Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 797: Giết Thú Con

Thánh Chiến Thiên Sứ đập nhẹ hai cánh phóng thẳng tới đỉnh đầu cự thú, còn Hàn Sâm lặng lẽ chạy về phía con thú con kia.
Hiện tại tố chất thân thể của hắn không kém hơn sinh vật siêu cấp thần huyết trưởng thành, hơn nữa còn có Xích Diễm Bạo Long Đột, muốn giết con thú nhỏ này cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Thú con nhìn thấy Hàn Sâm lao tới, lập tức gầm lên giận dữ, nhe miệng đầy răng nanh, trên người lóe lên tia sáng màu đen, trên da lại xuất hiến từng mảnh lân phiến đen nhánh.
Hàn Sâm cầm Xích Diễm Bạo Long Đột đập xuống, con thú con kia lại không thèm tránh né, ngược lại dùng đầu hất lên một cái, vảy đen và Xích Diễm Bạo Long Đột va vào nhau, vang lên một tiếng va chạm trầm nặng.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy cánh tay chấn động, Xích Diễm Bạo Long Đột lại không thể đâm rách lớp vảy đen kia, còn hắn phải lộn mấy vòng trên không trung mới hóa giải được luồng lực lượng kinh khủng kia.
- Khí lực thật mạnh, con này là sinh vật siêu cấp thần huyết loại tiến hóa lực lượng à?
Hàn Sâm mượn lực trên không trung lại một lần nữa xông tới thú con.
Đám người Lưu Vân Nghĩa nhìn thấy cảnh tượng này đều ngẩn người, chỉ thấy trên mặt hồ sóng nước cuộn trào, cự thú và thú con bị thiên sứ và Hàn Sâm cuốn lấy, trong lúc nhất thời chém giết khó phân thắng bại.
- CMN, đây là đại thần từ nơi nào tới, thật sự quá mạnh rồi, lại có thể đấu chính diện với cự thú kinh khủng kia?
- Cô gái giống như thiên sứ kia là thú hồn sủng vật à? Quá mỹ lệ, quá cường đại. . .
- Mấy người còn ngơ ra đó làm gì, nhanh rút đi, không muốn sống nữa sao?
Thánh Chiến Thiên Sứ không ngừng công kích đầu cự thú, đã mấy lần suýt chém trúng mắt của nó, chỉ là con cự thú này là sinh vật siêu cấp thần huyết chủ về lực lượng, sự cường hãn của nó khó có thể tưởng tượng, ngay cả Thánh Chiến Thiên Sứ cũng không thể chính diện chống lại, chỉ có thể một lần lại một lần né tránh công kích của nó.
Đại kiếm đã chém trúng đầu lâu của nó mấy lần, nhưng bởi vì có lớp vảy đen nên đại kiếm chém lên phía trên cũng chỉ lưu lại một vết cứa nhẹ, đối với cự thú có thân thể khổng lồ này, vết cứa kia chỉ giống như gãi ngứa cho nó thôi.
Con thú con nọ lại càng thêm hung ác, nó không quan tâm tới công kích của Hàn Sâm, chỉ muốn đuổi theo Hàn Sâm rồi cắn, vảy đen trên người nó còn cứng rắn hơn cả cự thú, lực lượng mạnh đến đáng sợ.
Cự thú thấy thú con cắn Hàn Sâm khiến hắn phải chạy loạn khắp nơi cũng yên lòng chiến đấu cùng Thánh Chiến Thiên Sứ.
Hàn Sâm vừa chiến đấu vừa rút lui, dẫn dụ con thú con rời khỏi cự thú kia, Hàn Sâm vốn còn sợ thú con không chịu đi theo, đang định sử dụng năng lực Quỷ Nhãn để hấp dẫn nó đi theo, ai ngờ tiểu tử này lại vô cùng hiếu chiến, đuổi theo Hàn Sâm cắn loạn, căn bản không cần sử dụng lực lượng Quỷ Nhãn dụ dỗ nó.
Hàn Sâm một đường dẫn dụ thú con tới trong rừng cây, thấy thú con há mồm cắn loạn hắn, trong mắt lập tức lóe lên một tia sát ý.
Tuy thân thể thú con cường hãn, lực lượng cũng lớn, nhưng hiển nhiên nó mới sinh ra không lâu, còn không biết nhân tâm hiểm ác, thấy Hàn Sâm ngừng lại, lập tức há to miệng cắn tới Hàn Sâm.
Miệng đầy răng nanh như dao găm, Hàn Sâm lại không có nhượng bộ, khi thú con kia sắp cắn được hắn, hắn đột nhiên đâm Xích Diễm Bạo Long Đột vào trong mồm thú con.
Xích Diễm Bạo Long Đột mang theo hỏa diễm xoay tròn kịch liệt, dưới lực lượng kinh khủng của Hàn Sâm, lập tức đâm vào yết hầu thú con, máu tươi từ trong miệng thú tuôn ra, giống như bị mũi khoan khoan xuống bùn nhão.
Thú con đau đớn vặn vẹo, muốn gầm lên nhưng đáng tiếc cổ họng lại bị Xích Diễm Bạo Long Đột chặn lại, căn bản không phát ra tiếng được, nó vừa há miệng máu tươi đã phun ra.
Trái tim Hàn Sâm đập loạn, tinh lực từ hai quả thận tuôn ra vô hạn khiến lực lượng của hắn cuồn cuộn không dứt rót vào Xích Diễm Bạo Long Đột, liều mạng chui vào trong bụng thú con.
Chỉ trong chớp mắt, Xích Diễm Bạo Long Đột dài hơn hai mét đã khoan sâu hơn một mét, hơn nữa còn đang không ngừng chui vào bên trong.
Máu tươi từ miệng thú con phun ra, thú con mạnh mẽ hất đầu, lập tức khiến Hàn Sâm và Xích Diễm Bạo Long Đột cùng bắn ra, lực lượng của nó thật sự quá lớn, dù là Hàn Sâm cũng không thể khống chế được, tay nắm lấy Bạo Long đột bị quăng đến giữa không trung.
Lúc này thú con gào lên một tiếng đau đớn, cự thú bên kia lập tức biết rõ thú con gặp phải nguy hiểm, nó liều mạng chạy như điên tới bên này.
Thân thể khổng lồ của nó đạp xuống một bước, mặt đất dưới chân nó đều run rẩy, hồ nước sôi trào mãnh liệt lên, sóng nước dâng cao mười mấy mét.
Tuy tiểu thiên sứ muốn ngăn cản cự thú, nhưng nếu không thể công kích tới chỗ yếu hại của cự thú thì sẽ không có tác dụng quá lớn, cho dù cả đại kiếm đã chém sâu vào trong thịt cũng không có ảnh hưởng gì tới cự thú.
Nhìn cự thú bước từng bước một như núi lớn đè xuống, chỉ sợ hai ba bước là sẽ vọt tới trước mặt mình, Hàn Sâm cắn răng vùng Xích Diễm Bạo Long Đột, nhằm tới hoa cúc của thú con đang quay người bỏ chạy kia.
Máu tươi lại lập tức phun ra, chớp mắt đã bị Hàn Sâm đâm sâu vào hơn một mét.
Vốn ở phía trên đã bị tổn thương vô cùng nặng, phía dưới lại bị một kích như vậy, thú con lập tức rú thảm một tiếng, thân thể ầm ầm té xuống đất, vùng vẫy hai cái, thế mà không thể đứng lên.
Hàn Sâm còn muốn thêm ít sức, trực tiếp giết chết thú con, nhưng con cự thú kia đã giẫm xuống một cước, giống như là Thái Sơn áp đỉnh, khiến Hàn Sâm không thể tiếp tục nữa, chỉ có thể rút Xích Diễm Bạo Long Đột ra rồi bay lui về phía sau.
Ầm ầm!
Cự thú đạp xuống một cước, một vùng cây cối bị giẫm nát, trên mặt đất lập tức xuất hiện một hố to có đường kính hơn 10m, Hàn Sâm hiểm hiểm tránh được một cước này của cự thú.
Thú con giãy dụa bò lên, bò tới một bên chân của cự thú, con cự thú kia thấy thú con máu me đầm đìa, hơn nữa còn đang không ngừng chảy ra ngoài, lập tức càng thêm nổi giận.
Nó rống lên giận dữ, cự thú lại đạp một cước tới Hàn Sâm, sinh vật siêu cấp thần huyết đã tiến hóa, ở phương diện này có thiên phú cực tốt, Hàn Sâm không thể chống lại lực lượng của nó, chỉ có lại bay ngược lại phía sau.
Phi Thiên Thuật được Hàn Sâm vận chuyển tới cực hạn, một lần lại một lần tránh né chân của cự thú.
Tiểu thiên sứ ở trên không trung không ngừng công kích tới mắt của cự thú, nhưng hiệu quả không tốt lắm, cổ của con cự thú này cực kỳ linh hoạt, tiểu thiên sứ chỉ có thể chém trúng đầu của nó hoặc là cổ, trong lúc nhất thời cũng khó có thể làm nó bị thương.
Hàn Sâm đang chuẩn bị tìm cơ hội lại giết thú con, nhanh chóng giải quyết nó, nhưng còn chưa tìm được cơ hội tốt, lại đột nhiên nghe được một tiếng kêu quái dị trên bầu trời truyền đến.
Một con cọp sau lưng mọc hai cánh, toàn thân đen bóng như kim loại, từ trên không trung nhào mà xuống, tốc độ nhanh kinh người, lập tức nhào tới sau lưng cự thú, bốn cái hổ trảo trực tiếp cắm vào da thịt thú con, hai cánh chấn động, cắp lấy thú con bay lên trời, nhanhh chóng chạy trốn về phía tây.
- CMN, lại dám chiến tiện nghi trên đầu tao?
Hàn Sâm nổi giận, lập tức dang cánh ra đuổi theo Hắc Hổ kia.
Từ trước tới giờ đều là hắn nhặt tiện nghi của người khác, hôm nay con Hắc Hổ có cánh này lại dám đến chiếm tiện nghi của hắn, như thế này làm sao hắn có thể nhẫn nhịn.
Cự thú thấy thú con bị bắt đi, cũng bất chấp không thèm giết Hàn Sâm nữa, liều mạng đuổi theo Hắc Hổ.
Hắc Hổ cắp theo thú con nặng không biết bao nhiêu, tốc độ bay vẫn vô cùng nhanh, Hàn Sâm và cự thú trong thoáng chốc không thể đuổi kịp nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận