Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 241: Hai Sinh Vật Thần Huyết

Hai mắt Hàn Sâm lóe lên tia sáng lạnh, kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ dùng tư thế Nghịch Tâm Trảm điên cuồng chém ra.
Coong!
Kiếm và thương đụng vào nhau, một cỗ cự lực kinh khủng khó có thể chống đỡ, trực tiếp đánh bay cả người Hàn Sâm và kiếm ra ngoài.
Hàn Sâm trong nhóm nhân loại ở không gian Tí Hộ Sở thứ nhất đã được coi là đỉnh cấp, thế mà hiện tại lại không chịu được lực lượng của sinh vật thần huyết kia, hắn bay ra ngoài mấy mét sau đó lại lăn trên đống cây rong hơn mười thước mới có thể dừng lại.
Lữ Vĩ Nam bên cạnh đang đâm vào bụng Độc Giác Mã nhìn thấy cảnh này liền sợ ngây người, y biết lực lượng của Hàn Sâm mạnh thế nào, thế mà ngay cả Hàn Sâm cũng bị đánh bay ra hơn mười thước, vậy chút lực lượng này của y càng không cần tính rồi.
Thấy sinh vật thần huyết kia muốn quay sang đánh về phía mình, Lữ Vĩ Nam lập tức xoay người bỏ chạy, vừa chạy vừa kêu to:
- Đại ca chạy mau, thứ này quá khó giải quyết.
Sinh vật thần huyết kia đâm một nhát tới Lữ Vĩ Nam, nhưng Lữ Vĩ Nam vô cùng nhanh nhẹn, giống như cá chạch vậy, y né sang bên cạnh, vừa chạy vừa triệu hoán Thiết Linh Điểu ra, nhảy lên lưng Thiết Linh Điểu bay lên trời.
Một kích của sinh vật thần huyết không đắc thủ, cũng không đuổi theo Lữ Vĩ Nam, quay người đánh tới Hàn Sâm, lực đánh của Độc Giác Mã thật sự quá mạnh, khoảng cách mười mấy thước gần như chỉ chớp mắt một cái đã xuất hiện trước mặt Hàn Sâm, trường thương lại lần nữa đâm về lồng ngực Hàn Sâm.
OÀ..ÀNH!
Hàn Sâm biến thân thành Huyết Tinh Đồ Lục Giả, khiến Hàn Sâm có được lực lượng Huyết Tinh Đồ Lục Giả.
Kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ lại một lần nữa đụng vào trường thương, phát ra tiếng kim loại ma sát chói tai và tia lửa văng khắp nơi, dưới tình huống Hàn Sâm sử dụng biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, thế mà vẫn bị đẩy lui hai, ba bước.
Hai người như quái vật điên cuồng vật lộn trên đồng cỏ, Lữ Vĩ Nam trên trời nhìn xuống mà ngây người, tuyệt đối không thể tưởng được con sinh vật thần huyết kia lại mạnh đến thế.
Đại danh Tệ thần ở Cương Giáp Tí Hộ Sở không có người nào không biết, thời gian trước lại vừa vượt mặt Thần Thiên Tử để giết sinh vật thần huyết trên Thần Vực Đảo.
Một kẻ trâu bò như vậy, dưới tình huống đang sử dụng biến thân thú hồn thần huyết, vẫn bị con sinh vật thần huyết kia áp chế, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Trong lòng Hàn Sâm cũng vô cùng kinh hãi, con sinh vật thần huyết này quả nhiên không kém Thánh Chiến Thiên Sứ, hơn nữa thương pháp của nó thực sự quá lợi hại, hắn đã dùng Nghịch Tâm Trảm để đối chiến, vậy mà vẫn không chiếm được một chút lợi lộc, ngược lại còn có vẻ bị chế trụ.
Tuy trước đây Hàn Sâm đã từng gặp qua thần huyết Hồ Vương giảo hoạt và Hắc Vũ Thú Vương, cũng được chứng kiến sự cường đại của Thánh Chiến Thiên Sứ, nhưng đối với con sinh vật thần huyết này, vẫn không nhịn được mà sợ hãi thán phục, một sinh vật thần huyết lại có thể sử dụng ra thương pháp như thế, chỉ sợ ở không gian Tí Hộ Sở thứ nhất không tìm ra được mấy người có thể địch nổi thương pháp của nó.
- Đại ca, mau chạy thôi, tên quái vật này quá mạnh rồi.
Lữ Vĩ Nam trên không trung kêu to với Hàn Sâm.
Tuy Hàn Sâm bị áp chế, nhưng hắn không muốn lui, dù hắn đã bị áp chế, nhưng còn không đến mức lập tức bị thua, con sinh vật thần huyết này nếu muốn giết hắn cũng không dễ dàng như vậy, hắn còn muốn thăm dò một chút xem sơ hở của sinh vật thần huyết này ở nơi nào.
Một sinh vật thần huyết cường đại hiếm thấy như thế, Hàn Sâm đương nhiên không muốn buông tha, chỉ khi xác định được sơ hở của nó, hắn mới nghĩ biện pháp tương ứng để chém giết được.
Hàn Sâm rất nhanh đã bị thương pháp quỷ dị của sinh vật thần huyết này hấp dẫn, thương pháp của nó tuy nhìn có vẻ đơn giản chỉ có cách dùng là đâm và chém ngang, nhưng sau khi Hàn Sâm liên tục chống đỡ nhiều lần, lúc này mới phát hiện thương pháp của nó, dù là đâm hay chém ngang, đều mang lực xoáy rất mạnh, giống như khi nó đâm hoặc chém ra, thì toàn thân nó sẽ mang theo một vòng xoáy vậy.
Khi nó đâm ra, vòng xoáy kia sẽ biến người nó thành một mũi khoan có lực xuyên thấu cực mạnh, chỉ cần bị đâm trúng, cho dù là áo giáp thần huyết chỉ sợ cũng bị đâm thành lỗ thủng.
Khi chém ngang cũng giống vậy, thân thương xoay tròn, khiến lực lượng đánh vào người nó bị đánh tan mất đại bộ phận, căn bản không thể hình thành uy hiếp đến nó.
- Thương pháp thật lợi hại.
Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa quan sát tỉ mỉ, nhưng vẫn không nhìn ra được rốt cuộc sinh vật thần huyế kia dùng thương pháp như thế nào để tạo ra vòng xoáy này, hắn đã bị sinh vật thần huyết đánh đến mức sắp không trụ được.
Hàn Sâm không nói hai lời, trực tiếp triệu hoán ra Miêu Quân trong trạng thái chiến đấu, thừa dịp sinh vật thần huyết kia không chú ý sẽ nhào tới, nhưng ai ngờ Độc Giác Mã mà sinh vật thần huyết kia đang cưỡi lại đột nhiên dựng đứng móng trước lên, hung hăng đạp về phía Miêu Quân, Miêu Quân hoàn toàn không chút phòng bị, lập tức bị đạp bay ra ngoài hơn mười thước, lăn mấy vòng trên mặt đất mới có thể đứng lên.
Cũng may Miêu Quân da giày thịt béo, một đạp cũng không có khả năng làm nó bị trọng thương, nhưng khóe miệng nó vẫn tràn ra máu tươi, nó gầm lên một tiếng muốn lại bổ nhào qua dốc sức liều mạng cùng con Độc Giác Mã kia.
Nhưng Hàn Sâm lại trực tiếp gọi Miêu Quân về trở về, sau đó vỗ cánh bay vút lên trời, không tiếp tục dây dưa với sinh vật thần huyết kia nữa.
- CMN, thật sự quá kinh khủng, tại sao trong Đầm Lầy Hắc Ám lại có sinh vật thần huyết khủng bố như vậy!
Lữ Vĩ Nam cưỡi Thiết Linh Điểu bay đến bên cạnh Hàn Sâm chắt lưỡi nói.
- Tôi đoán quả nhiên đúng, đây không phải là một con sinh vật thần huyết, mà là hai con sinh vật thần huyết.
Hàn Sâm bay trên không trung, nhưng mắt vẫn nhìn chòng chọc xuống sinh vật thần huyết phía dưới.
- Anh nói là con Độc Giác Mã kia cũng là một con sinh vật thần huyết?
Lữ Vĩ Nam hiểu được, lập tức kêu lên:
- Nói như vậy chúng ta phải đối mặt cùng lúc với hai sinh vật thần huyết, thế này còn đánh đấm gì nữa?
Hàn Sâm chỉ nhìn sinh vật thần huyết mà không nói gì, cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, hắn có Miêu Quân, cũng có thể sử dụng như con Độc Giác Mã kia.
Nhưng Hàn Sâm cũng không am hiểu kỵ chiến, hơn nữa thương pháp của sinh vật thần huyết kia thật sự quá xảo trá, đao pháp của Hàn Sâm không phải là đối thủ của nó.
Mới vừa rồi phải dựa vào Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc mới có thể chèo chống lâu như vậy, tránh thoát rất nhiều công kích mấu chốt của sinh vật thần huyết kia.
Nhưng nếu như hắn cưỡi Miêu Quân, lại không thể dùng Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc, cũng chỉ có thể chính diện đối đầu, không nói tới sức mạnh, kỹ xảo đều không bằng sinh vật thần huyết kia.
Hơn nữa hắn dùng biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả cũng không có cách nào cưỡi Miêu Quân, không sử dụng biến thân Huyết Tinh Đồ Lục Giả, thì lực lượng của Hàn Sâm lại không đủ để chống lại con sinh vật thần huyết kia.
Nghĩ tới nghĩ lui, Miêu Quân vẫn chỉ có thể dùng để kiềm chế sinh vật thần huyết, chính diện chỉ có thể dựa vào chính hắn.
- Dù sao nó cũng không biết bay, không làm gì được mình, một lần không làm giết được thì mười lần, mười lần không được thì trăm lần, nhất định thể giết chết nó.
Trong nội tâm Hàn Sâm nảy sinh ra ác độc, trước tiên cùng Lữ Vĩ Nam tìm một nơi để nghỉ ngơi, đợi khôi phục lại sức lực sẽ tiếp tục đi tìm con sinh vật thần huyết kia.
Chờ đến khi nghỉ ngơi đủ rồi, Hàn Sâm trực tiếp đi tới chỗ con sinh vật thần huyết kia.
Nhưng Hàn Sâm vẫn chưa đi tới, từ xa đã nhìn thấy con sinh vật thần huyết kia đang chậm rãi đi tới một hồ nước, Hàn Sâm không hiểu, không biết nó tới đó làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận