Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 258: Cơ Hội Duy Nhất

Sắc mặt của Tư Đồ Hương biến hóa, sao cô lại không muốn thắng chứ, nhưng mà thực lực chênh lệch quá lớn, cho dù cô tính toán như thế nào đi nữa, cũng khó có phần thắng.
Không phải là Tư Đồ Hương không muốn nói phương pháp thắng lợi cho Hàn Sâm cùng đội viên của mình, mà là chính cô cũng không nghĩ ra phương pháp thắng lợi.
Tư Đồ Hương im lặng không nói gì, làm một huấn luyện viên, cô không có cách nào nói cho đội viên của mình, bọn họ cơ hồ không có hy vọng thắng lợi.
Thế nhưng mà nói đến phương pháp thắng lợi, xác thực là Tư Đồ Hương có.
Xem qua trận đấu thứ nhất của trường quân đội Trung Ương, Tư Đồ Hương chỉ có thể nói, trường quân đội Trung Ương trong số toàn bộ những đội tham gia cuộc thi bắn cung năm nay, là đội hình đỉnh cấp hiếm có.
Không chỉ là có được quái vật Kinh Cực Vụ, còn có tuyển thủ như Tần Thành, thậm chí là ba tuyển thủ khác cũng quá mạnh.
- Nếu như cậu thật sự muốn thắng, vậy cũng chỉ có một biện pháp.
Tư Đồ Hương trầm ngâm hồi lâu, mới nhìn Hàn Sâm mở miệng nói.
Trên thực tế, Tư Đồ Hương đã vô số lần suy diễn khả năng chiến thắng trong lúc so tài với trường quân đội Trung Ương, nhưng mặc kệ là suy diễn như thế nào, kết quả cuối cùng đều là thất bại.
Thực lực chênh lệch tuyệt đối, đã không phải là chiến thuật có thể bù đắp lại, nhưng mà cho dù là thế, trong lòng Tư Đồ Hương vẫn hy vọng sẽ thắng.
Cô có một phương pháp xử lý không theo lẽ thường, mặc dù là ý nghĩ rất hão huyền, liền chính cô đều không cho rằng có khả năng hoàn thành, nhưng mà ý nghĩ này vẫn chôn sâu ở trong lòng cô, chỉ là cô không có ý định nói ý nghĩ này ra cho đội viên của mình.
Bới vì ý nghĩ này đối với một huấn luyện viên, thật sự là có chút vớ vẩn.
Thế nhưng mà hôm nay bị Hàn Sâm chất vấn ở trước mặt như vậy, Tư Đồ Hương có loại ham muốn muốn nói ý nghĩ này ra, mặc dù ý nghĩ rất hão huyền, nhưng mà chưa chắc đã không thể thực hiện được?
Lòng muốn thắng của Tư Đồ Hương còn cao hơn đại đa số đội viên, hoàn toàn không kém Hàn Sâm, cô rất muốn đem suy nghĩ của mình nói cho bọn Hàn Sâm, hi vọng bọn họ có thể hoàn thành ý nghĩ này, nhưng mà dù vậy, cô vẫn không nói ra miệng, chỉ là nhìn Hàn Sâm thử thăm dò hỏi một câu, vì cách nghĩ như vậy xác thực quá hoang đường.
- Tôi thật sự rất muốn thắng, mặc kệ là phương pháp gì, xin hãy nói cho tôi biết.
Hàn Sâm thành khẩn nhìn Tư Đồ Hương nói, trong mắt tràn đầy ý chí cầu thắng.
Tư Đồ Hương đột nhiên có chút cảm động, cô thật không ngờ Hàn Sâm bình thường không chú ý tới đội tuyển, vậy mà lại có cảm giác vinh dự cùng tinh thần cầu thắng mạnh như vậy, âm thầm cảm thấy mình tìm Hàn Sâm là đã tìm đúng người.
Nếu như Tư Đồ Hương biết trong đầu Hàn Sâm chỉ có hành trình bốn ngày ba đêm với Kỷ Yên Nhiên, cho nên mới muốn thắng như vậy, không biết sẽ có biểu lộ gì.
Tư Đồ Hương bình tĩnh lại, ánh mắt đảo qua mặt một đám đội viên của mình, chỉ thấy ánh mắt của mọi người đều đang nhìn cô, trong đó tràn đầy hi vọng.
Không ai muốn thua, mặc dù là những đội viên cũ, nếu như có thể thắng, bọn họ cũng không hề muốn thua.
- Huấn luyện viên, xin hãy nói cho chúng tôi biết, như thế nào mới có thể thắng?
Ánh mắt của Trương Dương nóng rực nhìn Tư Đồ Hương nói.
Tư Đồ Hương cắn răng, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng nói:
- Nếu như luận thực lực, mọi người không có khả năng thắng, ở mỗi một phương diện, trường quân đội Trung Ương đều mạnh hơn chúng ta nhiều lắm, hơn nữa đội viên của bọn họ ít nhất đã ở trong đội hơn một năm, trình độ phối hợp ăn ý không phải mọi người có thể thắng.
Dừng một chút, Tư Đồ Hương lại tiếp tục nói:
- Nhưng mà, tất cả mọi chuyện trên thế giới này không phải đã hình thành liền không thể thay đổi được, mặc dù trường quân đội Trung Ương có ưu thế rất lớn, nhưng mà chuyện này cũng không đại biểu mọi người không có cơ hội thắng lợi.
Nói xong, ánh mắt của Tư Đồ Hương đã rơi lên trên mặt của Hàn Sâm, nhìn ánh mắt của Hàn Sâm nói ra:
- Mặc dù cơ hội này rất xa vời, nhưng nếu mọi người muốn thử, như vậy thì có một chút khả năng nhỏ nhoi, không thử thì nhất định sẽ thua. Nhưng mà nếu đi thử, như vậy thì có 99% khả năng thất bại, mọi người có muốn thử một lần hay không?
- Xin huấn luyện viên nói cho chúng tôi biết nên làm như thế nào.
Hàn Sâm bình tĩnh cố chấp nói, đội viên khác đều lộ ra vẻ kiên định nhìn Tư Đồ Hương.
- ... Mọi người xem như thế này…
Tâm tình của Tư Đồ Hương có chút kích động lấy ra hình ảnh giả thuyết đấu trường, không ngừng giải thích cho bọn Hàn Sâm.
Trận đấu ngày hôm sau còn chưa bắt đầu, khán đài quan chiến đã sớm bị người xem đến từ các nơi ngồi chật ních rồi.
Mọi người đối với trận đấu ngày hôm nay vô cùng nhiệt tình, đương nhiên là bởi vì một trận chiến giữa Kinh Cực Vụ và Hàn Sâm.
Từng đơn vị truyền thông trên Internet đã bốc lửa từ lâu, nguyên bản thi đấu bắn cung cũng không lôi cuốn cho lắm, hôm nay lại vô cùng hot.
Hôm nay Văn Tú Tú bình luận chính, đã không có chuyên gia bình luận Phùng Cửu Luân nữa, bởi vì bị quá nhiều người trách cứ, trạm Hoa Tinh đã loại bỏ Phùng Cửu Luân.
Mà ở đằng sau khán đài có hai thanh niên đeo kính râm, lúc này đang nhìn xuống đấu trường thấp giọng nói chuyện với nhau.
- Lão Lâm, cậu thấy Hàn Sâm có cơ hội thắng không?
Đường Chân Lưu nhìn đấu trường thuận miệng hỏi.
- Theo thực lực toàn đội mà nói, Hàn Sâm không có cơ hội.
Lâm Phong cười một cái nói.
- Sau đó thì sao?
Đường Chân Lưu biết rõ khẳng định là Lâm Phong còn có đoạn dưới.
Lâm Phong suy nghĩ rồi nói thêm:
- Nhưng mà Hàn Sâm am hiểu nhất là ám sát, rất quỷ dị. Lấy thủ cấp của một người chưa hẳn nhất định phải phá tan toàn bộ đội ngũ, nếu không cũng sẽ không có thích khách tồn tại.
- Cậu nói là Hàn Sâm có cơ hội tiêu diệt Kinh Cực Vụ?
Đường Chân Lưu có chút kinh ngạc nhìn Lâm Phong.
- Khó mà nói, có lẽ sẽ có một chút cơ hội như vậy.
Lâm Phong nhẹ giọng nói một câu, sau đó liền không nói thêm gì nữa.
Hiển nhiên ngay cả cậu ta cũng không có cách nào dự đoán kết quả của cuộc tranh tài này sẽ như thế nào, chỉ có thể đợi xem kết quả so tài.
Trên khán đài, cơ hồ tất cả đội ngũ trường quân đội dự thi đều tới, mặc dù là đội ngũ hôm nay không phải so tài, cũng đi tới khán đài, Thu Minh Mị cũng ở trong đó, ngồi cùng một chỗ với đồng đội của cô, cùng đợi trận so tài bắt đầu.
Phần lớn bọn họ đều là vì quan sát thực lực của các trường quân đội năm nay đến cùng là như thế nào, năm trước thực lực của các trường quân đội đối thủ quá yếu, căn bản không để cho bọn họ biểu hiện ra lực lượng chân chính.
Mặc dù bọn họ không cho rằng Hắc Ưng là đối thủ của trường quân đội Trung Ương, nhưng có Hàn Sâm ở đó, có lẽ có thể bức ra một ít thực lực chân chính của trường quân đội Trung Ương.
Ở trong phòng nghỉ, lão Thạch có chút bất an lau tay, miệng há ra rất lâu, vẫn không nhịn được nói với Trương Dương ở bên cạnh:
- Lão đại, cái chủ ý kia của huấn luyện viên có thật sự được không?
- Không có gì là không được, chỉ cần chúng ta cố gắng, vậy thì nhất định sẽ có cơ hội.
Trương Dương bình tĩnh nói.
- Thế nhưng mà việc này, không phải cố gắng là được đâu, đây cũng quá mạo hiểm, nếu như bị nhìn thấu, thì nhất định sẽ thua.
Lão Thạch vẫn có chút bất an.
- Mặc dù chủ ý hơi mạo hiểm một chút, nhưng cũng không phải là không có cơ hội, hoặc là cậu nói xem có biện pháp nào tốt hơn không?
Lữ Mông lạnh nhạt nói.
- Nếu như tôi có biện pháp, cũng không cần sốt sắng như vậy, lão tam cậu thấy sao?
Lão Thạch cười khổ nói.
- Đây là biện pháp tốt nhất, cũng là cơ hội duy nhất, chỉ cần dựa theo lời huấn luyện viên đi làm là được.
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
Mà lúc này đèn báo hiệu ra sân đã sáng lên, ánh mắt của tất cả các đội viên đều nhìn về phía Tư Đồ Hương.
- Đi thôi, chúng ta nên ra sân.
Tư Đồ Hương hít sâu một hơi, dẫn theo đội viên của mình hướng về cửa vào.
Bọn Hàn Sâm theo sau lưng cô, trong tích tắc đi ra khỏi cửa, toàn bộ đấu trường đều vang lên tiếng hoan hô giống như thủy triều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận