Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 885: Tinh Thể Màu Đen Dị Biến

Tinh thể màu đen trong Hồn Hải, lúc này giống như lỗ đen, xuyên thấu qua Hồn Hải trực tiếp hấp thu khí tức sinh mệnh bốn phía xung quanh vào trong đó.
Hàn Sâm vô cùng hoảng sợ, từ khi hắn đạt được tinh thể màu đen, chưa từng nhìn thấy tinh thể màu đen có động tĩnh gì, lúc này tinh thể màu đen lại chủ động hấp thu khí tức sinh mệnh, thực quá mức kinh khủng.
Dùng tốc độ hấp thu khí tức sinh mệnh hiện tại của tinh thể màu đen, nếu như nó hấp thu khí tức sinh mệnh của Hàn Sâm, cho dù Hàn Sâm đã tấn chức thành Siêu Việt Giả, sợ rằng không đến một phút đồng hồ đã bị hút thành thây khô.
Khi còn là Tiến Hóa Giả thì càng không cần phải nói, dùng để nhét kẻ răng cũng không đủ, trực tiếp một giây liền biến thành thây khô.
Hiện tại Hàn Sâm hơi sợ, lúc trước hắn ăn tinh thể màu đen này, nếu như tinh thể màu đen có hứng thú với hắn, chỉ sợ cây cỏ trên mộ phần hắn đã cao mấy thước rồi.
Tinh thể màu đen cuồn cuộn không ngừng hấp thu khí tức sinh mệnh từ bên ngoài, cũng không biết những khí tức sinh mệnh này đến từ đâu, vậy mà có thể để tinh thể màu đen hấp thu thời gian lâu như vậy.
Mặc dù Hàn Sâm có chút sợ hãi tinh thể màu đen hấp thu khí tức sinh mệnh của mình, nhưng hiện tại có sợ cũng vô dụng, hắn cũng không có cách nào lấy tinh thể màu đen ra.
Mở to mắt đánh giá bốn phía, nhìn xem khí tức sinh mệnh mà tinh thể màu đen hấp thu từ đâu tới, chỉ là khí tức sinh mệnh trong không khí tuyệt đối sẽ không thể khổng lồ như vậy.
Đáng tiếc đầu Hàn Sâm không thể động đậy, nơi mà ánh mắt có thể nhìn thấy chỉ có cây kiếm mà thôi, nhưng lúc này thời điểm nhìn tới Kiếm Thụ kia, Hàn Sâm lại càng hoảng sợ.
Mới khi nãy lá cây còn xanh biếc, lúc này lại đã hơi khô héo, ngay cả những đoản kiếm màu mực ở phía trên, lúc này cũng khô héo giống như kiếm mẻ bị vùi trong đất rất lâu rồi, hoàn toàn không còn ánh sáng lộng lẫy và sát khí lúc trước.
- Tinh thể màu đen hấp thu khí tức sinh mệnh của Kiếm Thụ này!
Trong lòng Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc, không biết tinh thể màu đen rốt cuộc vì sao lại làm được.
Nhưng đối với Hàn Sâm, đây lại là một tin tức tốt, ít nhất nói rõ tinh thể màu đen có lẽ không có hứng thú gì với nhân loại, người ta muốn hấp thu là thực vật do hạt giống gen trồng ra.
Nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ Hàn Sâm dùng để tự an ủi mình, trên thực tế trong lòng Hàn Sâm vẫn vô cùng lo lắng, hiện tại tinh thể màu đen đúng là không có hứng thú với hắn, nhưng ai dám đảm bảo sau này tinh thể màu đen sẽ không nảy sinh hứng thú với hắn?
Nói không chừng tinh thể màu đen chỉ ghét bỏ khí tức sinh mệnh của hắn quá yếu, cho nên mới lười hấp thu, chờ nuôi cho mập rồi làm thịt cũng không muộn.
Răng rắc!
Kiếm Thụ càng ngày càng khô héo, thân cây bắt đầu mục nát, lá khô bay xuống, một thanh đoản kiếm không còn hình dáng gì cũng rơi xuống, lướt qua gò má của Hàn Sâm rồi đâm xuống dưới đất, dọa Hàn Sâm hoảng sợ một trận.
Nhìn thấy đoản kiếm trên cây đã không còn hình dáng gì, giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống, Hàn Sâm muốn triệu hoán tiểu thiên sứ ra, để nó ôm mình rời xa Kiếm Thụ một chút, đừng để những thanh kiếm kia rớt xuống rồi đâm vào hắn.
Thế nhưng hắn vừa kêu một tiếng, tiểu thiên sứ lại không đáp, hắn đành nhìn vào Hồn Hải, chỉ thấy không biết từ lúc nào tiểu thiên sứ đã biến thành một kén ánh sáng, nó cũng đang tiến nhập vào trạng thái tiến hóa.
- Kỳ quái, sao nó lại tiến hóa rồi, vừa rồi mình cũng không đút tinh thể màu đen cho nó mà?
Trong lòng Hàn Sâm tràn đầy nghi hoặc, nhưng dù sao đây cũng là một chuyện tốt, tiểu thiên sứ có thể tiến hóa thành công, Hàn Sâm ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Tiểu thiên sứ không triệu hoán ra được rồi, Hàn Sâm lại nhìn thú hồn mà mình còn có thể dùng được, cũng chỉ còn có Miêu Quân và Kim Mao Hống thôi.
Trong những Dị Linh đi theo hắn, Hàn Sâm chỉ dẫn theo Sát Na Nữ Đế tới, nhưng Sát Na Nữ Đế hận Hàn Sâm muốn chết, hiện tại tự nhiên không có khả năng thả cô ta đi ra.
Trong lúc Hàn Sâm đang suy tư, tinh thể màu đen kia đã ngừng hấp thu khí tức sinh mệnh, Hàn Sâm nghi ngờ nhìn thoáng qua tinh thể màu đen, phát hiện xung quanh tinh thể màu đen kia có mấy giọt chất lỏng như nước mắt bao quanh.
Vô sắc vô vị, trong suốt như thủy tinh, bên trong thậm chí còn có khí tức sinh mệnh bàng bạc.
- Kì quái, chẳng lẽ là tinh thể màu đen ăn không hết, nên phun ra sinh mệnh khí mà nó đã hấp thu?
Trog lòng Hàn Sâm vô cùng nghi hoặc.
Đáng tiếc những khí tức sinh mệnh đó ngưng tụ thành giọt nước lơ lửng trong Hồn Hải, Hàn Sâm không hấp thu được, nếu hắn có thể hấp thu, hắn rất muốn hấp thu giọt nước kia bồi bổ cho thân thể.
Không biết đây là tình huống như thế nào, tâm niệm Hàn Sâm vừa động, muốn để Miêu Quân đi ra hấp thu giọt nước kia, nhìn xem có lợi với nó hay không.
Nhưng Miêu Quân chỉ tiến lên liếm liếm, sau đó cũng không dám ăn nữa, khí tức sinh mệnh bên trong quá đặc, nó chỉ thè lưỡi ra liếm một có chút cũng đã không chịu được, muốn nuốt cả giọt nước xuống, chỉ sợ thân thể sẽ nổ tan xác.
Hàn Sâm lại để Kim Mao Hống cũng đi thử xem, Kim Mao Hống cũng chỉ thè lưỡi ra liếm một chút, sinh cơ trong thân thể lập tức tăng lên, dường như muốn phá vỡ thân thể tràn ra vậy.
- Thứ này đúng là đồ tốt, đáng tiếc Kim Mao Hống và Miêu Quân đều là thú hồn ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, chúng nó quá yếu, chịu không được khí tức sinh mệnh mạnh mẽ như vậy. Chỉ là không biết thứ này đối với chúng có ích lợi gì.
Hàn Sâm nhìn Kim Mao Hống và Miêu Quân, thấy chúng nó đều gục tại chỗ thở gấp, giống như đang cực lực tiêu hóa những khí tức sinh mệnh kia.
Nhìn không ra kết quả gì, Hàn Sâm lại mở to mắt, nhìn về phía cây kiếm kia, lúc này Kiếm Thụ đã hoàn toàn héo rũ, lá trên cây gần như đã rơi sạch, những đoản kiếm màu mực đó cũng đã rụng hết xuống mặt đất, khí tức sinh mệnh hoàn toàn đoạn tuyệt, bị tinh thể màu đen hút khô rồi.
- Khó trách tinh thể màu đen không hấp thu nữa, hóa ra là đã hút khô rồi.
Lúc này Hàn Sâm mới chợt hiểu ra.
Hàn Sâm chính nhìn cây Kiếm Thụ kia đã diệt tuyệt sinh cơ, lại đột nhiên nghe được xa xa có người ở tiếng nói.
- Lan Khê tỷ, Mặc Ngọc Kiếm Thụ trồng ba năm đã sắp thành rồi, tổng cộng ba mươi tư thanh Mặc Ngọc Kiếm, lúc này khẳng định có thể bán được giá tốt, đổi lấy không ít máu thịt sinh vật nguyên thủy.
Giọng nói một người đàn ông tràn đầy vui vẻ truyền vào trong tai Hàn Sâm.
Hàn Sâm nghe được tiếng nói chuyện lập tức biến sắc:
- Hỏng rồi, cây này quả nhiên là do người ta trồng, không biết chủ nhân của cây này là nhân loại hay là Dị Linh, nếu là Dị Linh thì tám chín phần là cái mạng nhỏ của mình sẽ không còn.
Lúc này Hàn Sâm rất muốn đứng lên bỏ chạy, nhưng hiện tại hắn không thể động đậy, muốn chạy cũng không chạy thoát. Cho dù để Kim Mao Hống đi ra cõng hắn chạy, dùng tốc độ của Kim Mao Hống, ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở cũng không bằng dị sinh vật bình thường, làm sao có thể chạy đi được.
Hiện tại Hàn Sâm chỉ hy vọng chủ nhân của Mặc Ngọc Kiếm Thụ là nhân loại, như vậy hắn còn có cơ hội sống sót, về Liên Minh bồi thường cho bọn họ.
- Ừ, lúc này đổi lấy máu thịt, mới có thể giúp chúng ta gia tăng không ít gen nguyên thủy.
Ngay sau đó lại là giọng một người phụ nữ truyền vào trong tai Hàn Sâm, mặc dù cô ấy đã cố gắng khắc chế, nhưng vẫn có thể cảm giác được sự hưng phấn và vui sướng của cô.
- A Di Đà Phật, hy vọng bọn họ nhìn thấy Kiếm Thụ này sẽ không quá tức giận.
Hàn Sâm cảm giác có chút không tốt lắm, tuy nghe tiếng nói chuyện có thể là nhân loại, nhưng cây này tựa hồ rất quan trọng với người ta, hắn cũng chỉ có thể khẩn cầu chư thiên thần Phật phù hộ mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận