Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2146. Tỉnh cầu kỳ lạ

Một đoàn tê giác kim loại vọt thẳng tới bờ sông, từng con lăn lộn nô đùa trong dòng nước như thủy ngân.
Những cơ thể kim loại khổng lồ trông giống như được đúc bằng gang, †ạo thành một sự tương phản mãnh liệt với dòng sông màu bạc.
Hàn Sâm không biết chất lỏng màu bạc dưới sông là gì, nhưng chắc chắn không phải là nước, nhìn mấy con tê giác kim loại trực tiếp uống nó, có vẻ như là chất lỏng vô hại.
Hàn Sâm và những người khác còn chưa kịp làm gì thì bỗng nghe thấy một âm thanh đáng sợ, sau đó bọn họ thấy đủ loài sinh vật bằng kim loại đi ra từ trên núi và trong rừng rậm, chúng đều đến uống nước bên bờ sông.
Con trăn kim loại dài gần trăm mét, sư tử toàn thân màu bạc, sinh vật mọc vô số chân kỳ dị như rết, đủ loài sinh vật kim loại kỳ quặc đều bò đến ven sông uống thứ chất lỏng màu bạc kia.
Trong số những sinh vật đó có không ít con mang khí tức vô cùng khủng bố, nhìn thế nào cũng ít nhất là sinh vật cấp Công Tước, thậm chí có thể là cấp Vương cũng nên.
Nhưng tất cả bọn chúng đều hiền hòa với nhau, bên cạnh những sinh vật kim loại mạnh mẽ kia có rất nhiều sinh vật kim loại cấp thấp đang rất tự tại uống chất lỏng màu bạc.
“Những sinh vật kim loại nơi đây thoạt nhìn có vẻ rất thân thiện.” Bạch Chân tò mò nói.
“Cũng chưa hẳn.” Ngọc Nhai vừa động tâm niệm, một dị chủng trông giống chim bồ câu được hắn thả ra khỏi tay áo.
Con chim dị chủng vừa nhìn là biết không phải sinh vật thuộc về Thế giới Kim Loại này, nó đập cánh bay về hướng bờ sông.
Một bóng dáng tựa đồng đen bay ngang qua bầu trời, đó là một con quái vật trông có vẻ như chuồn chuồn nhưng cơ thể được đúc bằng đồng, đen dài hơn năm mét.
Bóng dáng đồng đen kia bay ngang qua sông cắn thẳng một cái vào dị chủng loại chim Ngọc Nhai thả ra, nhai hai lần rồi nuốt luôn cả lông lẫn xương, không nhả ra chút gì.
Mọi người nhìn mà sợ hãi trong lòng, Ngọc Nhai nói: “Xem ra chúng chỉ khá thân thiện với những sinh vật kim loại bản địa, những sinh vật ngoại lai như chúng ta không có được sự ưu ái đó.”
Hàn Sâm khẽ gật đầu, hiện tại có thể nói là hắn rất kính phục Vân Ý, trong núi trong rừng bốn phía đều có sinh vật kim loại đi qua, riêng vị trí hắn lựa chọn này lại có ít con đi ngang.
Ngay cả khi có sinh vật đi qua, mấy người Hàn Sâm trốn trong sơn động nên không có con nào phát hiện ra họ, doanh địa này đúng là chọn khéo thật.
Bởi vì bên ngoài quá nhiều sinh vật kim loại, trong số đó có những con rất đáng sợ, mấy người Hàn Sâm chỉ có thể chia nhóm thay phiên theo dõi mấy sinh vật kim loại đó, tạm thời vẫn chưa ra ngoài.
Mười mấy tiếng trôi qua, vẫn còn có sinh vật kim loại khác đi tới bờ sông. Bọn chúng cứ đến rồi lại đi, hết đợt này tới đợt khác, không biết có phải toàn bộ tinh cầu này chỉ có một con sông hay không mà tất cả bọn chúng đều phải tới nơi này để uống thứ chất lỏng màu bạc kia.
“Đội trưởng Hàn, đến xem cái này đi” Hàn Sâm đang nghỉ ngơi, chợt nghe Ngọc Nhai gọi hắn.
Hàn Sâm vội vàng đứng dậy đi theo Ngọc Nhai đến cửa động, nhìn ra ngoài thông qua lỗ giám sát trên tấm che, chỉ thấy lúc này những sinh vật kim loại ở bờ sông đều trở nên hơi bất an, từng con lùi ra xa bờ như đang sợ hãi điều gì đó.
Hàn Sâm đợi một chút thì nhìn thấy một con thú kim loại màu trắng tiến đến ven sông, những sinh vật kim loại khác thấy nó, ngay lập tức tránh sang một bên, không dám ngăn con đường nó đi.
Hàn Sâm tỉ mỉ quan sát con thú kim loại màu trắng kia, thấy nó cũng không quá lớn, chỉ cao hai mét, toàn thân trắng như tuyết, bề ngoài trông khá giống voi ma mút.
Con voi ma mút kim loại đi tới bờ sông, thò vòi ra hút chất lỏng màu bạc dưới sông.
Lúc này những sinh vật kim loại khác đều lùi ra xa, thỉnh thoảng nhìn về hướng con voi ma mút kim loại, hình như không dám uống chất lỏng dưới sông với nó.
Sau khi đợi con voi ma mút hài lòng rời đi, các sinh vật kim loại khác lại đến bên bờ sông tiếp tục uống.
Nhìn con voi ma mút kim loại đi vào rừng rậm sâu thẳm, Hàn Sâm và Ngọc Nhai liếc mắt nhìn nhau, lúc này mới thở phào một hơi.
Vừa nãy khi con voi ma mút xuất hiện, bọn họ còn không dám hít thở vì sợ bị nó phát hiện.
Khí tức trên người nó thật sự kinh khủng, tuyệt đối không phải những Hầu Tước nho nhỏ như họ có thể ứng phó được.
“Xem ra tình cảnh của chúng ta bây giờ vô cùng tệ, những người vào được đây đều chỉ là Hầu Tước, mà sinh vật ở nơi này chắc chắn có cả cấp Vương, sơ sót một cái, chúng ta có thể sẽ chết hết.” Ngọc Nhai nói.
Vân Ý khẽ gật đầu: “Có vẻ như mấy người thuộc chủng tộc khác cũng đều ẩn nấp. Chúng ta có thể đợi một lúc, những sinh vật kim loại đó xuất hiện sau khi bão điện từ trên bầu trời chuyển sang màu hồng. Đợi đến khi bão điện từ chuyển về xanh lam, có khi chúng nó sẽ biến mất tăm như trước đó cũng nên.”
Hàn Sâm và những người khác đều thấy Vân Ý nói có lý, họ không cần phải quá lo lắng, tìm hiểu tình hình trước rồi hành động cũng chưa muộn.
Mọi người thay phiên nhau giám sát con sông kia, thời gian chậm rãi trôi qua, các loài sinh vật kim loại khác liên tục đến ven sông để uống thứ chất lỏng màu bạc dưới đó.
Trong số chúng có rất nhiều con đáng sợ như voi ma mút lúc nãy, khiến đám người Hàn Sâm cảm thấy tình cảnh càng lúc càng không ổn.
Hơn tám mươi giờ trôi qua sinh vật kim loại ở ven sông mới dần dần giảm bớt, không lâu sau đó bão điện từ trên bầu trời cũng dần biến đổi ảo diệu, một giờ sau đã biến trở về màu xanh lam bọn họ thấy lúc đầu.
Sau đó cả bọn Hàn Sâm phát hiện ra điểm kì diệu, những sinh vật kim loại không còn ở gần đó nữa, Hàn Sâm phái những người giỏi điều tra đi tìm kiếm xung quanh.
Kết quả đều trong dự liệu của họ nhưng cũng khiến họ bất ngờ.
Những sinh vật kim loại từng xuất hiện bên dòng sông thế mà lại đều không tìm được dù chỉ là một con như thể chúng đều biến mất vô căn cứ vậy.
“Quái quỷ thật, lẽ nào bọn chúng đều biết ẩn hình sao? Hay tất cả đều chui xuống lòng đất?” Vẻ mặt Bạch Chân kỳ quái nói.
Mấy người Ngọc Nhai đều không nói gì, cau mày suy tư, tình hình trong Thế giới Kim Loại quả thực hơi kỳ lạ, không thể nào đưa ra phán đoán trước khi phát hiện được thêm manh mối mới.
“Kahn của Ma tộc ghé thăm, chư vị ở Trấn Thiên Cung có đây không?” Trong lúc mấy người Hàn Sâm đang suy tư thì nhìn thấy một bóng người đi ra từ dãy núi phía xa, đứng ngoài đường ranh giới bọn họ bố trí hô to.
“Kahn, ngươi tới đây làm gì?” Hàn Sâm liếc mắt nhìn, chỉ thấy có mỗi Kahn đến đây, bèn mang mấy người Ngọc Nhai đi tới, nhìn Kahn hỏi.
“Thì ra người dẫn đầu Trấn Thiên Cung lần này là ngươi, Hàn Sâm. Vậy cũng tốt, chúng ta cũng xem như bạn cũ, khi hợp tác dễ hiểu ý nhau hơn.” Kahn cười nói.
“Ta không nhớ mình đã đồng ý hợp tác với ngươi khi nào.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
“Nói thật, ta cũng không muốn hợp tác với Trấn Thiên Cung các ngươi, nhưng bây giờ Long tộc, Phật tộc và Hủy Diệt tộc đều hợp thành một nhóm cả rồi, nếu chúng ta không hợp tác, ở nơi nguy hiểm thế này rất dễ bị bọn họ liên thủ tính kế” Kahn xòe tay, nói với vẻ bất đắc dĩ.
“Dựa vào đâu ta phải tin ngươi?” Vẻ mặt Hàn Sâm không đổi.
“Ma tộc bọn ta đến đây sớm hơn các ngươi một lúc, ta tin ngươi sẽ hứng thú với tin tình báo trong tay ta.” Kahn mỉm cười nói.
Hết chương 2146.
Bạn cần đăng nhập để bình luận