Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 959: Hoàn Mỹ

Trong tầm mắt của Kinh Cức Bá Tước xuất hiện một Dị Linh tuấn mỹ toàn thân tản ra thánh quang màu trắng rừng rực, lập tức con ngươi co rút lại, lộ ra vẻ khó tin, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ trong lúc nhất thời sững lại ở chỗ đó.
Lôi Ma Đế vốn cho rằng Kinh Cức Bá Tước đang lừa y, căn bản y không hề cảm giác được sau lưng có thứ gì, ngay cả một chút khí tức đều không cảm giác được.
Nhưng sau khi hắn nhìn thấy cảnh tượng chiếu rọi ra trong con mắt của Kinh Cức Bá Tước, lập tức quá sợ hãi, thánh quang màu trắng rừng rực kinh khủng cùng khuôn mặt tuấn mỹ không sứt mẻ giống như là thần minh kia, y thật sự đã quá quen thuộc.
Không biết ở bên trong bao nhiêu giấc mộng, Lôi Ma Đế đều khát vọng muốn giẫm khuôn mặt này thành thịt nát, nhưng lúc nhìn thấy gương mặt này, Lôi Ma Đế chỉ có hoảng sợ.
Lôi Ma Đế ra sức muốn xoay người lại, muốn vung vẩy lôi chùy công kích thân ảnh ở sau lưng kia, nhưng mà tất cả đều đã quá muộn, Lôi Ma Đế chỉ kịp quay đầu nhìn người đàn ông tản ra thánh quang giống như Thần kia.
OÀ..ÀNH!
Quả đấm mang theo thánh quang màu trắng rừng rực khủng bố đánh lên trên đầu Lôi Ma Đế, lập tức nổ nát đầu Lôi Ma Đế đang kinh hãi cùng không cam lòng đầy mặt, căn bản không cho Lôi Ma Đế bất cứ cơ hội phản kháng nào.
Lôi chùy mà y dựa vào nhất, căn bản cũng không thể đánh ra, người đã hóa thành ánh sáng bay ra.
Đàn dị sinh vật ở bên trong Tí Hộ Sở đều ngừng lại, sau khi ngây ra một lúc, lập tức chạy trốn tứ tán.
- Thái Thượng Hoàng!
Kinh Cức Bá Tước ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm kêu thành tiếng, nhưng mà ở trong mắt cô ta, Hàn Sâm là Đế Linh vô địch Thái Thượng Hoàng làm cho cô ta sùng bái động tâm, mà không phải là địch nhân nhân loại làm cho cô ta thống hận.
Nhưng Hàn Sâm lại không dừng lại, một tay nắm lấy cây lôi chùy rớt xuống kia, nhảy qua đỉnh đầu Kinh Cức Bá Tước, vọt thẳng vào bên trong Thần Điện Dị Linh.
Hàn Sâm không hề đoạt Thánh Linh Chi Bình trước, sau khi tiến vào Thần Điện Dị Linh, mau chóng lách mình đến trước tượng thần Dị Linh, lấy Linh Hồn Chi Thạch của Kinh Cức Bá Tước xuống.
Kinh Cức Bá Tước nhìn Linh Hồn Chi Thạch của mình bị Hàn Sâm lấy xuống, cũng không có quá nhiều ý niệm phản kháng, thậm chí còn có chút mừng rỡ là Linh Hồn Chi Thạch của mình bị Hàn Sâm lấy đi.
- Kinh Cức nguyện ý hướng tới chủ nhân dâng lên trung trinh cuối cùng, đi theo chủ nhân cho đến vĩnh hằng.
Kinh Cức cúi đầu quỳ một gối xuống ở trước mặt Hàn Sâm, hướng Hàn Sâm phát ra lời thề thần phục, nhưng khi Kinh Cức ngẩng đầu cùng Linh Hồn Chi Thạch hòa làm một thể, lại khó có thể tin phát hiện ra, đứng ở trước mặt cô vậy mà không phải là Thái Thượng Hoàng, mà chính là nhân loại mà cô ta hết sức thống hận kia.
- Điều này sao có thể. . . Thái Thượng Hoàng. . . Thái Thượng Hoàng chẳng lẽ là nhân loại?
Kinh Cức trong lúc nhất thời kinh hãi ngây dại, thân thể đã không bị khống chế cùng Linh Hồn Chi Thạch hòa làm một thể, hóa thành một tia sáng màu hoa hồng bay vào trong Hồn Hải của Hàn Sâm.
Hàn Sâm duỗi tay ra nắm lấy Thánh Linh Chi Bình đang rớt xuống, trong lòng vô cùng hưng phấn thầm kêu:
- Hoàn mỹ.
Không hề dừng lại một chút nào, Hàn Sâm vọt thẳng ra khỏi Tí Hộ Sở, hướng về chỗ Thiết Y đang ẩn thân mà đi, không thể tiếp tục ở lại nơi này.
Mặc dù Lôi Ma Đế bị chém, những dị sinh vật đó cũng bởi vì mất đi sự khống chế mà tạm thời thối lui, nhưng mà Lôi Ma Đế nhất định sẽ quay trở lại, thậm chí có khả năng mang đến nhiều cường giả đáng sợ hơn nữa, đó không phải là thứ Hàn Sâm có thể ngăn cản, biện pháp duy nhất cũng chỉ có rút đi, đi càng xa càng tốt.
Lúc tìm được Thiết Y, gương mặt của Thiết Y vữa sợ hãi lại vui mừng, Kinh Cức bị Hàn Sâm thu phục, khế ước trên người của y đã giải trừ.
- Cậu làm như thế nào vậy?
Thiết Y lộ ra vẻ không thể tin nổi nhìn Hàn Sâm hỏi.
- Đây không phải là chỗ nói chuyện, chúng ta rời khỏi nơi này trước.
Hàn Sâm mang theo Thiết Y xuyên qua khu vực Kiếm Lân Sơn Mạch, về tới Tí Hộ Sở nhân loại.
Nói rõ mọi chuyện cho bọn Hoàng lão, mọi người lập tức đều lộ ra vẻ lo lắng.
Ngục Lôi Đại Đế đánh hạ Cửu Dục Sơn Mạch, bọn họ ở đây cũng đã không an toàn, Lôi Ma Đế nhất định sẽ phát hiện ra chỗ này, so với Kinh Cức Bá Tước, thủ hạ của Lôi Ma Đế mạnh hơn nhiều lắm, căn bản không phải bọn họ có thể chống lại, lưu lại chỉ có một con đường chết.
- Không có biện pháp khác, chỉ có thể lui vào bên trong Kinh Cức Tùng Lâm.
Hoàng lão bất đắc dĩ nói.
Tất cả mọi người đều bàn luận ầm ĩ, đi là khẳng định phải đi, nhưng mà lui vào bên trong Kinh Cức Tùng Lâm, có bao nhiêu người có thể sống sót, thật sự là một ẩn số, sợ hãi đối với vận mạng không biết khiến cho trong lòng bọn họ đều cảm thấy bất an.
- Tôi ở bên trong Kinh Cức Tùng Lâm có một Tí Hộ Sở, có lẽ có thể cho mọi người an toàn dung thân.
Hàn Sâm đột nhiên nói ra.
- Cậu nói cậu có một Tí Hộ Sở ở bên trong Kinh Cức Tùng Lâm?
Bọn Hoàng lão có chút không dám tin tưởng nhìn Hàn Sâm, loại địa phương như Kinh Cức Tùng Lâm, mà ngay cả Dị Linh cao cấp cũng không dám đơn giản tiến vào, Hàn Sâm ở bên trong lại có một Tí Hộ Sở, loại chuyện này thật sự là khiến cho người ta không thể tin được rồi.
- Tôi có thể mang mấy người đi, nhưng có mấy lời phải nói rõ ràng trước, nơi đó là Tí Hộ Sở của tôi, tại đó tất cả đều do tôi quyết định, không có dân chủ cũng không có chuyện thương lượng, nếu như vậy mà mấy người vẫn muốn đi, có thể theo tôi cùng đi, không muốn đi tôi cũng sẽ không miễn cưỡng.
Hàn Sâm nói ra.
- Tiểu Hàn, cậu có một Tí Hộ Sở an toàn ở bên trong Kinh Cức Tùng Lâm thật sao?
Hoàng lão hỏi lại lần nữa, tất cả mọi người đều nhìn Hàn Sâm.
Hiện tại bọn họ đã không quan tâm đến cùng là ai sẽ định đoạt, hiện tại có thể có mạng sống mới là quan trọng nhất.
- Tin tưởng tôi, hơn nữa muốn đi, hiện tại liền trở về thu dọn đồ đạc đi, thời gian không còn nhiều lắm, chúng ta lập tức xuất phát, tới chỗ thì mấy người tự nhiên biết rõ thật giả.
Hàn Sâm không tiếp tục giải thích thêm cái gì, thời gian cũng không cho phép hắn giải thích nhiều, đại quân của Ngục Lôi Đại Đế lúc nào cũng có thể lao tới.
Mặc dù vẫn có chút không thể tin được, nhưng mà bọn họ đã không có đường lui nào khác, chỉ có thể theo Hàn Sâm đi thử thời vận.
Một đoàn người trải qua nửa ngày sửa sang, dưới sự dẫn dắt của Hàn Sâm hướng về bên trong Kinh Cức Tùng Lâm xuất phát, lúc Thiết Y cùng bọn Hoàng lão nhìn thấy Tí Hộ Sở dưới mặt đất, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Lôi Ma Đế từ trong Linh Hồn Chi Thạch phục sinh ra, lôi điện trên người bộc phát ra, đánh đồ đạc bốn phía nát bấy.
- Thái Thượng Hoàng, tao muốn giết mày.
Răng Lôi Ma Đế đều sắp cắn nát rồi, không chỉ không thể cướp được Thánh Linh Chi Bình, liền gen võ trang thần huyết cực phẩm Lôi Thần Chùy của y cũng bị Thái Thượng Hoàng cướp đi, cơn tức này y làm như thế nào cũng không nuối trôi.
Một lần nữa triệu tập đại quân thẳng hướng Kim Cức Tí Hộ Sở, nhưng sớm đã người đi nhà trống, đừng nói là không thấy Thái Thượng Hoàng, liền Kinh Cức Bá Tước cùng Linh Hồn Chi Thạch của cô ta cũng đã không thấy nữa rồi, hiển nhiên đã bị Thái Thượng Hoàng mang đi.
- Thái Thượng Hoàng. . . tao nhất định phải giết mày. . .
Lôi Ma Đế dưới sự phẫn nộ, một quyền đánh sập Thần Điện Dị Linh, ra lệnh cho đại quân dị sinh vật tìm tòi xung quanh, nhưng lại hoàn toàn không phát hiện ra tung tích của Thái Thượng Hoàng.
Cũng không lâu lắm, Tí Hộ Sở nhân loại kia cũng bị đại quân dị sinh vật của Lôi Ma Đế tìm được, tương tự là người đi nhà trống không lưu lại bất cứ thứ gì.
Mà ở trong một cung điện ở Tí Hộ Sở dưới mặt đất, Hàn Sâm ngồi ở trên mặt ghế làm bằng đá, ở trước mặt hắn không xa, Kinh Cức Bá Tước đang lộ ra vẻ mặt phức tạp nhìn hắn, cả buổi đều không nháy mắt một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận