Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 515: Cướp

- Đại ca. . . coi chừng. . .
Lúc Hắc Thần đang định chém xuống một đao, lại đột nhiên nghe được có người kêu to lên với y, y lập tức cảm thấy không ổn.
Hắc Thần quả nhiên là một cao thủ, đủ quả quyết tàn nhẫn, trong tích tắc nghe được tiếng kêu, trực tiếp không quan tâm nhào lộn một cái về phía trước.
Thế nhưng mà vẫn hơi muộn, chỉ cảm thấy trên lưng một hồi đau rát, áo giáp cùng cơ bắp trên lưng hình như đã bị lưỡi dao sắc bén cắt ra rồi.
Hàn Sâm thầm kêu đáng tiếc, bọn Hắc Thần cách đám người có chút xa, lúc hắn tới gần nơi này vẫn bị một Tiến Hóa Giả quay mắt về phía hắn phát hiện ra, kịp thời nhắc nhở Hắc Thần, một trảo này của hắn chém ra, không thể giết chết Hắc Thần.
Hắc Thần ngã nhào xuống đất, cố nén đau đớn trên lưng lại lao ra xa thêm mấy mét, mà năm Tiến Hóa Giả vượt 100 kia đã lao tới vây quanh Hàn Sâm bên này.
Hàn Sâm cũng không ham chiến, một đòn không thể giết chết Hắc Thần, biết mình đã không có cơ hội nữa, xông thẳng tới chỗ Xà Cốt Ngư Vương, Quỷ Trảo hung ác cắt xuống, lập tức cắt đứt đầu lâu Xà Cốt Ngư Vương đã ở trong tình trạng kiệt sức, thuận tay nhấc lên, hướng về phương hướng sông băng chạy như bay.
Săn giết Xà Cốt Ngư Vương thần huyết, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm thần gen.
Mấy Tiến Hóa Giả muốn ngăn trở Hàn Sâm, nhưng mà thân hình Hàn Sâm lắc lư, trong chốc lát đã liên tục xuyên qua ba người, một bước không ngừng từ trong vòng vây năm người giết đi qua, chờ cho Hắc Thần chịu đựng tổn thương ở trên lưng bò dậy, Hàn Sâm đã nghênh ngang rời đi.
- Là tên khốn kiếp kia, hắn còn chưa chết? Giết chết hắn cho tao.
Hắc Thần nhìn rõ ràng bộ dáng của Hàn Sâm, lập tức nhận ra, vừa sợ vừa giận, rống lớn một tiếng với mấy Tiến Hóa Giả.
Mấy Tiến Hóa Giả đuổi theo, nhưng mà Hàn Sâm đã trực tiếp nhảy vào trong sông băng, một con cá chình điện toàn thân đầy vảy bạc liền xuất hiện ở dưới chân hắn, con cá chình điện màu bạc cực lớn kia rẽ nước sông băng, trong chốc lát cũng đã bơi ra xa hơn 10m, chỉ còn cả đám Hắc Thần ở bên bờ nhìn tới líu cả lưỡi.
- Hắc Thần, hôm nay tao lấy trước một chút tiền lãi, ngày khác lại lấy cái mạng nhỏ của mày.
Hàn Sâm lớn tiếng nói một câu, liền cưỡi Ngân Lân Cầu đi xa.
- Mày chết chắc rồi. . . tao nhất định sẽ giết mày. . . giết mày. . .
Hắc Thần nổi trận lôi đình, tức giận mắng to Hàn Sâm đang đi xa.
Thế nhưng mà mới mắng được một câu, lập tức liền động tới miệng vết thương trên lưng, đau tới mức mặt Hắc Thần đều tái đi rồi.
Hắc Thần vừa tức vừa giận, vừa rồi mình thiếu chút nữa bị người ám sát chưa nói, liền Xà Cốt Ngư Vương thần huyết sắp tới tay cũng bị người ta đoạt đi.
Hơn nữa người làm ra tất cả những chuyện này, lại còn là một người mà y cho rằng đã chết ở dưới hồ đóng băng rồi.
Từ khi Hắc Thần đi tới không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, chưa bao giờ bị thua thiệt như vậy, tức giận đến mức muốn nôn ra máu.
Hàn Sâm cũng không quan tâm Hắc Thần như thế nào, cưỡi Ngân Lân Cầu đi xa xa liền trực tiếp lên bờ, gọi Miêu Quân ra, cưỡi Miêu Quân rời khỏi phạm vi thế lực của Hắc Thần Tí Hộ Sở.
- Lạp lạp lạp. . . lạp lạp lạp. . . tôi là một chuyên gia đồ nướng nhỏ. . .
Hàn Sâm vừa nướng thịt Xà Cốt Ngư trên bếp lò mà mình đã sớm chuẩn bị xong, vừa cao hứng khẽ hát.
Có thể lấy được một sinh vật thần huyết như vậy cũng không dễ dàng, con Xà Cốt Ngư Vương thần huyết này như thế nào cũng có thể cho hắn thêm vài điểm thần gen.
Càng quan trọng hơn là con Xà Cốt Ngư Vương thần huyết này đoạt từ trong tay Hắc Thần đấy, khiến để cho Hàn Sâm cảm thấy mùi vị quá mê người, chỉ ngửi thấy mùi thơm thịt nướng, đã không nhịn được phải chảy nước miếng rồi.
- Đáng tiếc một năm chỉ có một lần Xà Cốt Ngư lên bờ, nếu không mỗi ngày đoạt của y một con thì quá sướng rồi.
Hàn Sâm vừa nướng thịt vừa sung sướng nghĩ.
Thịt còn chưa nướng chín, lại thấy đống tuyết bên ngoài có thân ảnh của một người đàn ông đang hướng về bên này đi tới.
- Người của Hắc Thần đuổi tới?
Hàn Sâm kinh ngạc, liếc mắt đánh giá, nhưng lại cảm thấy không quá giống, nếu người của Hắc Thần đuổi đi theo, chắc có lẽ không chỉ có một người mới đúng.
Người nọ đến gần một chút, Hàn Sâm mới nhìn rõ bộ dáng của người kia, vượt ra ngoài ý liệu của Hàn Sâm, vậy mà hắn nhận ra người kia, mặc dù chưa nói là quen thuộc, nhưng ấn tượng vẫn tính là rất sâu.
Đứa cháu Y Đông Mộc kia của nghị viên Y, lúc trước Hàn Sâm dùng thân phận Kim Tệ tham gia Thần Chiến ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, chính là đánh bại Y Đông Mộc tiến vào danh sách thập đại Thần Tử, Yêu Tinh Nữ Hoàng là ban thưởng mà Hàn Sâm nhận được.
Từ lần đó về sau, liền không nghe thấy tin tức của Y Đông Mộc nữa, thật không ngờ vậy mà gặp phải cậu ta ở chỗ này.
Y Đông Mộc đi thẳng tới đối diện Hàn Sâm, nhìn thoáng qua Xà Cốt Ngư trên vỉ nướng, đem một con dị sinh vật giống như hồ ly màu đỏ lửa ở trên lưng cậu ta ném xuống mặt tuyết, chỉ vào thịt Xà Cốt Ngư nói:
- Dùng con sinh vật biến dị này đổi thịt nướng của cậu, đổi hay không?
- Không đổi.
Hàn Sâm trực tiếp từ chối, thầm nghĩ trong lòng:
- Cậu cho rằng tôi ngốc hả? Sinh vật biến dị đòi đổi sinh vật thần huyết của tôi?
Y Đông Mộc không nhịn được khẽ nhíu mày, quan sát Hàn Sâm một lần nữa, cậu ta chỉ là đã quá lâu không nếm qua thịt chín rồi, cho nên mới muốn dùng sinh vật biến dị do mình săn được tới đổi thịt nướng, không nghĩ tới vậy mà đối phương lại từ chối rồi.
- Cho mượn bếp lò của cậu dùng một lát, ra giá đi.
Y Đông Mộc nhìn không ra lai lịch của Hàn Sâm, cũng không lại xoắn xuýt vấn đề vừa rồi nữa, chỉ vào bếp lò của Hàn Sâm nói ra.
- Một cái bếp lò giá trị không đáng mấy đồng tiền, cậu cứ dùng đi.
Hàn Sâm cười một cái nói.
Y Đông Mộc không nói gì thêm, thò tay triệu hồi ra một con dao găm, xử lý con dị sinh vật tựa như cáo lửa kia sạch sẽ, cắt một miếng nướng ở trên bếp lò.
Hai người cũng không nói gì thêm, đều tập trung nướng thịt, thịt nướng của Hàn Sâm đã chính, liền đưa đến bên miệng cắn một cái, chỉ cảm thấy miệng đầy thơm ngát, dầu mỡ đều thấm vào trong kẽ răng rồi.
- Cũng không tệ.
Hàn Sâm từ trong bọc lấy ra một ít đồ gia vị rắc ở phía trên, liền ngốn từng miếng bắt đầu ăn.
Y Đông Mộc nhìn trợn cả mắt, cậu ta là lần đầu tiên nhìn thấy có người đi ra săn bắn nhàn nhã như thế, không chỉ là mang theo lò nướng, mà đồ gia vị còn mang theo mười mấy loại, chai lớn chai nhỏ đầy một túi.
Nuốt nước miếng một cái, Y Đông Mộc tiếp tục nướng thịt của mình, nhưng mà mùi thịt nướng có đồ gia vị của Hàn Sâm bên kia thật sự là quá đậm, cho dù Y Đông Mộc muốn không chú ý cũng không được.
Y Đông Mộc một mực khắc khổ tu hành, tăng tu vi võ đạo của mình lên, muốn rửa sạch sỉ nhục mình bị Kim Tệ miễu sát.
Thường xuyên ở trong Tí Hộ Sở một lần chính là mấy tháng, có đôi khi thậm chí là nửa năm trở lên, hơn nữa ở trên băng nguyên cơ hồ chỉ có thể ăn thịt sống, coi như là làm bằng sắt, dạ dày cũng đã không chịu nổi.
- Đồ gia vị có bán hay không?
Rốt cục Y Đông Mộc vẫn không nhịn được lại hỏi một câu.
- Cái này sao, rất đắt đấy.
Hàn Sâm mở trừng hai mắt nói, để cho Y Đông Mộc miễn phí dùng lò nướng đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ, không có khả năng lại miễn phí cho cậu ta đồ gia vị nữa, dù sao cũng là Hàn Sâm vất vả mang tới đấy.
- Ra giá đi.
Y Đông Mộc nói thẳng.
- Thịt còn dư lại kia cho tôi, đồ gia vị tùy cậu dùng.
Trên thực tế những thứ đồ gia vị này của Hàn Sâm cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng mà vật dùng hiếm làm quý, nơi này đúng là không có.
Ánh mắt của Y Đông Mộc lom lom nhìn, trực tiếp đưa thịt của sinh vật biến dị còn lại kia cho Hàn Sâm:
- Lấy gia vị ra.
- Tôi rất thích người sảng khoái như cậu.
Hàn Sâm đưa gia vị cho Y Đông Mộc, vui mừng nhận lấy chỗ thịt sinh vật biến dị còn dư lại kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận