Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1972. Ngọc Tiêu Hạc

Vân Tố Y để Tráp Sí Hổ phi hành toàn lực, chỉ trong chớp mắt đã xông vào trong mây, quay đầu lại nhìn, thấy phía sau không hề có người đuổi theo.
“Hừ, khiến bản tiểu thư đứng đó đợi lâu như vậy, đáng đời.” Vân Tố Y không có ý để Tráp Sí Hổ giảm tốc chút nào, đi một mạch hết tốc lực về phía Đảo Dị Thú.
Vân Tố Y định ở trên Đảo Dị Thú đợi Hàn Sâm đến, xem hắn cần thời gian bao lâu mới có thể đến nơi.
Con Ngọc Sí Hổ này của nàng chính là dị chủng cấp Hầu Tước, tốc độ phi hành trong cấp Hầu Tước cũng là đỉnh cao, bỏ xa Hàn Sâm dễ như trở bàn tay.
Vân Tố Y thầm đắc ý trong lòng. Nhưng vào lúc những đệ tử Trấn Thiên Cung khác bay qua bên cạnh, họ đều nhìn về phía Vân Tố Y bên này, ánh mắt trông có hơi kì lạ.
“Dù bản cô nương trông rất xinh đẹp nhưng các ngươi cũng đâu cần nhìn vậy chứ?” Vân Tố Y nghĩ trong lòng.
Nhưng qua một lúc, Vân Tố Y lại cảm thấy có gì đó sai sai, bởi vì đệ tử Trấn Thiên Cung nàng đều quen biết, nàng cũng không ít lần bay đến Đảo Dị Thú, bình thường cũng không có tần suất quay đầu thế này.
“Chẳng lẽ dảng vẻ mình có vấn đề gì sao?” Vân Tố Y sờ lên mặt, lại nhìn y phục của mình nhưng không phát hiện ra chỗ nào không đúng.
Lại bay một lúc, vẫn không ngừng có người nhìn nàng, Vân Tố Y cắn răng triệu hồi ra một tấm gương, soi mình trong đó.
“Kì lạ, cũng không có chỗ nào không đúng, tất cả đều rất bình thường, vẫn xinh đẹp như lúc trước… Á…” Vân Tố Y di chuyển khuôn mặt và chiếc gương, nhìn xem có chỗ nào không đúng nhưng đột nhiên nhìn thấy trong gương xuất hiện một bóng người, bóng người kia đang đứng phía sau nàng, còn đang cười với nàng, không phải Hàn Sâm thì còn là ai nữa.
“Ngươi lên lúc nào vậy?” Vân Tố Y vội vã quay đầu lại nhìn, quả nhiên là Hàn Sâm đang đứng ở đó, chợt hiểu ra tại sao nhiều người nhìn nàng như vậy.
Thì ra những người kia không phải là nhìn Vân Tố Y nàng, mà là nhìn Hàn Sâm đứng ở phía sau nàng.
“Lúc ngươi để con hổ này bay lên, ta đã lên rồi, không phải ngươi đến đón ta đi Đảo Dị Thú sao? Ta lên có gì không ổn à? Hay là ta hiểu lầm gì?” Hàn Sâm mỉm cười nhìn Vân Tố Y nói.
“Không có gì.” Vân Tố Y đỏ bừng mặt, quay đầu lại không nhìn Hàn Sâm nữa nhưng trong lòng cảm thấy kì lạ, rốt cuộc làm sao Hàn Sâm lên được.
Ngay cả Thiên Vũ Hạc và Vân Tố Thường cũng chẳng theo được tốc độ của Ngọc Sí Hổ. Hàn Sâm vừa mới thăng cấp Bá Tước, không thể nào có tốc độ nhanh như vậy mới đúng.
Bản thân Hàn Sâm dĩ nhiên không có tốc độ nhanh như vậy, nhưng hắn có Giày Tuyệt Nha Thố, tốc độ còn nhanh hơn Ngọc Sí Hổ chỉ là không thiên về phi hành mà thôi.
Cho nên vào lúc Ngọc Sí Hổ vừa mới bay lên, Hàn Sâm đã xỏ Giày Tuyệt Nha Thố nhảy thẳng lên trên lưng của Ngọc Sí Hổ, chỉ là hắn thu khí tức lại nên Vân Tố Y không phát hiện hắn mà thôi.
Vân Tố Y nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, trong lòng tràn đầy ngờ vực.
Tốc độ của Ngọc Sí Hổ cực nhanh, không bao lâu đã đưa bọn họ đến Đảo Dị Thú.
Toàn bộ Đảo Dị Thú được tạo thành từ vô số trang viên, mỗi trang viên đều có rất nhiều sinh vật dị chủng được nuôi dưỡng ở bên trong nhưng trên người bọn chúng không dính quá nhiều sát lục, có lẽ đều là dị chủng đã từng được thuần phục.
Trong đó nhiều nhất là dị chủng phi hành, hầu như trong mỗi trang viên đều có rất nhiều giống chim dị chủng.
Vân Tố Y dẫn Hàn Sâm đến trang viên của nàng, lập tức có người bước ra nghênh đón. Vân Tố Y vẫy tay để bọn họ đi làm công việc của mình, tự nàng đưa Hàn Sâm đi vào trong trang viên.
“Ngươi muốn mua vật cưỡi dị chủng cấp bậc nào? Nơi này dị chủng từ cấp Nam Tước đến Hầu Tước đều có cả, đều là vật cưỡi đã thuần phục, rất nghe lời.” Ý của Vân Tố Y có lẽ là hỏi Hàn Sâm muốn mua dị chủng giá bao nhiêu.
Hàn Sâm ngẫm nghĩ rồi nói: “Càng rẻ càng tốt, có thể cưỡi được là được.”
Đại vũ trụ gen của hắn vẫn còn đang ở giai đoạn khởi đầu, trong Tí Hộ Sở còn có rất nhiều sinh vật cần gen dị chủng để tiến hoá, Hàn Sâm nghĩ không cần thiết phải lãng phí.
Dù sao cũng sắp phải đi săn giết dị chủng, nếu may mắn thì không chừng có thể thu được thú hồn tọa ky, loại thú hồn đó có tác dụng hơn loại dị chủng thuần dưỡng này nhiều.
Vân Tố Y nghe vậy bèn bĩu môi, cười bảo: “Ngươi yên tâm, chị ta nói rồi, cho ngươi mức giá thấp nhất, chắc chắn sẽ không có mức giá thế này ở những nơi khác đâu.”
Hàn Sâm lắc đầu: “Ta chỉ muốn mua một con vật cưỡi, cưỡi được là được, không cần quá mạnh.”
Vân Tố Y thấy Hàn Sâm không hề có ý nói đùa, suy nghĩ một lát rồi nói: “Vật cưỡi phi hành rẻ nhất chính là dị chủng cấp Nam Tước Ngọc Tiêu Hạc, tuy rằng chỗ nào cũng bán Ngọc Tiêu Hạc hết nhưng Ngọc Tiêu Hạc của nhà ta không giống bình thường. Con Ngọc Tiêu Hạc của Hạc sư huynh ngươi cũng thấy rồi, Ngọc Tiêu Hạc bình thường đều chỉ là cấp Nam Tước, rất khó tăng cấp lên, mà con kia lại đã thăng đến cấp Bá Tước chính là xuất ra từ chỗ chúng ta đấy.
“Ừm, vậy thì cho ta một con Ngọc Tiêu Hạc đi.” Hàn Sâm cũng không lựa chọn, dù sao chỉ là một con vật cưỡi dị chủng thay việc đi bộ, cũng không chọn ra cái gì xuất sắc.
“Ngươi tự đi chọn đi. Ở chỗ chúng ta, Ngọc Tiêu Hạc không dưới nghìn con, ngươi thích con nào thì chọn con đó, giá tiền đều như nhau, đảm bảo mỗi một con đều là sản phẩm chất lượng.” Vân Tố Y dẫn Hàn Sâm đến khu vực của Ngọc Tiêu Hạc.
Hàn Sâm nhìn thấy một đàn chim như mây trắng, không nhịn được mà thầm khen ngợi trong lòng, không hổ là thế lực lớn của Trấn Thiên Cung, ở một nơi bình thường vốn không thể nhìn thấy một đàn dị chủng lớn được thuần dưỡng như thế.
Phải biết độ khó của thuần dưỡng vượt xa việc giết chết dị chủng, cường giả có thể giết chết dị chủng cấp Bá Tước, thậm chí là cấp Hầu Tước nhưng chưa chắc có thể thuần phục một con dị chủng cấp Nam Tước.
Ngay bản thân việc có thể thuần phục số lượng lớn dị chủng không cùng chủng loại đã là một loại nội tình.
“Những vật cưỡi dị chủng này đến từ đâu thế?” Hàn Sâm nhìn Ngọc Tiêu Hạc đứng thành bầy, hỏi.
“Có con bắt về, cũng có con tự bồi dưỡng, ngày mai các ngươi đến Động Huyền Nguyên, bên trong có một loại dị chủng cấp Bá Tước có thể thuần dưỡng, nếu như có thể bắt sống trở về, còn quý giá hơn mua tài liệu gen dị chủng gấp bội lần.” Vân Tố Y nói.
Hàn Sâm gật đầu, mở Động Huyền Khí Tràng ra quét đám Ngọc Tiêu Hạc kia, nếu Vân Tố Y đã để hắn chọn, hắn cũng không khách khí nữa, dự tính chọn một con sức sống dồi dào một chút, chí ít sức chịu đựng sẽ khá hơn.
Hàn Sâm quét một lượt, bỗng nhiên phát hiện một con Ngọc Tiêu Hạc sức sống vô cùng đồi dào, ánh mắt hướng về phía con Ngọc Tiêu Hạc đó, chỉ thấy nó nằm uể oải trên cỏ, không hề hoạt bát như những con Ngọc Tiêu Hạc khác.
Vân Tố Y thấy ánh mắt của Hàn Sâm hướng về con Ngọc Tiêu Hạc kia, bèn mở miệng nói: “Đó là một con Ngọc Tiêu Hạc cấp Tử Tước, vốn là dị chủng cấp Nam Tước tư chất không tệ, sau khi được một vị đồng môn cấp Tử Tước bán cho, nuôi nấng không bao lâu đã thăng lên cấp Tử Tước. Nhưng sau đó trong một trận đại chiến, hai chân của nó bị chặt đứt, cánh cũng bị thương nghiêm trọng, sau khi chữa khỏi vẫn lưu lại thương tật, tốc độ phi hành bây giờ cũng chỉ bằng Ngọc Tiêu Hạc cấp Nam Tước, lại không có đôi chân…”
Vân Tố Y không nói tiếp nhưng sự tình lại đã rất rõ ràng.
Hết chương 1972.
Bạn cần đăng nhập để bình luận