Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1041: Đèn Đầu Phượng

Hàn Sâm muốn đi đến trước cửa đồng nhìn kỹ, thất ca lại đưa tay ngăn cản hắn:
- Lúc này nguy hiểm, không thể xông loạn.
- Có phải vị trí mắt phượng ở đây không?
Hàn Sâm không hiểu hỏi.
Thất ca nhìn hình chim phượng hoàng trên hai cánh cửa đồng:
- Tìm đường sống trong cõi chết, muốn nhập mắt phượng phải đi đường này, nhưng tử lộ cuối cùng vẫn là tử lộ, có thể dục hỏa trùng sinh dù sao cũng chỉ có những người mang đại vận.
Nói xong, thất ca chậm rãi đi đến trước cửa đồng, nhưng y không chạm vào cửa đồng, trên hai cánh cửa kia, vị trí móng vuốt của Phượng Hoàng có một vòng đập cửa.
Thất ca nhìn kỹ hai vòng gọi cửa kia một chút, sau đó nói với Hàn Sâm:
- Cậu nghe khẩu lệnh của tôi, chúng ta mỗi người nắm một vòng, cùng nhau đập ba cái, phải đập cùng nhau, không thể nhanh cũng không thể chậm.
Hàn Sâm gật đầu, đi tới trước vòng gọi cửa bên trái.
Cánh cửa đồng này rất lớn, hai cánh cửa cách nhau rất xa, một người dùng hai tay khẳng định không thể đồng thời đập hai vòng gọi cửa được, thất ca cũng vì bất đắc dĩ nên mới phải làm như thế.
Vẻ mặt thất ca nghiêm túc, liên tục dặn dò Hàn Sâm nhất định phải đồng thời đập xuống mới được, nhìn y có vẻ khẩn trương, trên trán đều đã đổ mồ hôi.
Hàn Sâm hoàn toàn không biết gì về hậu quả, nên cũng không có áp lực tâm lý lớn như vậy.
Thất ca ra lệnh một tiếng, cánh tay hai người đồng thời cầm lên vòng đập cửa, vô cùng có tiết tấu đồng thời khẽ đập ba cái lên trên cửa.
Hàn Sâm tinh thông phán đoán, rất dễ dàng phối hợp với thất ca, động tác hoàn toàn nhất trí với thất ca, không có một chút sai lầm nào.
- Lùi.
Thất ca kêu một tiếng, hai người cùng lui về phía sau hai mươi mấy mét, cả hai đều chằm chằm vào vào cánh cửa đồng kia.
Bảo Nhi ôm bình sữa, đôi mắt tròn xoe nhìn cửa đồng.
Không bao lâu sau, trên cửa đồng truyền ra hai tiếng Phượng ngâm, đôi Phượng Hoàng này vậy mà sống lại, từ trên cửa đồng kia bay ra, hóa thành Hỏa Phượng Hoàng bay múa.
Gen Dị Linh hệ hỏa của Hàn Sâm đã đầy, năng lực chống cự đối với lực lượng hệ hỏa rất mạnh, nhưng dù vậy, lúc này hắn đứng cách cửa đồng hai mươi mấy mét mà vẫn cảm thấy nóng rực khó chịu, đôi Hỏa Phượng Hoàng kia tản ra nhiệt lượng quá kinh người.
Đôi Phượng Hoàng không ngừng bay múa, cửa đồng cũng từ từ mở ra, lộ ra một đại điện đồng thau, hai bên trong đại điện có bày một loạt đèn, không biết đã cháy bao lâu rồi, nơi này đã trải qua mười vạn năm, thế mà đèn vẫn đang cháy sáng.
Sau khi hai cánh cửa đồng hoàn toàn mở ra, thất ca lập tức bước vào trước, đồng thời nói với Hàn Sâm:
- Mau mau tiến vào, đợi hai con Phượng Hoàng kia trở về vị trí cũ, cánh cửa này sẽ đóng lại đấy.
Hàn Sâm vội vàng vào theo, khi đi qua đôi Hỏa Phượng Hoàng kia, hắn có cảm giác tóc mình cũng sắp bị nướng khét.
Quả nhiên, bọn hắn mới đi vào đại điện không bao lâu, đôi Phượng Hoàng đã bay trở về trên hai cánh cửa đồng, cửa đồng kia cũng đóng lại.
Hàn Sâm quan sát bên trong đại điện, ngọn đèn hai bên có tất cả chín cái, nhìn tương tự như đầu Phượng Hoàng.
Ngoại trừ những đèn đầu Phượng này, ở trong cung điện không có vật gì khác, đằng sau có một cánh cửa trực tiếp thông tới một thông đạo tối om không chút ánh sáng, dùng thị lực của Hàn Sâm cũng không thể nhìn rõ tình huống bên trong rốt cuộc là như thế nào.
Thất ca lại chằm chằm vào mười tám chiếc đèn đầu Phượng kia rồi trầm tư, một lúc lâu sau mới lẩm bẩm:
- Tả Phượng hữu Hoàng khai Luân Hồi, nhất trản đầu đăng phân âm dương (Dịch: trái Phượng phải Hoàng khai mở Luân Hồi, một chiếc đèn dầu phân âm dương). Không thể tưởng được bên trong Dị Linh vậy mà cũng có cao thủ Âm Dương Thuật.
- Thất ca, đây rốt cuộc là có ý gì?
Hàn Sâm nhịn không được tò mò hỏi.
Nếu là dùng đao thật súng thật để chiến đấu, dù Đại Đế có đến, Hàn Sâm cũng dám đánh một trận, nhưng mà những thứ môn đạo này, hắn lại không hiểu chút nào.
Thất ca trầm ngâm nói:
- Nếu tôi đoán không lầm, Phượng Hoàng Đại Đế kia căn bản cũng không phải là một người.
- Y là Dị Linh, đương nhiên không độc thân.
Hàn Sâm nói đùa.
Thất ca lắc đầu cười nói:
- Ý của tôi là, Phượng Hoàng Đại Đế hẳn không phải là một Dị Linh, mà là hai Dị Linh.
- Hai Dị Linh? Đều là Đại Đế?
Hàn Sâm có chút kinh ngạc hỏi.
Thất ca gật gật đầu:
- Thật ra Phượng Hoàng không phải là chỉ một loại chim, Phượng là đực, Hoàng là mái, là hai loại chim, Phượng Hoàng Đại Đế này cũng có thể là hai Dị Linh một nam một nữ.
- Có lẽ Dị Linh khác với chúng ta, có tồn tại lưỡng tính cũng không chừng.
Hàn Sâm nói mò.
Không ngờ thất ca lại gật đầu đồng ý:
- Cậu nói thế cũng không sai, quả thật có khả năng như vậy, nhưng cho dù là loài lưỡng tính, bọn họ cũng có được hai loại lực lượng.
Nói xong, thất ca chỉ chỉ đèn đầu Phượng ở bên trái rồi nói:
- Lửa trong đèn này là sinh hỏa, thiêu đốt trên đầu Phượng, đại biểu tính dương.
Nói xong, thất ca lại chỉ chỉ đèn đầu Phượng bên phải rồi nói:
- Lửa trong đèn này là tử hỏa, đốt trên đầu, đại biểu tính âm.
Hàn Sâm đến gần cẩn thận quan sát, quả nhiên phát hiện hai loại lửa có chút khác biệt, nhưng Động Huyền Khí của hắn ở chỗ này bị áp chế rất lớn, không phân biệt được hai loại hỏa này có gì khác nhau.
- Hai loại hỏa có ý nghĩa gì khác nhau sao?
Hàn Sâm hỏi thất ca.
Thất ca giải thích nói:
- Nhóm lửa vi dương, là sinh hỏa, chỉ dẫn tới sinh lộ. Tử hỏa vi âm, đó chính là đèn dẫn hồn đi thông tới Hoàng Tuyền tử lộ.
Rồi y lại chỉ thông đạo đen kịt phía sau cung điện:
- Một con đường kia, trong Âm Dương bố cục chính là Hoàng Tuyền Âm Dương Lộ, nếu như là ở trong Liên Minh, loại bố cục này nhiều lắm cũng chỉ là một ít cơ quan, nhưng ở đây là Tí Hộ Sở, tôi cũng không đoán được bên trong đó có gì nguy hiểm, chỉ có thể tính ra, cần dùng đèn này để đi vào, mới có cơ hội sống sót đi qua Hoàng Tuyền Lộ, chỉ là. . .
- Chỉ là cái gì?
Hàn Sâm hỏi.
- Đèn đầu Phượng là hướng sinh, theo lý thì chúng ta nên mang đèn này tiến vào Hoàng Tuyền Lộ mới có một con đường sống, nhưng ở trên Hoàng Tuyền Lộ mang theo sinh đăng, như thế lại có chút không ổn.
Thất ca trầm ngâm một chút lại nói tiếp:
- Nếu như nói phải mang đèn đầu Hoàng đi Hoàng Tuyền Lộ mới có thể dẫn đường, nhưng đây lại là đường tử. . .
- Vậy rốt cuộc là mang sinh đăng hay tử đăng đi?
Hàn Sâm hỏi.
- Cả hai đều có khả năng, nhưng đều hung hiểm trùng trùng, tôi cũng khó có thể suy tính chính xác, Phượng Hoàng Đại Đế quả nhiên rất lợi hại.
Thất ca cười khổ nói.
- Đã nhìn không ra, vậy thì thử một lần đi.
Hàn Sâm nói xong đã cầm lấy một chiếc đèn đầu Phượng, sau đó nói với thất ca:
- Tôi đi vào trong trước, nếu như không có nguy hiểm gì, anh đi vào sau cũng không muộn.
Hàn Sâm không hiểu những thứ này, nhưng nhất lực phá vạn pháp, bố cục của Phượng Hoàng Đại Đế có lợi hại hơn, cũng chỉ là lực lượng mà thôi, Hàn Sâm thấy cũng không có gì đáng sợ, nhiều lắm là sử dụng trạng thái Siêu Cấp Đế Linh cố gắng đi ra là được.
- Chờ một chút.
Thất ca gọi lại Hàn Sâm, nói với Hàn Sâm:
- Cậu viết một chữ, tôi giúp cậu xem thử, nhìn xem việc này là cát hay hung.
Hàn Sâm chỉ cười nói:
- Nếu mạng đã định, cho dù có biết được thiên cơ thì có ích lợi gì, nếu số phận có thể thay đổi, vậy càng không cần tính toán, dù là cát hung, đường này tôi đi chắc rồi, tính hay không đều không quan trọng.
Dứt lời, Hàn Sâm đã giơ đèn đầu Phượng lên rồi nhanh chân đi vào trong thông đạo đen kịt kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận