Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 843: Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ

- Ha ha, thật sự là buồn cười chết tôi rồi, Tề gia cần gì chứ, sủng vật đan của bọn họ quả thật là có chút hiệu quả, nếu thành thật mời cậu phối hợp làm quảng cáo, hiệu quả sẽ tốt hơn hiện tại rất nhiều, cũng không thiệt thòi thảm như vậy.
Hoàng Phủ Bình Tình đến giao dịch hóa thú đan với Hàn Sâm, trên gương mặt xinh đẹp của cô tràn đầy nụ cười vui vẻ:
- Bởi vậy, giá sủng vật đan đưa ra thị trường chỉ sợ cũng sẽ thấp hơn rất nhiều.
Hàn Sâm nhún vai, bất đắc dĩ nói:
- Tôi là người rất dễ nói chuyện, nhưng hết lần này tới lần khác bọn họ không muốn nói chuyện với tôi, tôi có thể làm gì được chứ?
- PHỐC, lời này của cậu nếu để cho vị kia ở Đông Lâm nghe được, chỉ sợ y sẽ vì tức quá mà thổ huyết đấy.
Hoàng Phủ Bình Tình cười nói.
- Thôi được rồi, lấy chỗ tốt là được, cần gì nói những lời nhàm chán đó khiến người ta tức giận.
Hàn Sâm lại không có tâm tư kia, so đo miệng lưỡi đối với hắn cũng không có chỗ tốt thực chất.
Hàn Sâm cũng không có thời gian chờ lâu, trở về chào từ biệt cha mẹ vợ rồi vội trở về căn cứ.
Ngoại trừ hóa thú đan bán cho Hoàng Phủ Bình Tình, Hàn Sâm còn thu được mấy loại đan dược hàng không bán của Đông Lâm, sau khi trở lại căn cứ, hắn lập tức tiến vào Tí Hộ Sở, muốn đưa cho đám Tiểu Ngân Hồ nhìn một chút, xem có trợ giúp gì cho chúng hay không.
Thế nhưng khi Hàn Sâm hào hứng cầm đan dược đi vào Tí Hộ Sở, lại phát hiện trong này không có ai, cũng không biết đám bọn họ đã đi nơi nào rồi.
Hàn Sâm gọi hai tiếng những vẫn không có ai trả lời hắn, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng dùng Động Huyền Khí để nhìn quanh Tí Hộ Sở, phát hiện bọn họ đều ở bên kia quảng trường, cũng không xảy ra chuyện gì khác.
- Mọi người làm gì thế?
Hàn Sâm chạy đến trên quảng trường, nhìn thấy Sát Na Nữ Đế và đám Tiểu Ngân Hồ đều ở trong sân rộng vây thành một vòng tròn, hình như là đang nhìn thứ gì đó.
- Chỗ này mọc ra một cây non.
Cuối cùng Sát Na Nữ Đế cũng tỉnh táo lại, xoay người nhìn Hàn Sâm, vẻ mặt có chút kỳ dị nói.
- Mọc một cây non thì có gì kỳ quái đâu, đáng để các cô đều vây ở chỗ này à?
Hàn Sâm tức giận vừa đi vừa nói chuyện:
- Mấy người tốt xấu gì cũng là sinh vật siêu cấp thần huyết, như thế nào lại không có kiến thức như vậy, một gốc cây đã khiến các cô vây xem đến ngây người, còn không bằng tên nhà quê.
Hàn Sâm nói xong đã đi tới bên cạnh Tiểu Ngân Hồ, nhìn theo ánh mắt của nó, quả nhiên thấy được có một gốc cây nhỏ mọc từ khe hở phiến đá trên quảng trường ra.
Chỉ vừa nhìn thoáng qua, Hàn Sâm đã ngây dại tại chỗ, vẻ mặt của hắn lúc này còn quê mùa hơn cả đám Tiểu Ngân Hồ.
- Chuyện này. . . chuyện này. . . chuyện này. . . cây này sao lại mọc ra được?
Hàn Sâm chỉ vào cây non kia hỏi, chỉ là giọng nói của hắn cũng cà lăm rồi.
Cây non kia cao hơn hai thước, cành lá vô cùng tươi tốt, có vẻ giống là tùng đón khách, nhưng vì nó quá nhỏ, nên càng giống một bồn cây cảnh hơn.
Cả cây xanh biếc óng ánh, giống như một tác phẩm điêu khắc từ phỉ thúy thượng hạng, một chiếc lá đều xinh đẹp không thể hình dung.
Chuyện này còn chưa tính là gì, thứ khiến Hàn Sâm phải trợn mắt há mồm để nhìn chính là trên cây nhỏ này lại kết được sáu quả.
Cây kết quả thì có gì kỳ quái đâu? Cây kết ra trái cây không phải chuyện rất bình thường sao?
Nhưng đã có ai từng thấy trên cây mọc ra bảo rương chưa? Sáu trái cây kia chính là sáu cái hoàng kim bảo rương mini, toàn thân kim quang lập lòe, bên ngoài bảo rương có khắc rất nhiều ký hiệu thần bí mang phong cách cổ xưa.
Cả cây nhìn vô cùng xinh đẹp, sinh cơ không ngừng tỏa ra, một luồng tiên linh khí từ dưới mặt đất bắt đầu cuốn lên, biến thành mây mù giăng mắc trên cành lá, nhìn vô cùng thần kỳ.
Cây phỉ thúy hoàng kim rương, mặc kệ là ai nhìn thấy cũng có cảm giác cổ quái.
Hơn nữa Hàn Sâm đã nhìn rõ ràng, bụi cây phỉ thúy hoàng kim này tuyệt đối không phải hàng mỹ nghệ, mà là vật sống, là thực vật sống.
Những hoàng kim bảo rương mini đó chính là trái cây mọc ra từ trên cây, thậm chí Hàn Sâm có thể cảm thụ được sinh cơ bừng bừng trước mặt.
Sát Na Nữ Đế lắc đầu:
- Chúng tôi cũng không biết, sáng sớm hôm nay đi ra, đã thấy cây non này ở đây, cũng không biết nó mọc ở đây từ lúc nào.
- Đúng rồi, khi chúng tôi nhìn thấy cây non này, tiểu bạch đang nằm bên cạnh nó.
Sát Na Nữ Đế đột nhiên nhớ ra cái gì đó, chỉ vào bạch lộc rồi nói.
Hàn Sâm nghe thế lập tức ôm lấy bạch lộc rồi hung hăng hôn một cái lên đầu nó:
- Tiểu bạch giỏi quá, không hổ là sinh vật số mệnh, mày mới đến vài ngày mà đã khiến một cây bảo bối mọc ra như vậy, tao yêu mày chết mất.
Bạch lộc rất dịu dàng ngoan ngoãn đứng ở đó, cũng không có phản ứng đặc biệt gì.
Nhưng Tiểu Ngân Hồ lại rất tức giận, nó nhảy tới trên đầu Hàn Sâm vò loạn một hồi khiến mái tóc của Hàn Sâm rối loạn, hiển nhiên nó rất không vui vì Hàn Sâm thân mật mới bạch lộc như vậy.
Hàn Sâm ôm lấy Tiểu Ngân Hồ vào trong ngực, tiếp tục quan sát Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ, sinh cơ trên cây bừng bừng có thể so với một con sinh vật siêu cấp thần huyết, tuyệt đối là bảo bối không thể nghi ngờ.
Nói không chừng đây có thể là linh vật như Tiên Nhân Bổng hoặc là giống cây đào, nếu như chờ Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ lớn lên, nói không chừng sáu hoàng kim bảo rương kia còn hữu dụng hơn cả đào tiên.
- Hoàng kim bảo rương có thể ăn được hay không nhỉ? Có phải những quả hoàng kim bảo rương này có thể mở ra? Bên trong biết đâu lại có kỳ trân dị bảo gì đó.
Trong đầu Hàn Sâm thầm mờ mộng.
Nhưng nhìn một lúc lâu, hắn vẫn không nhìn ra Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ này có lai lịch gì, đành quay sang hỏi Sát Na Nữ Đế:
- Cô có biết lai lịch của cây non này không?
- Lai lịch của cây này thì tôi không biết, nhưng khẳng định không phải vật phàm, đợi tới khi những quả hoàng kim bảo rương này chín, nhất định sẽ là vật nghịch thiên.
Sát Na Nữ Đế nhìn sáu quả hoàng kim bảo rương rồi nói.
- Chuyện này còn cần cô nói chắc, tôi cũng biết đây nhất định sẽ là đồ tốt.
Trong lòng Hàn Sâm vô cùng phiền muộn, Sát Na Nữ Đế nói cũng như không nói vậy.
Sát Na Nữ Đế lại lắc đầu nói:
- Ý của tôi là, một vật nghịch thiên như vậy, giống như Không Thanh Đằng kia, nhất định sẽ thu hút nhiều sinh vật siêu cấp thần huyết rất cường đại tới, chúng ta có thể bảo vệ được nó hay không cũng là một vấn đề. Không nói những thứ khác, chỉ riêng thực lực của Quỷ Huyết Đế, chúng ta đã khó có thể chống lại, nếu như y mang theo tất cả sinh vật siêu cấp thần huyết đến đoạt, chỉ sợ chúng ta rất khó chống đỡ được.
Hàn Sâm lập tức ngẩn người, hắn chỉ lo vui mừng, căn bản không có nghĩ tới chuyện này.
Nghe Sát Na Nữ Đế nói như thế, Hàn Sâm mới phát hiện ra chuyện này rất có khả năng.
- Đây cũng là một vấn đề lớn, nhưng cây này đã mọc trong Tí Hộ Sở của chúng ta, vậy thì nó của họ Hàn đấy, tuyệt đối không thể cho người khác đoạt đi.
Hàn Sâm tham lam nói.
- Chỉ dựa vào thực lực hiện tại của chúng ta, chỉ sợ rất khó giữ được.
Sát Na Nữ Đế lại dội cho Hàn Sâm một gáo nước lạnh.
- Yên tâm, tôi sẽ nghĩ biện pháp, chỉ là không biết lúc nào quả hoàng kim bảo rương có thể chín?
Hàn Sâm vừa quan sát hoàng kim bảo rương vừa hỏi.
- Dựa vào sinh cơ của nó, đại khái khoảng hai ba tháng nữa.
Sát Na Nữ Đế suy nghĩ một chút rồi nói.
- Hai ba tháng sao?
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, mặc dù hắn nói nhẹ nhõm như thế, nhưng muốn bảo vệ được quả trên Phỉ Thúy Hoàng Kim Thụ này, tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng.
Nhưng Hàn Sâm lại rất chờ mong những quả hoàng kim bảo rương này, không biết bên trong sẽ xuất hiện loại kỳ trân gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận