Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3021. Áo giáp của Thánh Chủ

Trong khu vực bóng tối tại tinh vực Đại Tịch Diệt, một con thú con tựa như mèo nhưng không phải mèo, tựa hồ ly nhưng không phải hồ ly và một thiếu niên điển trai đang đứng trước phế tích của Thánh Điện.
“Tại sao có thể như vậy… Dì Mị… Lão Điêu… Các ngươi ở nơi nào…” Thiếu niên gào lớn, đôi mắt tìm kiếm khắp nơi, hy vọng có thể phát hiện một chút manh mối.
Nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng, ngoài một ít vết máu ra thì xung quanh chẳng có gì cả.
“Đây là… Máu của dì Mị..” Thiếu niên vừa thấy vết máu trên bức tường đổ nát thì cơ thể lập tức run rẩy, khuôn mặt tái xanh mấy phần.
“Đây là máu của nàng.” Lão Miêu nhảy đến trên bức tường đổ nát, hắn nhích lại gần ngửi một cái rồi nói với vẻ mặt nặng nề.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tiểu Hoa cắn răng, đưa tay chạm vào vết máu, trong khoảnh khắc ngón tay hắn chạm vào vết máu, một cổ lực lượng kỳ lạ lập tức tràn vào.
Một luồng ánh sáng kỳ quái xuất hiện trước vết máu, thời gian như trôi ngược về quá khứ, từng hình ảnh xuất hiện trong làn ánh sáng ảo diệu như một thước phim.
Trong hình ảnh quá khứ, cảnh tượng dì Mị bị Tần Lam thảm sát hiện lên, Tiểu Hoa nhìn mà nghiến răng nghiến lợi, môi bị cắn sắp chảy máu.
Đáng tiếc chỉ có hình ảnh dì Mị bị Tần Lam giết hiện lên, những thứ khác không hề thấy rõ.
Tiểu Hoa lại đến những vết máu khác, lợi dụng lực lượng Thời Không dung nhập vào từng vết máu, hắn nhanh chóng nhìn thấy cảnh Tần Lam giết Lão Điêu, Vô Nhãn và Xích Khôi.
“Ta muốn giết hắn! Lão Miêu, nói ta biết tên này đang ở đâu?” Hai mắt Tiểu Hoa đỏ như sắp nhỏ ra máu.
“Tiểu Hoa, ngươi bình tĩnh, trước mắt ngươi không phải là đối thủ của hắn.” Lão Miêu trầm ngâm lên tiếng.
Tiểu Hoa phẫn nộ, hai mắt đỏ ngầu sắp nhỏ ra máu, hắn nhìn chằm chằm lão Miêu và nói: “Chẳng phải ngươi đã nói chỉ cần ta thăng cấp toàn mãn gen Thần Siêu Cấp ra khỏi Tí Hộ Sở thì thực lực có thể tăng lên nhanh chóng hay sao? Mau nói ta biết phải làm thế nào.”
Lão Miêu lộ vẻ khó xử: “Bây giờ ngươi chỉ mới thăng cấp đến Thần Hóa, mà thực lực của tên Tần Lam đó đã sắp vượt qua Chân Thần, muốn vượt nhiều cấp bậc như vậy trong khoảng thời gian ngắn là một chuyện rất khó. Mặc dù có một cách nhưng nó lại cực kỳ gian khổ, cần phải chịu nỗi đau đớn thấu xương…”
“Nói cho ta biết phải làm sao, dù thế nào ta cũng phải báo thù thay bọn người dì MỊ.”
“Được, hy vọng thứ đó vẫn còn.” Lão Miêu hơi do dự, hắn đi vào đống phế tích trong Thánh điện và tiến đến chân tượng đá Tần Tu đã bị vỡ †an tành.
Lão Miêu đi quanh chân tượng bị bể hai vòng, sau đó đưa tay nhấn xuống một chỗ ngay bệ đá. Chân tượng đột nhiên rung lắc rồi từ từ mở ra, một cánh cửa thông vào lòng đất xuất hiện, thấy cả từng bậc thềm bằng đá chìm sâu bên dưới.
“Đi theo ta.” Lão Miêu nói với Tiểu Hoa, lập tức bước vào thềm đá.
Tiểu Hoa tiến vào theo hắn. Thềm đá không quá dài, khoảng chừng ba mươi mét đã đi đến cuối, mà cuối thêm đá là một cánh cửa bằng đá trông rất cổ xưa.
Trên cửa đá đó được điêu khắc rất nhiều hình ảnh kỳ quái, những hình vẽ kia vô cùng trừu tượng, cơ bản chẳng thể nhận ra đang khắc họa điều gì.
“Ngươi thử xem có thể mở cánh cửa này hay không. Nếu như đồ vật bên trong chưa bị người khác đoạt đi thì nó sẽ giúp ích cho ngươi rất nhiều.” Lão Miêu lên tiếng.
Tiểu Hoa đưa tay đẩy cánh cửa ra, nhưng lực lượng của hắn lại chẳng thể làm nó nhúc nhích.
“Ngươi phải dùng lực lượng Thánh thể để đẩy, chỉ dùng lực lượng Thánh Thể mới có thể mở cánh cửa này.”
Tiểu Hoa gật đầu, ngọn lửa trắng trên người cháy bừng lên, không gian xung quanh dường như vặn vẹo theo ngọn lửa ấy.
Lúc hắn đặt bàn tay lên cánh cửa đá lần nữa, ngọn lửa trắng như dung nhập vào hình vẽ chính giữa cửa đá, khiến cho những hình vẽ ấy cũng bị nhuộm thành màu trắng, tản ra ánh sáng thánh khiết lóa mắt.
“Răng rắc!”
Toàn bộ hình vẽ trên cửa đá sáng lên, cánh cửa được Tiểu Hoa đẩy mở ra từng chút, từ khe cửa phát ra vầng sáng kỳ lạ, hơn nữa nó ngày càng sáng hơn.
Sau khi cửa đá hoàn toàn mở ra, Tiểu Hoa nhìn vào bên trong thì ngẩn người.
Chỉ thấy bên trong cửa đá là một tòa cung điện bằng đá cổ xưa, ở tận cùng phía trong có một bộ áo giáp màu đen thần bí, giống như tượng thần đang lẳng lặng đứng ở đó.
“Lão Miêu, áo giáp kia chính là thứ mà ngươi vừa nói lúc nãy sao?” Tiểu Hoa nhìn về phía áo giáp màu đen rồi hỏi.
“Đúng vậy, áo giáp kia là bộ áo giáp Thánh Chủ Tần Tu đã mặc, là đồ vật quý báu nhất trong toàn vũ trụ, có năng lực vô cùng. Ngươi chỉ cần có được sự công nhận của nó và mặc lên người thì ngươi sẽ có lực lượng đối đầu với cả thế giới. Đừng nói là một Tần Tu, cho dù là mười Tần Tu thì ngươi cũng có thể giết sạch, nhưng…” Lão Miêu nói đến đây thì dừng lại không nói tiếp.
“Nhưng cái gì?” Tiểu Hoa hỏi.
“Nhưng áo giáp kia chỉ có Thánh Chủ Tần Tu mới có thể sử dụng. Ngoài hắn ra, cho dù là Thần Linh tối cao đến đây cũng khó điều khiển được nó. Mặc dù ngươi tu luyện Thánh Thể, nhưng việc có được nó công nhận hay không thì là một ẩn số; nếu không thành công thì hậu quả rất nguy hiểm…Ta khuyên ngươi vẫn nên chờ đợi thêm, nếu ngươi có thể thăng đến cấp Chân Thần, sau đó lại dùng Thánh thể để mặc áo giáp, khi ấy tỷ lệ thành công của ngươi sẽ lớn hơn rất nhiều.” Lão Miêu nói.
“Cơ hội thành công là bao nhiêu?” Tiểu Hoa nhìn chằm chằm áo giáp và hỏi.
“Chỉ một nửa” Lão Miêu trả lời.
“Nếu một nửa cơ hội thì ta nên liều mạng một lần, ta không thể chờ lâu như vậy, ngươi nói cho ta biết làm sao có thể điều khiển được nó?” Tiểu Hoa vừa đi về phía áo giáp vừa hỏi.
“Dùng Thánh Thể của ngươi chinh phục nó, nếu như được nó đồng ý, đương nhiên ngươi sẽ mặc được nó thôi.” Lão Miêu híp mắt nói.
“Được” Tiểu Hoa đi tới trước áo giáp, ngọn lửa trên người hắn chuyển động, hắn nhìn xoáy sâu vào áo giáp và vươn tay ra chạm vào nó.
“Âm “1
Ngay lúc bàn tay Tiểu Hoa tiếp xúc tới áo giáp, ngọn lửa trắng trên người hắn lập tức vọt vào trong áo giáp ấy, tức khắc ánh sáng màu đen của áo giáp được phóng thích ra, nó cũng bùng cháy một ngọn lửa màu trắng giống như thân thể Tiểu, vị trí có hai mắt lóe lên tia sáng kỳ dị.
Tiểu Hoa nhíu mày, cảm giác năng lực bên trong cơ thể đang điên cuồng đồn về áo giáp, mà chiếc áo giáp này lại giống như chìm vào vực sâu không đáy, không có cách nào lấp đầy nó.
“Âm!”
Áo giáp bất chợt chia năm xẻ bảy, những mảnh vụn hóa thành từng tia sáng vọt về phía người Tiểu Hoa, trong nháy mắt đã bọc cơ thể hắn lại, hợp thành một bộ áo giáp mới.
Toàn thân áo giáp có màu trắng bạc, ngọn lửa màu bạc chói lọi
chuyển động không ngừng, chỉ có hai mắt là đen thui như mực, như thể có ma diễm màu đen đang cháy ở trong đó.
“AI” Tiểu Hoa bị áo giáp bao quanh, ngửa mặt lên trời rồi thét lớn. Tóc hắn vốn ngắn nay lại nhanh chóng mọc dài ra, giống như thác nước màu đen.
Khe hở của áo giáp cũng có ngọn lửa màu đen bốc lên, tạo thành hai màu trắng đen rõ rệt.
Hết chương 3021.
Bạn cần đăng nhập để bình luận