố cục đùa bỡn trong tay, nhưng mà con Bạch Hổ kia có thể cưỡi gió, tốc độ thật sự quá nhanh.
Dịch Thiên Thuật có mạnh hơn nữa, Nữ Hoàng cũng không thể thoát được Bạch Hổ truy kích, chỉ cần bố cục của cô ta xuất hiện một chút sai lầm, như vậy cô ta sẽ phải đối mặt với tử vong.
Người dù sao cũng là người, cô ta đã không thể thoát khỏi Bạch Hổ được, như vậy chắc chắn sẽ có thời điểm xuất hiện sơ hở, cho dù không có sơ hở, thể lực cũng sẽ có cực hạn, nếu vượt qua giới hạn kia, không có sơ hở cũng sẽ xuất hiện sơ hở, kết cục vẫn chỉ là một con đường chết.
Ý niệm của Hàn Sâm chuyển động, nghĩ xem phải làm thế nào mới có thể giúp Nữ Hoàng một tay, dù sao Nữ Hoàng đã từng đã dạy hắn Dịch Thiên Thuật, cũng có vài phần tình cảm.
Thế nhưng mà Hàn Sâm còn chưa nghĩ ra biện pháp, đã thấy Nữ Hoàng dẫn dụ Bạch Hổ hướng về một bên bãi biển khác mà đi.
Hàn Sâm lập tức đã hiểu rõ tâm tư của Nữ Hoàng, cô ta muốn nhờ biển cả thoát thân, Bạch Hổ khống chế lực lượng của gió, nhất định không am hiểu thủy chiến, chưa hẳn đã dám xuống nước.
Hàn Sâm do dự một chút, quay người hướng về một phương hướng khác mà đi.
- Cậu đi đâu đấy? Không nên đi loạn.
Bạo Quân nhìn thấy Hàn Sâm rời khỏi đội ngũ, không khỏi nhíu mày quát lạnh.
Hàn Sâm cũng không để ý đến y, triệu hồi ra Kim Mao Hống, mau chóng vòng tới bờ biển mà đi, dùng hiểu biết của hắn đối với Dịch Thiên Thuật, cùng năng lực nhận biết mạnh mẽ, hắn đã đoán được Nữ Hoàng muốn từ nơi nào vào biển, muốn chạy tới tiếp ứng.
Bạch Hổ thực sự là quá hung mãnh, tốc độ thật sự là quá nhanh, hắn sợ là Nữ Hoàng không kiên trì nổi đến bờ biển.
- Này, cậu làm gì thế, mau đứng lại.
Tiểu Lại Miêu hô một tiếng với bóng lưng Hàn Sâm.
- Đừng để ý tới hắn, tôi đã sớm nói, không thể để cho người như vậy gia nhập đoàn đội của chúng ta.
Bạo Quân hừ lạnh nói.
Ba người thấy phương hướng Hàn Sâm đi khác với phương hướng Nữ Hoàng đào tẩu, không biết rốt cuộc là hắn đi làm gì.
Hàn Sâm coi như không nghe thấy, hắn vốn không phải là người của đoàn đội này, tự nhiên không cần phải giải thích với bọn họ, lúc này thăm dò có thể nói là đã chấm dứt, thành công thăm dò ra hư thật của Bạch Hổ, nhưng đáng tiếc đã thất bại, chỉ sợ không có ai có thể giết chết con Bạch Hổ này được.
Hàn Sâm cưỡi Kim Mao Hống lượn một vòng đi tới bờ biển, cũng không nhanh hơn Nữ Hoàng không ngừng biến ảo phương vị bao nhiêu, từ rất xa đã có thể nhìn thấy Nữ Hoàng đang chạy tới bên này.
Trên người cô ta đã có rất nhiều chỗ bị thương, nhiều chỗ đang chảy máu, áo giáp thú hồn lúc nào cũng có thể tách rời, cũng may là không phải vết thương chí mạng, có lẽ có thể kiên trì đến bờ biển.
Hàn Sâm thở phào một cái:
- Nữ Hoàng quả nhiên là lợi hại, chỉ sợ nếu đổi lại là mình, chưa chắc đã có thể kiên trì đến nơi đây.
Hàn Sâm suy nghĩ một lát liền thu Kim Mao Hống về, trực tiếp chui vào trong biển, hắn ở trên bờ cũng không có tác dụng gì, chuẩn bị từ trong biển tiếp ứng Nữ Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận